Lam Linh bẹt miệng nhìn Hàn Hàn bên cạnh hâm hâm dở dở cả ngày bay bổng, hôm nay con nhóc này lạ quá cứ chư vừa bước ra ngõ đã nhặt được cả một chiếc xe hơi vậy cả ngày cứ hi hi ha ha
-Rốt cuộc là có chuyện gì?
Câu hỏi này Lam Linh đã hỏi Hàn Hàn tới lần thứ 5 nhưng vẫn chưa nhận được câu trả lời thoả đáng, cô sắp mất kiên nhẫn rồi.
Hàn Hàn nhìn Lam Linh đặt một lọ sữa chua vào tay cô gương mặt lại tưng bừng lên vài phần còn ra vẻ thần thần bí bí
-Nói cậu nghe cái này, là bí mất giữa chúng ta nhé!
-Được!
Hàn Hàn rất tin tưởng Lam Linh, chỉ cần cô khẳng đỉnh một câu như vậy thì chắc chắn sẽ không hé răng nửa câu ra bên ngoài.
Hàn Hàn lập tức kéo ghế lại sát gần Lam Linh như muốn dính hẳn vào cô, ghé tai Lam Linh thì thầm, nhắc lại chuyện đó gương mặt Hàn Hàn lại không tự chủ mà đỏ bừng như mặt trời.
Lam Linh trợn mắt đập bàn, ngàn vạn lần cô cũng không nghĩ tới chuyện này lại xảy ra Hàn Hàn vội vã bịt miệng cô, cả căng tin đều đang nhìn về phía này.
Lam Linh uống một hơn hết lọ sữa chua rồi bình tĩnh lại, rượu lại là rượu cô với Trương Ngạn cũng xảy ra chuyện đó cũng là tại con ma men ấy xui khiến giờ lại đến Hàn Hàn và Trần Hạo? Có lẽ phải sắp xếo thời gian rảnh làm lễ một chút thôi, lễ khấn ma men thần cồn ấy rốt cuộc rượu trong cuộc đời họ đóng vai trò quan trọng, chủ chốt như thế nào?
-Rồi sau đó anh ta thế nào?
-Nói sẽ chịu trách nhiệm với mình!
Hàn Hàn cúi gằm mặt tay trái bẹo lấy tay phải gương mặt không che giấu được thoả mãn, sung sướng.
Lam Linh nhìn cô bạn mình trước mặt trong đầu nghĩ liệu có phải là Hàn Hàn gài bẫy Trần Hạo không đó, thứ biểu cảm này quá nguy hiểm rồi.
Nhưng dù sao cũng mừng cho họ, thứ tình cảm Hàn Hàn nuôi dưỡng cũng sau một đêm mà đơm hoa kết trái rồi, còn dữ dội hơn cô và Trương Hàn nữa trong ô tô cơ đấy wow...Tiếng chuông báo hiệu hết giờ giải lao Hàn Hàn kéo tay Lam Linh vào lớp, miệng vãn không thể ngậm lại, Lam Linh nhìn Hàn Hàn ngán ngẩm
-Miệng cậu sẽ đến mang tai luôn đó! Thứ mê trai
Công ty, Trương Ngạn đang ngồi đó gương mặt trầm lắng suy tư vô cùng cặp lông mày nhíu chặt vừa nhìn qua liền thấy được anh đang đau đầu chuyện gì đó.
-Trương tổng, Trương lão gia tới!
Trợ lý phép tắc lên tiếng kéo Trương Hàn ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn đó, liền đẩy ảnh vào suy nghĩ khác hôm nay tại sao ba lại đích thân đến đây? Có chuyện gì không ổn rồi sao? Trương lão gia vừa vào đã để một xấp giấy tờ xuống bàn
-Mình con e là không lo nổi chuyện này, nên ba đã giúo con một chút.
Trương Ngạn nhìn đống giấy tờ trước mặt ngạc nhiên trước giờ từ khi anh có thể tự lập điều hành công ty, ra ngoài sống ba anh vốn không xen vào cuộc sống, công việc của anh thì những điều nhỏ nhất, lần này sao lại...Trương Ngạn khó hiểu nhìn ba mình, rồi lại nhìn đống giấy tờ
-Ba cho người thu thập rồi, năm đó người giết bố của Đại bàng là Lục Tam Kỳ!
Trương Ngạn lộ rõ vẻ mặt vui mừng nhìn ba mình, cuối cùng vấn đề lớn của anh cũng được giải quyết rồi.
Từ hôm đó ở nhà hàng, gặp Trần Hạo đã khiến anh có chút nghi ngờ, Đại bàng năm đó tưởng đã chết cùng cha rồi tại sao bây giờ lại quay lại với tên Trần Hạo? Lại còn thân thiết Lam Linh như vậy anh có chút bất an, hơn nữa mối quan hệ của anh ta và Lục Lam Anh có chút phức tạp, còn có Lucy nữa rắc rối thật....
Lucy, lúc này đang mua sắm bên ngoài, muốn đi vào một quán cà phê mua bánh ngọt, ánh mắt đảo quanh nhìn thấy hình ảnh quen thuộc, là Lục Lam Anh, cô ta đang ngồi cùng ai vậy? Lucy nhìn người đàn ông đó, đánh giá một lượt tuấn tú, có chút phong trần bụi bặm lẽ nào là bạn trai cô ta? Cũng không biết tại sao lúc này trong lòng Lucy trào lên một cảm giác khó tả, nhìn hai người đó nói chuyện thật sự có chút mờ ám, cô lén lút đi tới, ngồi ở bàn phía sau Lục Lam Anh cách cô ta một tấm chắn mỏng cũng đủ để nghe được cô ta nói gì.
-Kế hoạch thế nào rồi?
-Rất tốt, vài ngày nữa tôi sẽ gửi thiệp tới đó
Đúng là không ngoài dự đoán của Lucy, người đàn ông đó chính là người mà Lục Lam Anh luôn nhắc tới với cô, họ đang bàn về kế hoạch đó.
Còn nói vào bữa tiếc đó sẽ làm gì, nhắc đến biệt thự trên đảo...Nghe đến đó cũng đủ rồi, Lucy thấy nên rời đi trước khi bị phát hiện cô cứ lẳng lặng mà rời khỏi, tiếc thật nếu ở lại thêm một chút nữa cô của thể nghe thấy kế hoạch của Lục Lam Anh không hề có cái tên Lucy
Ở học viện, tiết học cuối cùng vừa kết thúc Hàn Hàn đã nhận được điện thoại, còn ai khác nữa chính là Trần Hạo, Lam Linh liếc nhìn điện thoại Hàn Hàn bĩu môi vừa mới đó mà đã dính lấy nhau, sợ người ta không biết chuyện của bọn họ hay sao? Hàn Hàn thì vừa nhìn thấy cái tên trên điện thoại tim đã nhảy ngược ra ngoài, mặt lại bắt đầu đỏ ửng, sau khi phát sinh chuyện đó Trần Hạo đích thân lái xe đưa cô đi học nhưng không khí ngượng ngùng vô cùng, cả hai đều không nói với nhau câu nào, bây giờ nhấc biết nói gì đây?
-Alooo...
-Hàn Hàn, em tan học chưa?
-Rồi, em và Lam Linh vừa mới ra
-Vậy ở đó chờ anh, anh đến đón hai người
Hàn Hàn nhìn Lam Linh, thấy Lam Linh vội lắc đầu cô tất nhiên không thể làm kỳ đà cản mũi đôi bạn trẻ này, phải để họ có không gian riêng tư cùng vun đắp tình cảm chứ.
-Mình có việc bận rồi phải về trước!
-Ờ...Lam Linh bận rồi.
Vậy anh không cần đến cũng được em tự về
-Không, anh tới đón em!
-Vâng!
Hàn Hàn tắt điện thoại nhìn Lam Linh, con mắt bổ ra hình trái tim to đùng, Lam Linh bẹo cánh tay cô trêu ghẹo ai têu đương vào cũng vậy.
Vừa nói Trương Ngạn đã đến đón cô, lâu lắm rồi anh mới có thời gian tới đón cô về, gần đây Trương Ngạn rất bận vẻ mệt mỏi vô cùng Lam Linh tất nhiên rất đau lòng, nhưng việc của anh cô cũng không thể xen vào, chỉ có thể pha cho anh ly trà giúp anh tỉnh táo, nấu cháo tổ yến giúp anh bồi bổ sức khoẻ, đấm lưng bóp vai giúp anh, nhưng hôm nay nhìn anh có vẻ tươi tắn hơn rồi, xem ra vấn đề của anh có hướng giải quyết rồi.
Danh Sách Chương: