Cổ của cô mảnh mai, da thịt trắng nõn, Giang Ngộ ngậm trong miệng dùng sức mút một cái, thoáng chốc tím xanh một mảng.“Ưm...!nhẹ chút...!người khác sẽ thấy...” Giữa lúc ý loạn tình mê, Phường Niên đấy nhẹ anh.“Nhìn thấy thì nhìn thấy.”Cô rất biết chọn chỗ, thôn này vắng vẻ, giao thông vô cùng bất tiện, lại qua mùa du lịch đông đúc, trong thôn chỉ còn một số thôn dân thành thật chất phác.Đừng nói Phương Niên, lúc Giang Ngộ tới dừng xe hỏi đường cũng không có ai nhận ra anh.Nhưng mà một lát sau, trên cổ cô liền bị gieo trồng mấy viên ô mai màu đỏ sậm.Bọn chúng là dấu ấn riêng của Giang Ngộ, tuyên bố cô thuộc về anh một lần nữa.Chỉ trong chốc lát này, Phương Niên đã có cảm giác.Giữa hai chân bắt đầu ướt át, còn hơi ngứa, cô không nhịn được khép hai chân lại cọ vào nhau.Ngược lại Giang Ngộ rất kiên nhẫn, anh ngồi chồm hổm hai bên thân thể cô, chậm rãi cởi bỏ cúc áo ngủ của cô, từng cúc lại từng cúc...Đôi mắt được các đạo diễn hình dung là biết nói kia vẫn luôn nhìn cô chằm chằm, tràn ngập nhu tình, lại mang theo chút tà ác, khiến Phương Niên không nhịn được run nhẹ.Cô hiểu anh rất rõ, giờ phút này càng dịu dàng thì đại biểu lát nữa sẽ càng hung hăng Tra tấn cô.Cởi cúc xong, Giang Ngộ cởi áo ngủ của Phương Niên, lấy hai viên thịt của cô ra.Bầu vú của cô thực tế còn lớn hơn trong video, còn đứng thẳng.Nhũ hoa trắng như tuyết trơn mềm, quầng vú một cục nho nhỏ, đầu ti phấn nộn, ngoan ngoãn làm người ta thương yêu.Mỗi tay Giang Ngộ nắm một cái, vân về nhũ hoa như nhào mì thành đủ loại hình dạng.Đôi mắt vẫn nhìn cô như cũ, không buông tha bất cứ biểu cảm nào."Um."Phương Niên để mặt mộc, mặt trắng sáng long lanh, con ngươi óng ánh, miệng nhỏ hồng nhuận, mỗi khi đắm chìm vào dục vọng sẽ vô cùng kiều mị quyến rũ.Giờ phút này, nhũ hoa lớn của cô bị anh xoa, miệng nhỏ khẽ nhếch, mặt mũi tràn đầy xuân sắc rên lên từng tiếng yêu kiều theo động tác của anh.“A...!Um..."“Thoải mái sao?”- Phương Niên gật đầu, bởi vì đổ mồ hôi mà tóc rối dính hết lên cổ, mang theo sự gợi cảm khác biệt.“Có muốn thoải mái hơn không?”“A...!muốn...”“Nói ra, muốn anh làm gì?”Trong giấc mơ cô chủ động, mị hoặc, to gan, hoàn toàn trầm luân dưới dục vọng anh đưa đến.Ngay trước mặt, anh cũng muốn thấy dáng vẻ này của cô.Động tác của anh dừng lại, huyện nhỏ vừa mới bị vân về lại đang ngứa ngáy, Phương Niên muốn nhiều hơn nữa, thế là mở cái miệng nhỏ yêu kiều: “Giang Ngộ...!hôn vú em đi."Anh cười nhẹ đáp lời, chui đến trước ngực cô, duỗi đầu lưỡi liếm láp nhũ hoa.Đầu lưỡi ướt sũng đụng một cái vào da thịt non mềm trước ngực của cô, kích thích cô run rẩy một trận.“A..."Phương Niên ưỡn ngực theo bản năng, đút vào miệng anh nhiều hơn nữa.Nhũ hoa cô quá lớn, Giang Ngộ chỉ ngậm lấy một bên, thể là một bên khác anh chỉ có thể dùng tay xoa nắn.Một bên xoa, một bên mắt..
Cổ của cô mảnh mai, da thịt trắng nõn, Giang Ngộ ngậm trong miệng dùng sức mút một cái, thoáng chốc tím xanh một mảng.“Ưm...!nhẹ chút...!người khác sẽ thấy...” Giữa lúc ý loạn tình mê, Phường Niên đấy nhẹ anh.“Nhìn thấy thì nhìn thấy.”Cô rất biết chọn chỗ, thôn này vắng vẻ, giao thông vô cùng bất tiện, lại qua mùa du lịch đông đúc, trong thôn chỉ còn một số thôn dân thành thật chất phác.Đừng nói Phương Niên, lúc Giang Ngộ tới dừng xe hỏi đường cũng không có ai nhận ra anh.Nhưng mà một lát sau, trên cổ cô liền bị gieo trồng mấy viên ô mai màu đỏ sậm.Bọn chúng là dấu ấn riêng của Giang Ngộ, tuyên bố cô thuộc về anh một lần nữa.Chỉ trong chốc lát này, Phương Niên đã có cảm giác.Giữa hai chân bắt đầu ướt át, còn hơi ngứa, cô không nhịn được khép hai chân lại cọ vào nhau.Ngược lại Giang Ngộ rất kiên nhẫn, anh ngồi chồm hổm hai bên thân thể cô, chậm rãi cởi bỏ cúc áo ngủ của cô, từng cúc lại từng cúc...Đôi mắt được các đạo diễn hình dung là biết nói kia vẫn luôn nhìn cô chằm chằm, tràn ngập nhu tình, lại mang theo chút tà ác, khiến Phương Niên không nhịn được run nhẹ.Cô hiểu anh rất rõ, giờ phút này càng dịu dàng thì đại biểu lát nữa sẽ càng hung hăng Tra tấn cô.Cởi cúc xong, Giang Ngộ cởi áo ngủ của Phương Niên, lấy hai viên thịt của cô ra.Bầu vú của cô thực tế còn lớn hơn trong video, còn đứng thẳng.Nhũ hoa trắng như tuyết trơn mềm, quầng vú một cục nho nhỏ, đầu ti phấn nộn, ngoan ngoãn làm người ta thương yêu.Mỗi tay Giang Ngộ nắm một cái, vân về nhũ hoa như nhào mì thành đủ loại hình dạng.Đôi mắt vẫn nhìn cô như cũ, không buông tha bất cứ biểu cảm nào."Um."Phương Niên để mặt mộc, mặt trắng sáng long lanh, con ngươi óng ánh, miệng nhỏ hồng nhuận, mỗi khi đắm chìm vào dục vọng sẽ vô cùng kiều mị quyến rũ.Giờ phút này, nhũ hoa lớn của cô bị anh xoa, miệng nhỏ khẽ nhếch, mặt mũi tràn đầy xuân sắc rên lên từng tiếng yêu kiều theo động tác của anh.“A...!Um..."“Thoải mái sao?”- Phương Niên gật đầu, bởi vì đổ mồ hôi mà tóc rối dính hết lên cổ, mang theo sự gợi cảm khác biệt.“Có muốn thoải mái hơn không?”“A...!muốn...”“Nói ra, muốn anh làm gì?”Trong giấc mơ cô chủ động, mị hoặc, to gan, hoàn toàn trầm luân dưới dục vọng anh đưa đến.Ngay trước mặt, anh cũng muốn thấy dáng vẻ này của cô.Động tác của anh dừng lại, huyện nhỏ vừa mới bị vân về lại đang ngứa ngáy, Phương Niên muốn nhiều hơn nữa, thế là mở cái miệng nhỏ yêu kiều: “Giang Ngộ...!hôn vú em đi."Anh cười nhẹ đáp lời, chui đến trước ngực cô, duỗi đầu lưỡi liếm láp nhũ hoa.Đầu lưỡi ướt sũng đụng một cái vào da thịt non mềm trước ngực của cô, kích thích cô run rẩy một trận.“A..."Phương Niên ưỡn ngực theo bản năng, đút vào miệng anh nhiều hơn nữa.Nhũ hoa cô quá lớn, Giang Ngộ chỉ ngậm lấy một bên, thể là một bên khác anh chỉ có thể dùng tay xoa nắn.Một bên xoa, một bên mắt..
Danh Sách Chương: