Mục lục
Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-------- Nico Robin ----------

" Anh hai , Robin phải làm như thế nào đây ? Chúng ta cũng không thể nào để cho con bé ở lại đây một mình ah ? Ai biết được những tên tham lam ngoài kia sẽ làm gì nếu như vô tình gặp con bé cơ chứ ? " Haruki chống cằm nói , những ngón tay theo từng nhịp gõ lên bàn .

" ... " Haruto không trả lời mà chỉ hơi nghiêng đầu một chút rồi nhìn về phía Robin đang ngồi gần đó .

" Hay là chúng ta lại Phân Tách một lần nữa ? " Anh nhìn lại về phía cô rồi lắc đầu .

" Mặc dù chúng ta có thể lại một lần nữa Phân Tách nhưng anh nghĩ chúng ta nên hạn chế sử dụng ma pháp đó lại . Mỗi chúng ta có mỗi phần linh hồn nhỏ từ những người khác nên điều đó đồng nghĩa với việc nếu chúng ta lại một lần nữa thực hiện nó thì chính chúng ta sẽ mất đi một phần linh hồn đó . Và càng Phân Tách chính là càng yếu ớt khi chúng ta chính là những mảnh linh hồn chính . Chúng ta không phải là một bản thể có đầy đủ các linh hồn ... Việc Phân Tách thêm chỉ là một việc càng đẩy chúng ta vào chỗ chết thêm mà thôi ... " Haruto nói khiến cho cô sững người .

" Nhưng chúng ta cũng không thể để con bé lại một mình ah ? " Haruto hơi liếc mắt nhìn cô .

" ... Nơi chúng ta đang đến cũng không phải là nơi đông người ... " Cô ngẩng đầu nhìn anh với cặp huyết mâu ngạc nhiên .

" Ý anh là anh định đưa con bé đến chỗ gặp mặt ? "

" Ừ ... Dù sao thì chúng ta cũng là một , sẽ không có quá nhiều rắc rối nếu như con bé vô tình nhìn thấy những người khác ... Và nếu như có sự cố gì xảy ra thì chúng ta vẫn có thể bảo vệ con bé ở nơi đó ... "

" ... Đó là một ý hay đấy ." Haruki suy nghĩ một lúc rồi gật đầu . Sau đó cô quay sang phía của Robin , cất giọng gọi nàng .

" Robin ! " Robin ngẩng đầu lên từ cuốn sách nàng đang đọc rồi lon ton chạy đến chỗ hai người .

" Có chuyện gì sao , Haruki tỷ ? "

" Bọn ta vào ngày mai sẽ bắt đầu đi đến Grand Line - " Cô bị cắt ngang khi Robin đột nhiên nhảy cẩng lên trong ngạc nhiên .

" Grand Line !? " Robin phấn khích nhìn cô khiến cho hai người cười nhẹ .

" Đúng rồi , Grand Line ." Cô xoa xoa đầu nhỏ của Robin .

" Tại sao ? Không phải nơi đó rất nguy hiểm sao ? "

" Grand Line được chia thành hai nữa . Nữa đầu chính là Paradise , tính từ điểm xuất phát ở Reverse Moutain đến điểm Red Line cắt Grand Line. Nửa sau của Grand Line chính là New World - Tân thế giới , nơi này mới chính là bơi mà chỉ những kẻ đủ mạnh và có đủ can đảm mới bước vào nơi này ." Haruki nhẹ nhàng giải thích cho Robin .

" Tại sao ? "

" Bởi vì Tân thế giới chính là nơi rất nguy hiểm , vẫn chưa có ai có thể bước vào nơi đó và trở ra được . Cho đến hiện giờ vẫn chưa có người khám phá được khu vực đó ..."

" Vậy sao ... "

" Ngươi cũng biết rằng chúng ta đang bị hải quân truy đuổi nên bọn ta không thể để ngươi ở lại một mình được . Lần này bọn ta sẽ đi gặp một vài người quen nên đem ngươi theo cũng sẽ không có quá rắc rối ." Robin hơi ngần ngại nhìn cô .

" Họ có biết đến ta bị truy nã không ? " Haruki gật đầu .

" Bọn hắn biết nhưng đừng lo . Đối với những việc này bọn hắn không có hứng thú . Tiền bạc hay danh vọng đều không cần đối với bọn hắn ."

" Thật tuyệt ah ... " Hai người trầm mặt khi nghe thấy câu nói của Robin .

Tuyệt sao ?

Từ trước đến giờ chưa có ai nói điều đó với hai người ah ...

Thật lạ ...

" Haruki tỷ , Haruto ca , các ngươi sao vậy ? Tại sao lại đột nhiên im lặng như vậy ? " Robin nhìn hai người , khó hiểu hỏi .

" Không có gì ... Chỉ là đột nhiên nhớ đến một số chuyện thôi ." Haruto lắc đầu mỉm cười .

" Ngươi vào chuẩn bị một chút đồ đi , chúng ta sẽ rời đi đến đó khoảng một tuần ." Robin gật đầu rồi đi vào bên trong phòng của mình . Hai người nhìn theo nàng rồi sau đó nở nụ cười cay đắng .

" Tuyệt ? "

" Ta không nghĩ đó sẽ là từ được dùng cho hai chúng ta ah ? " Haruki nói , hai tay chắp lại đặt lên đùi .

" Ừ ... Dù sao thì 'quái vật' vẫn còn hợp hơn ... "

Vẫn là nghe tên gọi 'quái vật' nghe hợp hơn ...

Nghe quá nhiều ...

Đến nỗi đã không còn xem chính mình là một con người nữa rồi ...

-----------------------

------------ Dracule Mihawk ----------

" Mihawk , trong một tuần tới bọn ta sẽ không có mặt ở đây nên ngươi sẽ phải tự nấu ăn , luyện tập và chăm sóc bản thân mình . Tuyệt đối không được bỏ bữa , không được thức khuya - " Haruki ngay lập tức bị anh chặn miệng lại .

" Haruki , Mihawk dù sao cũng đã 20 tuổi rồi . Em cũng đừng lo lắng quá mức như vậy . "

" Nhưng anh biết hắn như thế nào mà ! Thậm chí chỉ mới tuần trước , hắn đã lợi dụng lúc chúng ta đi vắng một ngày mà không ngừng nghỉ luyện tập ! Đến khi chúng ta trở về thì hắn đã nằm gục ở sân huấn luyện rồi ! " Haruto thở dài khi nghe cô nói rồi chỉ có thể cố gắng đẩy cô rời khỏi nơi này .

" Haruki , em nhanh đi vào chuẩn bị đồ đi . Nếu như em còn ở đây để dặn dò nữa thì đến cả anh cũng sẽ đau đầu cùng với Mihawk đấy ." Haruki bĩu môi cùng phụng phịu nhìn anh với Mihawk trước khi giận dỗi quay đầu bước vào nhà .

" Nhiều lúc ta cứ nghĩ rằng em ấy thật sự là mẹ ruột của ngươi đấy , Mihawk ... "

" Ta không có lời gì để nói ... " Anh nhìn sang Mihawk rồi sau đó đưa cho hắn một con Den Den Mushi .

" Ngươi cầm lấy thứ này và mỗi ngày ta và Haruki sẽ gọi về để kiểm tra sức khỏe cho ngươi . Mặc dù ta cũng khá an tâm với khả năng tự chăm sóc chính mình của ngươi nhưng thật sự ngươi cũng khiến cho ta rất lo lắng một vài lúc ." Mihawk hơi sững người nhìn anh . Hắn thật sự rất tệ trong khoảng chăm sóc chính mình đến như thế ư ?

" Vâng ... "

" Và một điều nữa , Mihawk ... " Hắn nhìn lên để nhìn thấy đôi huyết mâu của anh nhìn thẳng vào hắn .

" Nếu như trong bất cứ lúc nào mà ngươi đột nhiên nhớ lại điều gì đó liên quan đến một người đàn ông lạ mặt thì ngay lập tức gọi cho bọn ta được chứ ? Không cần biết là buổi sáng hay buổi tối , chỉ cần nhìn thấy hắn là ngay lập tức gọi cho bọn ta ." Haruto nghiêm túc nhìn hắn .

" Được chứ ? " Mihawk gật đầu rồi cầm lấy con Den Den Mushi .

" Tốt , bây giờ ngươi vào nhà đi . Ta vẫn còn một vài thứ cần làm ngoài này ."

" Vâng ."

Haruto không quay đầu nhìn Mihawk nhưng anh chờ đợi cho đến khi tiếng chân của hắn hoàn toàn biến mất mới thở dài . Anh đi đến chỗ chiếc ghế đá và ngồi xuống .

Anh không phải là lo lắng đến sức khỏe của Mihawk quá mức như vậy ...

Dù sao thì hắn chỉ là đang cố gắng để luyện tập và hoàn thành giấc mộng của chính mình ...

Nhưng anh không thể nào không cảnh báo hắn như vậy ...

Bởi vì nếu như Mihawk đang ở trong trạng thái yếu ớt thì ai biết được ngay trong thời khắc đó tên kia có trở ra ...

Và ai biết được Mihawk có nhớ lại được những kí ức không ? ...

Nhớ lại ngày mà hắn đã nổi giận ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK