Mihawk ngồi nhìn chằm chằm vào hư không , trong đầu vẫn không ngừng tua lại những hình ảnh mà hắn đã thấy trong cơn ác mộng kia . Hắn cắn môi chặt đến nỗi khiến cho nó chảy máu , sự tê dại truyền lên giống như là một thứ thuốc phiện giúp hắn dịu đi cơn đau mà hắn đang cảm nhận này .
' Đừng để những gì ngươi thấy trở thành chiếc khăn che lại đôi mắt của ngươi lại ...'
Câu nói của Haruto vang lên bên tai hắn , nhớ lại đôi huyết mâu lãnh huyết trong giấc mơ , nhớ đến nụ cười tàn nhẫn ... mọi thứ giống như là một màn kịch ... một màn kịch cho một kẻ ngốc như hắn ...
" Đã tới giờ ăn sáng ." Đột nhiên tiếng của cô vang lên , kéo hắn ra khỏi dòng suy nghĩa của mình . Hắn ngỡ ngàng nhận ra giọng nói của cô bình tĩnh một cách kì lạ , không cảm xúc . Với suy nghĩ đó , hắn bất giác rùng mình .
" Nếu như ngươi không muốn ra ăn thì ta sẽ để ở trước cửa ngươi . Ngươi không cần phải đi ra ." Mihawk nhìn lên , nghe thấy được tiếng khay đồ ăn được đặt lên mặt đất rồi tiếng bước chân rời đi . Hắn mở miệng , muốn gọi cô trở lại nhưng kì lạ rằng hắn lại không thể cất được tiếng nói nào . Giống hệt như hắn đã bị mất đi giọng nói vậy ...
Không phải là mới nãy hắn vẫn nói chuyện bình thường sao ? Tại sao giờ đây hắn lại không thể nói được thế này ? Đau quá ... thật khó chịu ...
" Khục khục ... Nhìn ngươi như thế này khiến cho ta thật vui vẻ làm sao ~ " Một giọng nói bất ngờ vang lên ngay trong căn phòng của hắn . Hắn không hề nhận ra giọng nói này , đây chắc chắn là một giọng nói của đàn ông và Haruto ca không phải là giọng nói này . Mihawk đưa mắt nhìn xung quanh , mờ ảo nhìn thấy một bóng người dựa vào tường trước mặt hắn .
" Nhìn vẻ mặt của ngươi kìa . Thật yếu đuối làm sao ~ " Người nam nhân kia cười khúc khích trước ánh mắt đầy nghi ngờ của Mihawk .
" Ng- ngươi là ai ? " Mihawk khó nhọc nói , tay nắm chặt phần áo ngực trái .
" Ta ? " Người nam nhân nghiêng đầu nhìn Mihawk , từ từ bước ra khỏi bóng tối , hiện lên ngay trước tầm mắt của Mihawk .
Đó là một người nam nhân tầm 24-25 tuổi . Hắn có mái tóc màu trắng tuyết , làn da trắng bệch giống nhu xác chết . Và đôi mắt của hắn thật sự rất đáng sợ và kì lạ . Nó hoàn toàn là một màu đen tuyền với con ngươi là màu vàng giống như của Mihawk . Tuy nhiên nó lại sáng rực một cách kì lạ , như một đôi mắt của một con thú săn mồi trong màn đêm . Người nam nhân cười nhếch mép khi thấy gương mặt đầy kinh ngạc của Mihawk .
" Ta tên là A̷̡͎̟̺̤͓̞̘̖̣̠̩͖̅̂̃̋̈́̄̑̐́̂̒̆̈́͗̿̔̂̿̇̚̚͘̕͘͝-̴͈͚̺̟̖̻̱͇̘̥̯̻̗̣̱͇̇̌̈́͜-̷̨̢̲̯̟͉͙̠̰́͌͛̔̓̆̋̐͆͑̊̂̂͌́͆̋͒̕͘͝͝-̶̡̨̣̺͎̬̟̳͉͕̺̮̟̙̤̠̣̼͎̹̼͉̟̊́̀̏̌̓̆̈́͂̂͐͂̇̇̕͠͠-̵̛̲͓̙̙̯̲̻̻̑̎̿͆̐͋͂̑̑̂̄͋̑͛͠ͅỏ̸̖̝̘͉̬̯̻̹̣͕̒̇̍̇̈̽̓̐͝͠ͅ"
Mihawk không hề nghe được tên của người nam nhân . Khi đến lúc người nam nhân nói tên của hắn thì giống như bên tai của Mihawk không ngừng có tiếng nhiễu loạn của radio , khiến cho Mihawk không thể nghe được .
" Cái quái ...?"
" Đau không ? Ta đã rất đắc ý khi nhìn thấy ngươi như thế này đấy . Ngươi không thể làm gì khác ngoài trở thành một tên vô dụng đối với bọn hắn ." Người nam nhân cười lớn .
" Những ... những gì xảy ra hai ngày nay ... tất cả đều là do ngươi ? " Mihawk trừng mắt nhìn người nam nhân với sự giận dữ tột độ .
Người nam nhân này chính là nguyên nhân khiến cho hắn phải không ngừng chịu những đau đớn này ... là người đã khiến cho hai người phải ...
Mihawk dừng lại dòng suy nghĩa của chính hắn khi hắn nhớ lại hình ảnh ngày hôm qua trước khi hắn bất tỉnh . Hình ảnh cô cả người đầy máu với đôi huyết mâu vô hồn .... bây giờ nghĩ lại , cách nói chuyện của anh lúc đó cũng không giống như bình thường ....
" Ngươi đã làm những thứ chết tiệt gì ! " Mihawk giận dữ gầm lên , mặc cho cơn đau từ cổ họng trở nên nặng hơn . Rồi đột nhiên , tim của hắn giống như là bị một ai đó giật lại , cơn đau thốn khiến hắn ngã xuống khỏi giường , thở một cách miến cưỡng .
" Ngươi tốt nhất đừng nên nói với ta với thứ giọng đó , kẻ hèn ." Người nam nhân nói với sự giận dữ .
" Ngươi ! " Mihawk trừng mắt nhìn người nam nhân , răng cắn chặt để cố nhịn xuống cơn đau .
" Nhưng nếu như ngươi cứ tiếp tục như thế này thì ta cũng không quan tâm lắm . Ngươi sẽ sớm bị bọn hắn bỏ rơi thôi ... và ta mong chờ đến thời điểm đó ." Người nam nhân cười khúc khíc trước khi hắn hoàn toàn biến mất ngay trước mắt của Mihawk .
Cơn đau từ cổ họng và ngực cũng dần biến mất sau khi người nam nhân biến mất . Mihawk ngay lập tức bật dậy khỏi nền đất , xông ra bên ngoài tìm kiếm hai người Haruto và Haruki . Hắn nghe thấy âm thanh tiếng la và tiếng vũ khí va chạm . Mihawk cầm lấy thanh kiếm của hắn rồi chạy đến nơi có tiếng đánh nhau .
Haruto và Haruki đều đang đứng trên boong thuyền , khoanh tay lại với ánh mắt lạnh lẽo nhìn những tên hải tặc trước mặt , gương mặt bọn hắn hoàn toàn vô cảm và lạnh luyết .
" Ngươi dám không để ý tới thuyền trưởng vĩ đại của bọn ta ! " Một tên hải tặc trong đó giận dữ hét lên khi hắn vung vẫy thanh kiếm trong tay .
Hai nguời vẫn không lên tiếng , im lặng nhìn bọn hải tặc đang không ngừng la hét như những tên hề . Haruki bình tĩnh chỉ một ngón tay về phía bọn hắn , nhẹ nhàng thốt ra :
" Phá hủy đi ... " Một quả cầu lửa dần được hình thành trước đầu ngón tay của Haruki , điều đó khiến cho cả bọn hải tặc và Mihawk ngạc nhiên .
Đối với bọn hải tặc thì đó là một điều hiển nhiên . Ở khoảng thời gian này , những người sử dụng Trái Ác Quỷ vẫn chưa được phổ biến , hải tặc vẫn chưa nhiều như sau khi Roger mở ra thời đại mới . Nên đối với những người sử dụng được những sức mạnh này thì vẫn khiến cho bọn hắn sững sờ .
Còn đối với Mihawk ? Hắn chưa bao giờ nhìn thấy hai người sử dụng bất cứ năng lực nào ngoài lúc với con Hải Vương kia . Nhưng nó cũng không quá kinh khủng bởi vì hầu như hai năng lực đó là giam cầm và làm tê liệt con Hải Vương đó . Nhưng bây giờ , hắn đang nhìn thấy một quả cầu lửa không ngừng được phóng đại lên và ngay sau đó , một tiếng nổ vang lên ngay bên tai hắn . Mihawk chỉ có thể đứng nhìn chằm chằm , nghe những tiếng la hét đau đớn và tiếng lửa đang thiêu đốt . Hơi nóng bay thẳng vào mặt của Mihawk , ánh lửa chói rọi tưởng chừng như hắn đang đứng trước một mặt trời thu nhỏ .
"நீங்கள் அனைவரும் இறக்க வேண்டும்."
( Tất cả các ngươi nên chết hêt đi .)
" பூச்சிகள் "
( Sâu bọ )
Mihawk không thể nào hiểu được cô đang nói điều gì . Hắn chưa bao giờ nghe đến ngôn ngữ này bao giờ , khi còn ở trên hòn đảo , cô cũng chưa bao giờ nói bằng thứ ngôn ngữ này . Nhưng chỉ nhìn vào gương mặt của cô cùng với cảnh tượng trước mắt cũng đủ để hắn biết được rằng đó không phải là một câu nói đầy vui vẻ gì .
Khi Mihawk và cả hai người đều không để ý , một tên hải tặc đã bằng một cách nào đó lẻn lên được con thuyền , tiến lại gần Mihawk . Mihawk khi nghe thấy tiếng bước chân cùng tiến thở nặng nhọc sau lưng thì ngay lập tức quay lại , nhìn thấy tên hải tặc đó đã vung lên thanh đao của tên đó xuống . Tất cả những gì hắn có thể làm là đứng người nhìn thanh đao đó . Mọi thứ như được tua chậm ...
Máu văng lên gương mặt sững sờ của Mihawk , khiến cho một phần gương mặt của hắn bị nhuốm màu đỏ . Hắn nhìn chăm chăm vào người trước mặt , nơi vai của người đó bị thanh đao đâm thẳng qua , máu bắt đầu lan ra khắp quần áo phần vai .
"நீங்கள் என்ன செய்கிறீர்கள் என்று நினைக்கிறீர்கள் "
( Ngươi nghĩ ngươi đang làm gì ? )
Giọng nói của cô đã không như giọng nói lúc trước hay giọng nói đầy lạnh lùng mà nó ....
Giống như là giọng nói của vô số con người khác nhau nói chồng lên nhau .... không thể nào nghe được rõ ràng cô đang nói gì ... cứ như ngươi đang đứng trước hàng ngàn con người đang cố gắng nói chuyện với ngươi cùng một lúc vậy ...
Và điều đó khiến cho tên hải tặc cùng Mihawk sợ hãi tột cùng ...
Tên hải tặc hoảng sợ la lớn , nhanh chóng thả thanh đao ra và ngay khoảng khắc đó , ngay lúc đó , chính giữa ngực của tên hải tặc đó một vòng xoáy , nó như cái hố đen , đem cả người của tên đó xoay vòng như xoắn ốc rồi hoàn toàn biến mất trong không khí . Chỉ để lại một vũng máu trên nền đất cùng tiếng gào thét đau đớn đầy kinh hãi của tên hải tặc .
" மீண்டும் அறைக்குச் செல்லுங்கள் ..."
( Quay trở về phòng đi ... )
Haruto nhìn Mihawk , nâng Haruki lên rồi nhẹ nhàng rút thanh đao khỏi vai cô . Cô không hề có một phản ứng khi anh làm hành động đó .
" Trong vòng hai ngày nữa .... đừng đến tìm bọn ta ... " Haruto nói , tay đặt lên vai cô rồi từ lòng bàn tay anh hiện lên một vầng sáng xanh nhạt và bằng mắt thường , Mihawk có thể thấy được vết thương của cô đã dần được lành lại trong nháy mắt .
Cả hai người sau đó đều không để ý đến Mihawk , quay đầu nhìn nơi lửa đang cháy không ngừng , lẩm bẩm .
" அதையெல்லாம் மூழ்கடி "
( Nhấn chìm tất cả đi .)
Mihawk chỉ kịp nhìn thấy được ngay trước mặt hắn dâng lên một bức tường nước khổng lồ và sau đó ...
Bóng tối bao trùm lấy hắn ...