Trong lúc mở quán cô cũng bắt đầu cùng người trong bang đi phó bản, chiến trường. Chỉ cần bang hội kêu một tiếng, Thù Bánh bao lập tức có mặt. Thậm chí cả ngày cô đóng đô trên YY, cũng không lặn không sủi tăm như trước kia nữa mà bắt đầu học nói chuyện, ở trên YY đùa giỡn, bàn luận những chuyện thời sự linh tinh không liên quan tới mình với mọi người.
Thích khách chỉ tăng điểm công kích vật lý thì rất yếu thế khi đi phó bản, vì thế cô bắt đầu gom bộ trang phục thích khách thế giới cấp sáu mươi. Mỗi khi gom một trang bị mới thì cần rất nhiều đạo cụ, cô lại ngày ngày cường hóa ép ngọc lần nữa.
Cô chậm rãi nghiên cứu ra trình tự xếp đặt đá luyện hóa, nghiên cứu thêm phương pháp tăng xác xuất để cường hóa thành công, thậm chí bắt đầu đào rương, mở rương. Bộ trang sức lượm từ phó bản trên người cô cũng chậm rãi đổi thành Đại Vũ.
Bánh bao từ trạng thái không khí ban đầu từ từ biến thành lờ mờ, mà hiện tại rốt cuộc cô cũng thực thể hóa thành công. Trên bang hội thường xuyên có người kêu cô, hoặc là đến hỗ trợ, hoặc là đi phó bản. Lúc cô lên mạng luôn bận bịu đến bở hơi tai.
Bang chủ đại nhân cũng không biết bắt đầu từ khi nào thì trang bị Bánh bao đã chậm rãi chễm chệ trên bảng xếp hạng. Cô không phải người chơi “ nhà giàu”, không thể giống Tử Điệp trong một đêm đã ra cánh đỏ, tiển của cô trong trò chơi phải chậm rãi gom góp từ việc mua bán.
Bánh bao cố gắng không động đến vốn ban đầu của cô, mỗi ngày cô đều nghiêm túc làm nhiệm vụ Bảo giám, mỗi lần đi phó bản chia trang bị đều đổi lấy ngọc. Nhiều người trong đội đánh ra loại ngọc mình không cần liền tiện tay thảy cho ngựa ăn. Bánh bao liền xin lại, dù sao cô cũng có nhiều tài khoản, có thể để dành bán dần.
Thậm chí cô còn bắt đầu dạy đồ đệ, danh vọng thầy trò cũng là một phần thu nhập không tệ.
Thấy Bánh bao tiến bộ, Bang chủ đại nhân rất tự hào về đồ nhi yêu quý, thường xuyên biểu dương cô trên thanh thông báo trong bang, hô hào đám sói đói học tập Bánh bao, mỗi ngày đều phải tiến về về phía trước. Mà có một người, cùng càng ngày càng cảm thấy bất an.
Người ta nói ông trời có mắt*, nếu đất hoang cũng có thần, có lẽ sẽ biết người được mệnh danh là giàu nhất Thiên Hạ này chấp nhất đến mức nào. Mỗi ngày cô đều kiên trì mở hai tài khoản thu thập nguyên liệu một giờ, đào rương một giờ, dành một tiếng đồng hồ đi phó bản cấp bốn hai, bốn lăm, năm hai, thu gom mấy đồ linh tinh đổi điểm danh vọng; ở trong bang hội tìm một đội ngũ cố định đi đánh mấy phó bản cấp cao để kiếm ngọc.
(*Nguyên văn là ngẩng đầu ba thước có thần linh.)
Cô bắt đầu cẩn thận đọc hướng dẫn đi phó bản trên mạng, phương pháp tiến công chiếm đóng nhiệm vụ, công thức dung hợp và thăng cấp mỗi một loại đạo cụ, kỹ năng, tu vi, ưu thế của từng một loại Nguyên Hồn châu. Dần dần cô có thể chuẩn xác phán đoán giá trị của một viên Nguyên Hồn châu. Năng lực thích ứng của đám sói Mông Hồng Thiên Hạ quả thật rất cao cường—— bọn họ nhanh chóng coi cô là hệ thống giải đáp tự động. >_
Bánh bao là người rất nghiêm túc, có thể nhìn ra điểm này từ mấy cuốn sổ ghi chú buôn bán dày cộp của cô . Vấn đề nào cô cũng giúp đỡ rất tận tình, chắc chắn thì đáp, không rõ lắm thì tra trên mạng.
Dần dà, bọn họ liền tin tưởng cô giống như tin tưởng tinh linh Thiên Hạ.
(Tinh linh Thiên Hạ: Hệ thống vấn đáp tự động của Thiên Hạ. )
Cô cũng không lảng tránh Lục Mập Hồng Gầy nữa, bắt đầu tham gia vào đội của Bang chủ đại nhân cùng đi phó bản. Thỉnh thoảng Bang chủ đại nhân đi chiến trường cô cũng vào theo, cô và Bang chủ đại nhân hợp tác đã lâu, độ ăn ý dĩ nhiên là không cần phải bàn cãi. Cuối cùng số người Thù Tiểu Mộc đánh chết luôn nhiều nhất.
Bé Tiểu Lục đương nhiên là không cam lòng, cô liều mạng giành giật với Bánh bao. Nhưng một kiếm khách chỉ tăng né tránh, làm sao có thể bì với một thích khách chỉ tăng công kích vật lý. Hơn nữa thích khách này còn hiểu Bang chủ đại nhân rất rõ, bình thường khi nào anh thì gây choáng, khi nào thì định thân, khi nào tấn công, khi nào thì dùng Phi Tinh chấn, cô đều thuộc nằm lòng.
Tiểu Lục thử vài lần, rốt cuộc phát hiện mình giành không lại thích khách kia. Việc phụ nữ khó thừa nhận nhất chính là mình đã thua dưới tay một cô gái khác.
Kỳ thật bé Tiểu Lục hoàn toàn không ngốc, cô sẽ không ép ông xã mình lựa chọn một trong hai vào lúc này. Thật ra trong lòng cô cũng buộc phải thừa nhận tình cảm Thánh Kỵ Sĩ dành cho Thù Tiểu Mộc cũng không hề thua kém mình. Độc chiêu của cô đó là tỏ vẻ vô cùng thân thiết làm những hành động buồn nôn với Bang chủ đại nhân trước mặt mọi người, ôm ôm hôn hôn đã trở thành chuyện thường ngày ở huyện. Mà bình thường những lúc cô tỏ vẻ ân ái thì Thù Tiểu Mộc sẽ trầm mặc.
Thứ năm tuần này là một ngày rảnh rỗi, bầy sói đói rảnh đến sinh nông nỗi. Vì thế Bang chủ đại nhân liền lấy danh nghĩa bang hội khiêu chiến Thiên Tịnh Sa, Thiên Tịnh Sa rất biết thân biết phận, từ chối lời khiêu chiến. Bang chủ đại nhân cảm thấy không thú vị, vì thế liền đi bứt lông liên minh Trác Tuyệt.
Đầu tiên bọn họ khiêu chiến Phi Hoàng các, Phi Hoàng các là một bang hội thuộc liên minh Trác Tuyệt, thực lực bình thường. Sau khi gửi thư khiêu chiến thì đối phương do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn từ chối. Bang chủ đại nhân sẵn đà ngứa ngáy tay chân, cầm gậy đi chọc mông Xuất Sắc Hơn Người. Hơn Người nổi khùng lên, huy động toàn bộ liên minh đuổi giết Mông Hồng Thiên Hạ. Hai bên chém giết hăng say ở trấn Vĩnh Trữ Giang Nam.
Trên YY bầy sói máu nóng sôi trào, quần chúng từ nhàm chán trở nên kích động mãnh liệt. Một liên minh PK với một bang hội, về nhân số Trác Tuyệt chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhưng người trong Mông Hồng thiên hạ đều cảm thấy rất đáng khiêu chiến, đám sói bình thường ủ rũ giống như quỷ chết đói giờ phút này hai mắt lại xanh lè lè, thần thái dâyd hưng phấn.
Bánh bao không có hứng thú với hỗn chiến, cô cũng đến tham gia nhưng tâm tư lại đặt hết lên YY . Bởi vì những lúc như thế này, thời gian người kia nói chuyện sẽ nhiều hơn một chút.
Cô lẳng lặng nhìn người kia xung phong liều chết giữa một đám ID xanh xanh đỏ đỏ. Đột nhiên cô nhớ đến rất lâu trước kia tại trấn Vĩnh Trữ ở Giang Nam, anh chàng Hoang Hỏa còn chưa ra cánh chạy tới chạy lui. Chúng ta đều đang liều mạng lớn lên, nhưng đến khi trưởng thành rồi lại hoài niệm về những ngày xưa cũ.
Trên YY vang lên tiếng nói chuyện đều đều của anh, có đôi khi cũng không lịch sự cho lắm—— động một chút là anh chửi má nó. Nhưng bánh bao không chú ý, chỉ cần cô nghe thấy giọng anh nói, khóe miệng của cô sẽ dịu dàng nhếch lên. Thậm chí chỉ nhìn ID của anh, cô cũng sẽ mặt đỏ tim đập.
Cuối trận PK, Mông Hồng Thiên Hạ dù cố gắng hết sức vẫn thua thê thảm, nhưng đàn sói không buồn bã ỉu xìu. Bọn họ giết chóc chỉ để hoạt động gân cốt không quan trọng thắng bại.
Phương thức trò chuyện trên YY bị Bang chủ đại nhân đổi thành tự do lên tiếng, đàn heo bắt đầu cổ động các em gái lên ca hát vài bài.
Lần đầu tiên trong đời Bánh bao chủ động mở miệng:
[ Mông Hồng Thiên Hạ Thù Tiểu Mộc ] Em hát một bài giúp vui nhé.
Đàn heo lập tức sôi trào:
[ Mông Hồng Thiên Hạ Người Ngoài Hành Tinh ] Hả ~~~~ Bé Tiểu Mộc á? ? Chờ anh ngoáy lỗ tai sạch sẽ đã! !
[ Mông Hồng Thiên Hạ Trứng Trứng ] A a a a a, kích động!
[ Mông Hồng Thiên Hạ Phong Lưu ] Nghe tin này dù bụng đau quằn quai anh cũng không muốn vào toilet nữa...
[ Mông Hồng Thiên Hạ Vó Ngựa Điên Cuồng ] Mẹ nó, hôm nay đúng là có phúc ~~
...
Mà Bánh bao cũng không chú ý đến bọn họ, cô chỉ chăm chú nhìn ID [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] kia., Rõ ràng đó chỉ những con chữ vô tri trên màn hình nhưng cô tưởng như có thể nhìn thấy anh thông qua những dòng chữ đó...
Cô hát bài ” Phù Du”(1) của Vương Phi, đám sói vểnh tai trên YY lúc ấy làm sao biết được vì giờ khắc này cô đã luyện bài hát này biết bao nhiêu lần.
Giọng hát của cô kỳ thật rất trong trẻo, tinh khiết như tiếng ngọc rơi. Cô không biết khi tiếng ca này chân chính vọng tới ống nghe hoặc là giàn loa của mỗi người sẽ tạo ra hiệu quả gì, nhưng cô đã hát hết sức chân thành.
Anh ở bên cạnh em, mặt đối mặt, tháng tháng năm năm qua nhanh như điện.
Lúc sinh thời quyến luyến không buông tha, cuối cùng vẫn không thể tránh thoát, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện trăm ngàn vướng mắc khó lòng tháo gỡ.
Nếu mỗi một bài hát đều có tâm tình, vậy thì tâm tình của bài hát này là gì?
Tay cô khẽ chạm lên màn hình, ngón cái vuốt ve ID [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] kia. Lúc sinh thời quyến luyến không thể buông tha, cuối cùng vẫn không thể tránh thoát.
Trên YY rất im lặng, chỉ còn tiếng hát vọng lại bên tai, tuy không đến mức ba ngày không dứt**, nhưng cũng đủ để làm người ta lưu luyến không thôi. Bang chủ đại nhân là người đầu tiên mở miệng:
(**Nguyên văn là Nhiễu Lương Tam Nhật một thành ngữ bắt nguồn từ điển cố: Vào thời Chiến Quốc, một cô gái tên là Hàn Nga đã đi tới Tề Quốc. Vì lương thực cạn kiệt nên cô đành phải đành phải dừng chân ở cửa Nam hát rong xin ăn. Giọng hát của cô tuyệt đẹp mà uyển chuyển khiến lòng người rung động, mọi người đều ca ngợi giọng hát của Hàn Nga là ”Dư âm còn văng vẳng bên tai, ba ngày không dứt”. Từ đó thành ngữ này được dùng để hình dung tiếng ca quyến rũ và sức hấp dẫn của âm nhạc.)
[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Đồ nhi, sau này trước khi hát nói trước một tiếng, mỗi lần phải bán vé vào cửa năm mươi lượng vàng.
[ Mông Hồng Thiên Hạ Người Ngoài Hành Tinh ] Hừ, để tui lấy Tiểu Mộc về nhà mỗi ngày đều được nghe...
...
Bánh bao không chú ý mọi người nói những gì. Chỉ là ngày đó Tiểu Lục không tích cực ca hát như mọi ngày, chính xác là từ đó về sau, cô ấy không hề lên YY ca hát nữa. Mà trái ngược, Bánh bao lại tạo thành thói quen thường xuyên lên YY, cô phát hiện sư phụ của cô cũng thường xuyên cắm cọc trên YY. Lúc anh dắt người mới đi phó bản cũng có thói quen yêu cầu mọi người lên YY.
Vì thế cô bắt đầu ca hát thường xuyên hơn, trước khi biểu diễn mỗi một bài hát cô đã luyện rất nhiều rất nhiều lần. Đến nỗi Kham Dương Lôi Lôi cũng hoài nghi có phải cô định chuyển sang ngành Âm nhạc, tiến quân vào giới ca hát không. Mà kênh YY của Mông Hồng Thiên Hạ cũng ngày càng náo nhiệt, rất nhiều kẻ mặt dày mày dạn trong các bang hội khác cũng sẽ chạy vào nghe ca nhạc miễn phí, đùa giỡn các em gái miễn phí.
Bánh bao cũng không thèm để ý đến bọn họ. Nhưng nếu có người lưu ý, có lẽ có thể phát hiện chỉ cần Bang chủ đại nhân ở trên YY cô sẽ năng động hơn rất nhiều. Mà những lúc không có Bang chủ đại nhân, bình thường cô đều im lặng.
Bọn họ nói chỉ có con công đực mới có thể xòe đuôi, mà chúng nó làm vậy chỉ vì muốn hấp dẫn công cái. Lúc này Thù Tiểu Mộc rất giống con công xòe đuôi, ra sức tỏa sáng để hấp dẫn người yêu của mình.
Nhưng mà trong những tháng ngày tương tư thành nghiện, anh chỉ nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp chói lòa khi con công xòe đuôi mà vĩnh viễn không thể nhìn thấu thâm tình chôn dấu dưới đáy lòng nó.
Thần ơi, nếu người thực sự tồn tại trên thế gian này, có bao giờ người ngoái nhìn xuống con...
Từ lúc không lảng tránh Tiểu Lục nữa, Bánh bao cũng chậm rãi nắm giữ thói quen của Bang chủ đại nhân. Thời gian anh lên mạng rất dài, thời gian treo máy cũng nhiều, bình thường anh hay treo máy ở những nơi hoang vắng như Tiên Âm sơn, Đào khê. Những lúc đó cô thường hay ẩn thân đi theo anh, thỉnh thoảng cũng lén lút ôm anh một cái. Cô chụp rất nhiều ảnh, trong ảnh là Hoang Hỏa cao lớn đứng trên một đỉnh núi nào đó, nữ thích khách mảnh mai dịu dàng dựa sát vào anh, cùng ngắm nhìn núi sông hùng vĩ như tranh vẽ trong đất hoang.
Thỉnh thoảng anh ngừng treo máy, lúc cô đang ôm lấy anh lại đột nhiên lên ngựa, Bánh bao biết rõ anh không nhìn thấy mình nhưng vẫn thất kinh, đứng ở chỗ cũ ngơ ngác nhìn anh chạy xuống núi.
Chính cô cũng không biết vì sao mình lại say mê anh đến vậy nhưng vẫn không khống chế được cả ngày đều nghĩ đến anh, luôn nôn nao muốn tới gần anh.
Mà vào một ngày nọ, khi cả bọn đi phó bản Truyền Đạo Tràng, cuộc tranh đấu của cô và Tiểu Lục cũng chân chính tới hồi gay cấn.
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, có thể cho đệ tử xin Nghịch Thiên thạch được không? Đệ tử muốn thăng cấp Đại Vũ hoàn.
[ Tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ông xã à, em muốn Nghịch Thiên thạch.
Uyên Ương và Chân Phạm đều là người thông minh, người thông minh đều rất am hiểu việc giả câm vờ điếc, mà bọn họ còn thông minh hơn cả những người thông minh bình thường...
[ Hệ thống ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên rời khỏi đội.
[ Hệ thống ] Chân Phạm rời khỏi đội.
Bọn họ còn am hiểu nhất là đạo lý "chạy nhanh như chân bôi mỡ". = =
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đá chỉ có một viên, bà xã cho Tiểu Mộc trước nhé. Tiểu Mộc là đệ tử, đừng tranh với con nít, chờ ông xã mua cho em một cái khác được không?
[ Tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ứ chịu đâu, em muốn viên này cơ.
Bang chủ đại nhân cảm thấy rất khó xử:
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Vỗ về ] Đồ nhi yêu quý, nhường cho sư nương nhé. Cô ấy dù sao cũng là bậc trưởng bối, hiếu kính cô trước, lát nữa sư phụ mua cho nhóc một viên được không?
Thù Tiểu Mộc lại không đành lòng từ chối, mặc dù trong lòng rất buồn bực.
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Dạ.
[ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Nghịch Thiên thạch ] cho Lục Mập Hồng Gầy.
[ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Ngự Phong bào ] cho Thù Tiểu Mộc.
[ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Ngự Phong quan ] cho Lục Mập Hồng Gầy.
[ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Sát Na Phương Hoa ] cho Thù Tiểu Mộc.
...
Việc như thế này không chỉ phát sinh một lần hai lần, mỗi lần hai người vào phó bản thì Tiểu Lục đều cố ý tranh giành trang bị. Tuy rằng cuộc tranh cãi thường xuyên chấm dứt vì Thù Bánh bao thỏa hiệp, nhưng ai cũng thấy tình trạng này rất không ổn. Mọi người trong bang hội đều biết đạo lý thêm một câu không bằng bớt một câu. Nên mọi người đều im thin thít, làm bộ như không biết. Chỉ khổ cho bang chủ đại nhân, anh từng có ý định di dời hỏa lực, thoái vị chuyển chức đội trưởng cho con vịt. Con vịt sao làm sao dám nhận, vừa thấy đội trưởng là mình liền rời khỏi đội. Sau đó anh lại định quay sang hãm hại Chân Phạm, Chân Phạm cũng rất dày dạn kinh nghiệm, vừa thấy đội trưởng là mình, lập tức thoát khỏi trò chơi luôn.
= =
Càng về sau sự tình càng chuyển biến xấu, hai người đụng nhau trên chiến trường liền xông vào chém giết. Trang bị của Tiểu Lục thua kém Bánh bao rất nhiều. Huống hồ Bánh bao cũng khôn lỏi, có rất nhiều tuyệt kỹ giữ mạng, vì vậy bang chủ phu nhân thường xuyên thua cuộc. Mà mỗi khi bị giết, cô sẽ kéo Bang chủ đại nhân tới giết Bánh bao để báo thù rửa hận. Bang chủ đại nhân bình thường sẽ làm bộ làm tịch dạy dỗ đồ nhi nhà mình, sau đó quay sang dỗ bà xã đi phó bản hoặc là nhiệm vụ, tóm lại tìm đủ mọi cách chuồn khỏi chiến trường chết tiệt này.
Trong bang cũng có người vui sướng khi người khác gặp họa, mới hỏi Bang chủ đại nhân cảm thấy thế nào. Bang chủ đại nhân ngồi trước bàn máy tính liền dùng sức day day huyệt Thái Dương, rồi sau đó phát biểu một câu tổng kết thật ngắn gọn thật thành thực: cưới bà xã về nhà lại xung đột với con gái.Csssssssssssssss