• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 43: Bất Minh Tắc Dĩ Nhất Minh Kinh Nhân

“Xem ra đều đã đến đông đủ”. Âu Dương Thần ôm eo Tuyết Nhi đi đến. Tất cả mọi người nghe thấy giọng của anh đều đứng lên, nhất là Lynda, cô ta nhanh chóng kéo thấp cổ áo xuống hi vọng có thể hấp dẫn Âu Dương Thần, thế nhưng lúc mọi người thấy Âu Dương Thần dẫn theo một cô gái thì liền lập tức hoá đá. Đây, đây … là Âu Dương Thần sao? Còn có cô gái kia là ai? Thật là xinh đẹp, tựa như là thiên sứ lạc xuống trần gian vậy. Mà Lynda thì mặt đầy oán hận nhìn Tuyết Nhi, vốn cô ta rất tin tưởng Âu Dương Thần sẽ bị mình quyến rũ thế nhưng lại không nghĩ tới đột nhiên xuất hiện cô gái này, hơn nữa còn là người đẹp như vậy. Sắc mặt Lynda rất khó coi, đôi tay hung hăng nắm chặt quần.

“Anh Thần, mỹ nữ này là ai vậy? Cô ấy thật xinh đẹp!”. Cầm Vận là người phản ứng lại đầu tiên, chạy đến bên cạnh Tuyết nhi nhìn cô, đôi mắt tròn xoe xoay vòng, rất là đáng yêu. Nhìn tới mức khiến cho Tuyết nhi cảm thấy xấu hổ.

“Chị dâu em”. Âu Dương Thần đơn giản nói ra ba chữ nhưng lại như là một đạo sét đánh ba người đàn ông kia đến choáng váng. Lưu Phàm là người khoa trương nhất, cái miệng mở lớn tới nỗi có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Âu Dương Thần đã sớm biết bọn họ sẽ có phản ứng thế này, mang Tuyết nhi bình tĩnh ngồi xuống chủ vị, mà Tuyết nhi nhìn thấy Lưu Phàm thì rất kinh ngạc. Hoá ra Lưu Phàm là bạn của Thần, ách, thế giới này thật đúng là nhỏ. Vậy liệu anh có nói chuyện ở công ty với Thần không? Nhưng cô nhìn lại cách ăn mặc của mình hôm nay, có lẽ Lưu Phàm cũng không thể nhận ra mình đâu, nghĩ vậy cô liền thoáng an tâm một chút.

“Thế nào? Đều ngốc cả rồi sao?” Âu Dương Thần nhàn nhạt hỏi, nhìn nhìn ba người đã hoá đá, mà Linda thấy Âu Dương Thần nhìn về phía mình liền ngồi ngay ngắn lại nhưng Âu Dương Thần ngay cả liếc mắt một cái cũng không thèm khiến cô ta bị đả kích không nhẹ.

“Ách, Thần, giới thiệu một chút đi”. Vũ Hạ là người đầu tiên mở miệng nói chuyện. Lúc này Cầm Vận đã trở lại trong ngực Vũ Hạ, mắt vẫn nhìn Tuyết nhi.

“Đây là Tuyết nhi, vợ tôi”. Vẻ mặt Âu Dương Thần tự hào nói, ôn nhu nhìn Tuyết nhi: “Tuyết nhi, họ đều là bạn của anh, anh ta là Vũ Hạ”.

“Chào anh”. Tuyết nhi mỉm cười với Vũ Hạ.

“Chào em”. Vũ Hạ cũng mỉm cười đáp lại.

“Đây là vợ anh, Cầm Vận”. Vũ Hạ nhìn vợ vẫn còn nhìn Tuyết nhi liền biết Cầm Vận đã thích Tuyết nhi rồi.

“Cầm Vận, chào cô, cứ gọi tôi Tuyết nhi là được”. Tuyết nhi cũng rất thích cô gái nhìn qua còn rất trẻ mà đã là vợ người ta, cô khiến người khác cảm thấy mình rất thẳng thắn.

“Được, Tuyết nhi, gọi tớ là Vận nhi, bạn bè tớ đều gọi tớ như vậy, tớ rất thích cậu, chúng ta là bạn bè nha”. Cầm Vận rất thẳng thắn nói ra.

“Được”.

“Tôi là Lưu Phàm”. Lưu Phàm tự giới thiệu, hiện tại anh đối với Tuyết nhi không còn kinh diễm mà mà là hiếu kì. Cho dù cô thật sự rất đẹp nhưng để hấp dẫn được Thần thì không chỉ đơn giản đẹp là được.

“Chào anh”. Tuyết nhi có chút không tự nhiên, anh hiện tại là cấp trên trực tiếp của cô, thật sợ sẽ bị phát hiện.

“Mỹ nữ, chào em, anh là Mục Dật Phong, gọi anh Phong là được rồi”. Dật Phong hai mắt nhìn chằm chằm Tuyết nhi giống như muốn xuyên thấu cô, một đôi mắt lại bắt đầu phóng điện rồi.

“Chào anh”. Tuyết nhi vẫn lễ phép chào hỏi.

“Thu hồi ánh mắt cậu nếu không muốn ngày mai biến thành kẻ mù”. Giọng Âu Dương Thần đột nhiên vang lên. Tất cả mọi người đều bị doạ, nhất là Tuyết nhi, trừ một làn vào đêm hôm đó ra thì đây là lần đầu tiên cô thấy Âu Dương Thần không ôn nhu.

Người ở đây ai cũng biết là Âu Dương Thần đang nói ai nhưng người trong cuộc lại một bộ dạng vân đạm phong khinh, giọng điệu ung dung nói: “Không có mắt tôi làm thế nào tiếp tục phóng điện nha, Thần thật nhỏ mọn, cậu như vậy sẽ doạ mỹ nữ đó”.

Âu Dương Thần lúc này mới ý thức được là có Tuyết nhi ở đây, tay nhẹ nhàng vỗ tay Tuyết nhi, cười dịu dàng với cô, mọi người lại được một phen kinh ngạc, cái này…Đây là băng sơn nam Âu Dương Thần sao? Xem ra khối băng cũng có ngày bị hoà tan nha.

“Oa, anh Thần thật ôn nhu, Tuyết nhi, cậu cũng không biết anh Thần trước kia là một cái núi băng đâu, xem ra cũng chỉ có cậu mới hoà tan được núi băng này, không giống ai đó không biết tự lượng sức”. Cầm Vận nói xong còn khinh thường liếc mắt nhìn Linda.

Tuyết nhi nhìn theo ánh mắt của Cầm Vận cũng thấy Linda, chỉ thấy một cô gái thập phần quyến rũ đang dùng ánh mắt oán hận nhìn mình, cô cũng không để trong lòng, cô tin tưởng Âu Dương Thần. Cô cũng hiểu là Cầm Vận đang nhắc nhở mình liền nở nụ cười với Cầm Vận.

“Tuyết nhi, cậu đừng để Dật Phong làm cho sợ, anh ấy cứ như một tên Hoa Hồ Điệp, phóng điện khắp nơi, vẫn là anh Thần tốt, vừa nhìn liền biết là người chung tình”. Cầm Vận không chút e dè nói ra. Tuyết nhi nghe được liền muốn cười nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại, dù sao cũng là bạn Thần, vẫn phải giữ cho anh ấy chút mặt mũi, đồng thời có chút bội phục Cầm Vận, thật là cái gì cũng dám nói, quả thật rất giống San San.

Mặt Dật Phong hoàn toàn đen lại, tại sao lại là Hoa Hồ Điệp, anh chán ghét Hoa Hồ Điệp, còn Lưu Phàm và Vũ Hạ thì cười ha hả, khoé miệng Âu Dương Thần cũng hơi nhếch lên.

“Cầm Vận, anh muốn giết em, không cho phép em lại nói anh là Hoa Hồ Điệp”. Dật Phong nổi giận, bộ dạng công tử văn nhã mất sạch chỉ còn lại biểu cảm muốn ăn thịt người.

Cầm Vận thấy biểu cảm của Dật Phong có chút sợ, vội rúc vào ngực Vũ Hạ, Vũ Hạ nhếch miệng cười, hôn lên tóc Cầm Vận, cưng chiều nói: “Cũng biết sợ, vậy sau này phải chú ý chút”.

Mà Dật Phong thấy biểu hiện của Vũ Hạ càng tức hơn nhưng lại không thể làm gì Cầm Vận, Vũ Hạ nhưng nổi danh sủng vợ đó, khuôn mặt nghẹn đỏ bừng. Nghĩ đến còn có hai vị mỹ nữ ở đây, lập tức ho hai tiếng, nói sang chuyện của Tuyết nhi với Thần: “Hai người là lúc nào thành thế nhưng một chút tiếng gió cũng không lọt, xem ra tôi bỏ lỡ rất nhiều trò hay nha”.

“Đừng nói cậu, tôi làm việc ở toà nhà bên cạnh, thế nào cũng không thấy được Thần, cứ tưởng là bận công tác, ai biết người ta đang bận yêu đương, nhanh vậy đã có giai nhân làm bạn rồi”.

“Mấy người không có hỏi tôi”. Âu Dương Thần thản nhiên nói. Mọi người chán nản, hỏi cậu, kính nhờ, Âu Dương Thần cậu mỗi ngày đều làm việc điên cuồng, phụ nữ một cái liếc mắt cậu cũng không thèm nhìn, ai biết cậu cứ như vậy yên lặng yêu đương? A không không, còn chưa biết cậu có người yêu thì đã kết hôn. Hiếm thấy, quả nhiên là hiếm thấy.

“Tuyết nhi, cậu làm thế nào trói được anh Thần vậy, tớ thật tò mò”. Cầm Vận vội vàng hỏi một câu.

Tuyết nhi có chút xấu hổ, không biết trả lời câu hỏi của Cầm Vận như thế nào, Âu Dương Thần thấy Tuyết nhi khó xử liền nhàn nhạt đáp một câu “Hàng Long thuật”. Mọi người lại choáng, cậu là đang khen chính mình là nhân trung chi long (rồng trong biển người) hay là nói Tuyết nhi có bản lĩnh vậy? Tuyết nhi đột nhiên phát hiện, Âu Dương Thần là loại người không nói thì thôi, đã nói thì liền nổi tiếng đó. Còn Linda lại càng thêm oán hận nhìn chằm chằm Tuyết nhi, dựa vào cái gì mà cô có thể ở bên cạnh anh?


Chương 44: Chuyện vui nhỏ

“A, Tuyết Nhi cậu thật là lợi hại nha, Hàng Long thuật nha, dạy mình một chút đi” Cầm Vận phản ứng kịp, mặt hưng phấn mà nói.

“Em có anh còn không đủ sao, chồng em chính là rồng trong biển người rồi, chớ học thêm nữa, em càng cao siêu hơn đây này” Vũ Hạ vẻ mặt cưng chìêu nhìn Cầm Vận.

“A, đúng thế, ông xã, anh tuyệt nhất rồi.” Nói xong còn hôn lên môi Vũ Hạ, bà xã chủ động dâng nụ hôn Vũ Hạ phải gọi là xuân phong hả hê, mà ở một bên còn lại Lưu Phàm đã lạnh đến buồn nôn, còn lại Dật Phong bất đắc dĩ liếc nhìn bọn họ, Tuyết Nhi nhìn rất là hâm mộ đối với tình cảm ân ái vợ chồng của bọn họ, nhất thời cô có chút mong đợi đối với hôn nhận, kể từ chuyện đêm đó cô và Âu Dương Thần vẫn trung quy trung củ, ngược lại không có thân cận như bọn họ, vẫn là nhiều hơn mấy phần lễ phép, lúc nào thì mới có thể cứ như bọn họ tương thân tương ái như vậy đây, tuy hai mà một, mà Âu Dương Thần nhìn đôi vợ chồng này, cũng muốn làm chuyện vui nhanh lên một chút, vội vàng lừa gạt Tuyết Nhi lên trên giường, đêm đó sau khi Âu Dương Thần ăn trộm trái cấm, thỉnh thoảng nghĩ đến vẻ đẹp của Tuyết Nhi, càng thêm tịch mịch khó nhịn, hôm nay không ai trong ngực, càng thêm nghĩ muoins có thể nếm thử vẻ đẹp của Tuyết Nhi một chút, Tuyết Nhi giống như là một loại độc, Âu Dương Thần từ đó trúng độc rất nặng, khó có thể tự kềm chế.

“Được rồi, chớ ra oai, vợ chồng có xấu hổ hay không, chết đói rồi, mau ăn cơm đi, Thần, bữa cơm này, có phải cậu nên mời hay không.” Dật Phong thật sự không nhìn nổi hai người kia, mở miệng nói.

“Anh nha, liền ước ao ghen tị đi, chúng em còn lâu mới già nha, em còn là thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, ông xã còn là mỹ nam, đúng không, ông xã.” Cầm Vận không phục nói, mình mới vừa hai mươi làm sao sẽ già, Dật Phong chính là đơn thuần ghen tỵ.

“Đúng đúng, bà xã nói rất đúng, chỉ là Phong, anh bảo Thần mời bữa này đối với chúng ta không phải rất thiệt thòi sao? Còn không phải đều là, , , , ” vừa định nói, phát hiện ánh mắt Lưu Phàm, liếc nhìn Lynda bên cạnh Dật Phong, sửa lời nói: “Còn không phải là những món ăn này à. Tại sao có thể dễ dàng đuổi chúng ta như vậy.” Trong lòng thầm kêu không, thiếu chút nói ra chuyện Thần là Ông chủ hoàng kim, dù sao nơi này chính là có người ngoài ở đây, hơn nữa nhìn dáng vẻ này, cũng không phải là người tốt lành gì, so với Tuyết Nhi thanh thuần vô tư, tự nhiên vẫn là Tuyết Nhi càng được hoan nghênh, hơn nữa mắt bà xã nhà mình luôn luôn rất chuẩn, nhìn người rất chính xác nha.

“Hạ, xem ra khẩu vị của cậu quá lớn rồi, thức ăn Palace cũng không thể thỏa mãn cậu, xem ra chỉ có Cầm Vận mới hợp khẩu vị của cậu.” Giọng nói trầm thấp của Âu Dương Thần truyền đến, làm cho người ta nghe giống như nói một chuyện rất có ý nghĩa, nhưng kì thực lại là, , , , , , mặt của Cầm Vận trong nháy mắt có chút ửng đỏ, lời nói này của Âu Dương Thần thật đúng là, , , , , , rõ ràng.

Tuyết Nhi nghe được Âu Dương Thần nói cũng sững sờ, tối hôm nay Âu Dương Thần cho mình quá nhiều điều ngoài ý muốn, ở trước mặt mình, Âu Dương Thần chính là một quân tử dịu dàng, mà ở nơi đây, mặc dù không có chuyện trò vui vẻ, nhưng cũng không thiếu hài hước. Âu Dương Thần như vậy càng thêm đáng yêu.

“Được được được, bữa cơm này vô luận như thế nào cũng phải mời, Palace món ăn cũng không phải là người bình thường có thể ăn được, nhanh, gọi món ăn lên đi chứ, chúng ta đói bụng là chuyện nhỏ, Tuyết Nhi đói bụng Thần sẽ rất đau lòng, lần sau cậu làm tiếp bữa ăn ngon đền bù cho chúng mình là được, bữa nay như vậy là tốt rồi.” Dật Phong nghĩ đến món ăn trong bữa cơm hai năm trước của Âu Dương Thần, phải để người người chảy nước miếng, Âu Dương Thần quái thai này, thậm chí ngay cả nấu cơm cũng ăn ngon như vậy, tuy anh không phải thường xuống bếp, trừ một lần kia chỉ thấy ở bên ngoài chưa từng ăn, mặc dù cha mình làm không tồi, nhưng lão cha kia cũng biết làm cho mẹ, ở trong mắt Cố Thiếu Phàm, bà xã là một bảo bối, còn trai chính là cọng cỏ, bà xã là dùng để đau, con trai chính là dùng để bắt nạt, được rồi, đây chính là Cố gia để ý.

“Ừ.” Âu Dương Thần nhàn nhạt ừ một tiếng, cũng bày tỏ đồng ý chuyện này, cái này làm cho mấy anh sướng đến phát rồ rồi, từ lần đó thưởng thức qua thức ăn của Âu Dương Thần, nhưng một thời gian thật dài bọn họ ăn không hết thức ăn người khác làm, như thế rất tốt rốt cuộc có thể có cơ hội rồi.

Tuyết Nhi cùng Cầm Vận hai người liếc nhau một cái, đều là tò mò, Tuyết Nhi tò mò chuyện Âu Dương Thần Thiên ngày ngày nấu cơm cho mình chuyện này thì có cái gì vui mừng, đầu bếp Palace làm mới phải càng làm cho người ta mong đợi đi, cảm giác cơm của Âu Dương Thần làm sao ăn ngon hơn so với nơi này nha, không biết, nhưng Tuyết Nhi đang ở trong phúc mà chẳng biết nha, mà Cầm Vận lại là tò mò anh Thần cũng có thể nấu cơm ư, hơn nữa dáng vẻ còn giống như ăn ngon lắm, tại sao Vũ Hạ không nói với mình nhỉ, thật ra thì Cầm Vận đại tiểu thư, người này rất tham ăn, mà Âu Dương Thần lại có thể làm cơm như vậy, nếu như nói cho cô, vậy Vũ Hạ cũng không phải là cầm tảng đá đập chân của mình sao, đến lúc đó Cầm Vận nhất định sẽ oán trách ông xã mình tại sao không biết nấu cơm, Vũ Hạ kiên quyết không muốn thừa nhận sự thật này. Mà Lynda ở một bên đối với Âu Dương Thần càng thêm thích Âu Dương Thần, vốn là bị phong cách lạnh lùng của Âu Dương Thần hấp dẫn. Không ngờ Âu Dương Thần còn có một mặt ôn nhu như vậy, đàn ông ưu tú như vậy nhất định sẽ là của mình, Lynda âm thầm nghĩ, đối với Âu Dương Thần càng thêm quyết định nhất định phải có được.

Vì vậy mọi người đi vào phòng ăn, thưởng thức thức ăn ngon, đầu bếp Palace đều đặc biệt mời từ nước ngoài, mỗi loại đều có đầu bếp chuyên nghiệp, quả thật tên không thấy giả, mọi người ăn rất là vui vẻ, nhất là Tuyết Nhi, mọi chuyện cũng đã xong rồi, lúc này dĩ nhiên là ăn cực kỳ vui mừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK