Giọng MC oang oang: "Bài hát vừa nghe có tựa gì? An Nhiên nữa hả em?"
An Nhiên: "Ánh Trăng Nói Hộ Lòng Tôi."
MC: "Chính xác!"
MC tỏ ra nguy hiểm: "Nhưng muốn được điểm phải hát được bài này."
Thật ra MC cà khịa, muốn phá An Nhiên nên yêu cầu cô hát. Chỉ tội nghiệp con người thành thật như cô, bắt đầu hắng giọng hát khí thế. Huy Hoàng cũng hát phụ, nhưng mà hai người chỉ hát được đoạn đầu: "Này người yêu hỡi, xin đừng quay bước, vì em đã trót yêu anh, tiếng yêu đầu ngại ngùng, là la la.."
MC: "Không thuộc lời là cho điểm cho đội bên kia."
An Nhiên cuống lên: "Cho em hát lại tiếng Hoa được không ạ?"
MC: "Chơi cả tiếng Hoa luôn hả Nhiên? Chấp thuận luôn."
Thế là An Nhiên hát tiếng Hoa, cô vô tình khiến MC ngưỡng mộ không còn ngôn từ nào diễn tả. Người gì mà dễ thương, xinh đẹp, thông minh, giỏi giang và rất lễ phép. Vì có cảm tình nên suốt trò chơi, MC luôn luôn cà khịa An Nhiên. Vì cô quá thành thật nên MC chọc cô nhiệt tình.
MC: "Sao tôi cứ có cảm giác chỉ mình đội Thằn Lằn đang chơi vậy ta. Ê Tắc Kè, thua luôn nhen?"
Tắc Kè: "Đọc tiếp đi anh Vinh."
MC: "Câu 15 'Có một anh tên Chiều gặp một anh tên Chuộng trong một căn phòng kín, hỏi chuyện gì xảy ra?'. Mời đội Tắc Kè."
Minh Quân: "Xảy ra chuyện gì ta?"
Quốc Bình: "Không lẽ hai ông này chơi bê đê với nhau?"
Cả trường quay cười nghiêng ngả. An Nhiên quay sang Philip bặm miệng cố nén cười.
MC: "Tào lao, có câu trả lời không?"
Tắc Kè: "Chắc là ấy ấy với nhau á."
MC: "Ngừng ngừng, những con người không trong sáng này. Đội Thằn Lằn có câu trả lời không?"
An Nhiên: "Dạ 'Chiều Chuộng' phải không ạ?"
MC: "Thấy chưa? Con người ta trong sáng, nói lời ra cũng hoa mĩ, ai như mấy người đầu óc đen thui, nghĩ bậy không hà. Cơ mà tui cũng nghĩ thế. Chỉ có bà Nhiên, bà nghĩ đơn giản nên mới trả lời được mấy câu hỏi quái dị kiểu này. Nhìn mặt bả nghiêm túc tui thấy mắc cười thiệt."
Cả hội rủ nhau cười như bị động kinh. MC quậy cũng không thua gì người chơi.
MC: "Câu kế tiếp. Nhìn trên màn hình rồi trả lời nhé 'ĐÔI TA / 4 THU ○. ꝣꞰ NGƯỜI T.. Ì.. N.. H'. Câu trên nghĩa là gì?"
Tắc Kè: "Trời sao giống tiếng La Mã quá vậy."
Ngọc Minh đăm chiêu: "Đôi ta gạch chéo là gì ta?"
Lan Anh bặm môi: "Đôi ta xa cách bốn thu. Kẻ người.. gì ta?"
Minh Quân: "Chương trình này sao hại não quá vậy?"
MC: "Mấy người có câu trả lời không? Nói nhiều quá. Ồ Philip đã bấm chuông."
An Nhiên: "Đôi Ta Xa Cách Bốn Thu Tròn. Kẻ Ngược Người Xuôi Tình Đứt Đoạn."
Mọi người:!
Vậy cũng hiểu? Người này sao lại thông minh đến mức này?
MC: "Anh xin nghiêng mình trước em. Em kinh khủng quá Nhiên ơi."
Philip cũng cười rạng rỡ hết mức. An Nhiên của anh thông minh không phải bình thường rồi. Câu gì anh chẳng hiểu, vậy mà cô bé đọc ra được hai câu thơ. Thật là giỏi quá sức tưởng tượng của anh rồi.
MC: "Thôi tui khỏi thông báo tỷ số, nãy giờ nhìn tình huống mọi người có thể hiểu được điểm số đang nghiêng về đội nào rồi hén. Câu hỏi kế tiếp 'Có 100 quả trứng, vợ đã lấy đi 10 quả, chồng lấy 5 quả. Số trứng trong nhà chỉ còn 60 quả. Nhà không có con cái. Vậy số trứng còn lại đã đi đâu?'. Mời An Nhiên."
An Nhiên: "Dạ nó nở thành con, chạy mất hết rồi."
Tắc Kè: "Thôi dẹp, nghỉ chơi đi anh Vinh."
MC: "Câu kế tiếp. Sông Mekong chảy qua mấy nước? Ồ mời Philip."
Philip: "Sông Mekong chảy qua sáu nước: Trung Quốc, Lào, Myama, Thái Lan, Combodia và Việt Nam."
MC: "Hay quá Philip ơi. Tắc Kè bỏ thi phải không tụi em. Chuẩn bị tập trung nghe câu kế tiếp 'Khi vào Việt Nam, sông chia làm mấy nhánh?'. Ồ, lại là Philip, giỏi quá."
Philip: "Chia làm hai nhánh: Tiền Giang và Hậu Giang."
MC: "Mấy con người Việt Nam kia, người ta sống ở nước ngoài từ nhỏ vậy mà trả lời nhanh, mấy người có biết nhục không?"
Các người chơi còn lại tự nhiên đoàn kết bất chợt, tất cả đồng thanh: "Nhục là cái gì ạ?"
Tắc Kè: "Tại tụi em nhường. Giờ chơi đàng hoàng nè."
MC: "Thua rồi chơi gì nữa, hết giờ luôn rồi."
MC: "Xem như vòng một Đội Thằn Lằn thắng vẻ vang. Giờ bắt đầu sang vòng hai. Tất cả chuẩn bị."
Minh Quân: "Có con mẹ gì đâu mà chuẩn bị."
Đội Tắc Kè cười như bị động kinh. Ngọc Minh quằn quại ôm bụng dựa vào Quốc Bình, trong khi anh chàng cũng đang đứng không vững, làm cả hai muốn té nhào.
MC: "Trời ơi Quân ơi anh lạy em. Lan Anh em cười gì rùng rợn vậy em? Còn Quốc Bình, thái độ của em vậy là sao? Bởi tui nói dẫn dắt hai đội này mệt thiệt."
Minh Quân: "Xuống đi, em dẫn cho."
MC: "Muốn cướp chén cơm manh áo của anh thiệt sao Quân? Em ngó đội Thằn Lằn kìa, người ta vô cùng lịch sự.."
MC vừa chỉ tay sang đội Thằn Lằn. Kết quả là Philip đang chụm đầu vào An Nhiên nói nhỏ gì đó, chắc chắn hai người này nãy giờ chớ hề nghe MC nói gì. Ái Vy thì đang kín đáo ngó sang hai người họ. Huy Hoàng đang bấm điện thoại.
MC kêu gào: "Thôi bỏ đi, khỏi thi thố gì nữa. Mấy người bên đội Thằn Lằn về nhà tâm sự mỏng với nhau hết đi. Còn Huy Hoàng, anh cho em ra sau hậu đài ngồi bấm điện thoại đó."
Trường quay náo loạn, ồn ào như cái chợ chồm hổm. Mấy cảnh này mà được tung lên mạng bảo đảm thiên hạ bấn loạn. Sau một lúc quằn quại ổn định tình hình, MC bắt đầu vào vòng thứ hai.
MC: "Vòng hai này không hắc não nữa. Lần này tôi cho hai đội thi hát với nhau. Hai đội cử ra đội trưởng lên bóc thăm đi."
Ái Vy: "Bóc thăm trúng thưởng hả anh Vinh?"
MC: "Ừm, tí nữa anh nói nhà sản xuất thưởng riêng cho em hen Vy. Giờ tập trung chơi nha em."
Ngọc Minh: "Lát nhớ nói thưởng cho tụi em nữa nha anh Vinh."
MC: "Mấy người có muốn chơi tiếp không? Tập trung cho tui. Giờ đội Thằn Lằn, ai lên bốc thăm? Huy Hoàng lên đi."
Huy Hoàng ẻo lả không thua gì con gái: "Thôi để anh Philip lên đi."
Philip đi lên chuẩn bị bốc thăm trong khi MC vẫn đang oang oang la hét đội Tắc Kè.
MC: "Mấy người đội vô kỷ luật kia! Cử người lên đi chứ."
Quốc Bình: "Lên đi Quân."
Lan Anh: "Để em lên cho."
Minh Quân: "Bà nội, thấy trai đẹp là tươm tướp. Sao lúc nãy anh Vinh kêu thằng Hoàng đội kia lên, bà nói để cho tui lên bốc thăm mừ."
Lan Anh: "Giờ tình hình khác rồi, để em lên."
Ngọc Minh kéo cô nàng lại: "Để em lên cho chị."
Kết quả là hai người phụ nữ trong đội kéo qua kéo lại. Cả trường quay cười nghiêng ngả.
Minh Quân: "Anh Vinh, cho hai con mắm này sang đội kia luôn đi anh. Nhằm cái thứ gì mê trai thấy ớn hà."
Giọng anh chì chiết như một người đàn bà chua ngoa đanh đá. Đội hình rối loạn như đàn ong vỡ tổ.
MC: "Hai con mắm kia buông nhau ra coai. Bởi anh nói tụi em thấy trai là sáng rỡ."
MC cũng vô cùng tào lao: "Giờ hai đứa em xù xì đi, đứa nào thắng anh cho lên bốc thăm."
Lan Anh và Ngọc Minh thật sự oẳn tù tì cùng nhau. Bên cạnh Minh Quân và Quốc Bình trưng bộ mặt như là không còn gì để nói nữa. Mỗi người đứng một góc, tự nhìn lại bản thân mình yếu kém chỗ nào so với người đàn ông trên kia. Sao hai con mụ này phải giành nhau lên cho được.
Cần đẹp trai? Mình đâu có thiếu. Cần cao to? Mình cũng có thiếu đâu. Hay là cần yếu tố nửa lai nửa Việt? Ờ cái này mình thiếu thật. Thôi bỏ nha.
Ngọc Minh thắng nên cười đểu cáng đi lên đứng gần Philip. Dáng đi của cô khiến những người còn lại cười đau cả ruột. Philip cũng quan sát nãy giờ thấy hai cô nàng kia giành nhau, phá rối ra sao. Cơ mà trong con mắt anh, ngoài An Nhiên ra, không còn nhìn thấy người đẹp nào nữa. Thế là anh chỉ cười cười, vô cùng galant, nhường Ngọc Minh bốc thăm trước.
Cô nàng quay ra sau đội nhà: "Thấy người ta galant lịch sự chưa? Đây mới là người đàn ông đích thực. Hai anh nhìn lại mình đi nhá."
Minh Quân: "Philip 'đít' thực không lẽ tụi tui 'đít' giả hả bà nội?"
Mọi người: "Hahahahahaha!"
MC: "Trật tự, bốc thăm đi Minh, đừng quậy nữa em."
Ngọc Minh thò tay sang lấy một phiếu.
MC: "Đọc to lên trong đó nói gì em. Làm gì run dữ vậy Minh? Hay là em không biết đọc chữ?"
Mọi người cười vô cùng rùng rợn.
Ngọc Minh: "Hát tất cả các bài hát nào có chữ Yêu."
MC: "Trời ơi dễ dữ vậy."
MC quay sang Philip: "Đó cho cái tật em nhường. Lúc nãy lẽ ra em bốc trước là được rồi. Cái tật thấy gái xinh là nhường, mà nhỏ này có xinh gì đâu. Hối hận rồi phải không em?"
Mọi người: "Hahahaha!"
MC: "Philip còn thăm cuối cùng. Bốc đi em. Rồi đọc to lên luôn đi em."
Philip: "Hát các bài về học sinh, trường học vân vân."
MC: "Cái này khó hơn đội kia rồi. Mà ráng chịu nhé em. Giờ mời hai vị về chỗ chuẩn bị."
Philip cười cười, đi xuống đứng cạnh An Nhiên.
Cô nhìn anh: "Cho bỏ tật gallant."
Philip: "Thăm nào cũng vậy. Em đừng gán ghép lung tung."
Cô tiếp tục nói móc anh: "Người gì hễ thấy gái đẹp là bộc lộ bản tính háo sắc trời sinh. Không bỏ được tật."
Philip vội vàng đính chính: "Nè, em nói gì lạ vậy? Tôi tu rồi mà."
MC: "Ê hai vị đang tâm sự mỏng kia! Đề nghị tôn trọng trường quay. Có thổ lộ với nhau thì đợi về nhà rồi thổ lộ nhá. Đừng có chụm đầu vào nhau thì thầm to nhỏ nữa nha."
An Nhiên: "Tụi em có tâm sự mỏng chi đâu. Anh Vinh nói kỳ."
MC: "Đó coi đi, tụi em nữa cơ. Tình cảm quá thể."
Philip nhìn MC buồn cười. Ông này không nằm trong fan cuồng anh thua.
MC: "Thôi tập trung, vào vòng hai, mất thời giờ quá. Mỗi đội được cho 10 phút, hát thật nhiều bài hát có chủ đề quy định. Đội nào trước?"
Tắc Kè: "Đội em đội em!"
MC: "Lan Anh và Quốc Bình, mặc dù bốc trúng tủ nhưng cũng không nên quá khích vậy chứ. Muốn hát trước tui cho hát trước. Đội Thằn Lằn trong khi chờ đợi, ráng nhớ lại bài nào về thời học sinh nhen mấy em."
MC vừa nói xong Huy Hoàng lập tức bấm điện thoại tìm kiếm.
MC: "Đang hỏi Google hả Hoàng?"
Huy Hoàng phì cười: "Phải tranh thủ chớ anh."
MC: "Vòng hai bắt đầu."
Quốc Bình: "Yêu cho biết bao đêm dài, cho quen với nồng say.."
MC: "Qua, tiếp tục."
Ngọc Minh vừa hát vừa liếc Philip: "Anh! Em muốn yêu anh dài lâu. Anh em muốn yêu anh đậm sâu."
MC: "Trời ơi Minh ơi em lộ liễu quá rồi đấy. Tiếp tục."
Quốc Bình: "Này người yêu xin quay mặt đi, đã hết yêu thương nhau rồi."
MC: "Chưa gì đã từ bỏ hả Bình? Bao la bài yêu luôn trời. Sao tôi lo cho đội Thằn Lằn quá."
Minh Quân: "Em như con gió thu bay bay nhè nhẹ, đưa anh đi tìm vần thơ, qua công viên lá rơi trên con đường mòn.."
MC: "Chưa có chữ yêu nhen."
Lan Anh: "Bỗng nghe lòng đang ước mơ. Mơ yêu anh thiết tha.."
MC: "Ê bài này hồi nãy Ngọc Minh hát rồi. Bỏ qua."
Quốc Bình: "Yêu người như thế đó, người bỏ người ra đi."
MC: "Qua. Tiếp đi nhanh lên."
Ngọc Minh: "Đã không còn, người yêu hỡi, ngày xưa ấy đôi ta bên nhau không rời."
MC: "Tiếp."
Minh Quân: "Nếu anh nói anh vẫn chưa yêu, là thật ra anh đang dối lòng."
Lan Anh: "Cuối cùng đôi mình chẳng biết là gì của nhau. Lẽ nào chúng ta chẳng thể được gọi là tình yêu?"
Giọng cô nàng lạc tone lung tung, chẳng ai nhận ra đó là bài hát nào.
MC: "Lan Anh, giọng em hay quá, anh chẳng biết em đang hát bài gì luôn ấy!"
Lan Anh cười như điên: "Xin lỗi trình độ cảm âm của em chỉ có thế."
Quốc Bình cứu bồ nhà: "Bài này là bài Mình Là Gì Của Nhau ấy."
MC: "Qua, miễn có chữ yêu là tui cho qua. Tiếp đi quý vị."
Ngọc Minh: "Tôi thề tôi chẳng yêu ai, vì người ta cứ phụ tôi hoài."
MC: "Ai phụ em mà em rên rỉ ghê vậy Minh? Qua nhanh."
Minh Quân: "Ai đã yêu một lần, đều hạnh phúc với người mình yêu."
Quốc Bình: "Em ơi! Hình như chúng mình đã hết yêu nhau mất rồi."
Lan Anh: "Giờ anh có nhớ chút tình xưa? Hãy cho em yêu lại từ đầu."
MC: "Biết lời được rồi há. Đừng quan tâm đến tone."
Mọi người: "Hahaha!"
Minh Quân: "Từng giọt mưa rơi tí tách bên hiên nhà nàng, lòng thầm mong, một ánh mắt thấp thoáng mong chờ. Người yêu hỡi mãi mãi yêu nàng. Em dù biết vẫn luôn hững hờ, mặc cho anh đêm đêm vẫn mơ cuộc tình đôi ta.."
Philip nghe bài này, anh chợt quay lại nhìn An Nhiên trong vô thức. Cô cũng có biết anh đang thầm mơ về cô mỗi đêm không? Cô bé của anh đang nhìn đội người ta chơi một cách hào hứng, ước gì có thể cất giấu cô, để chỉ cho riêng anh được ngắm nhìn mỗi lúc cô cười thôi.
MC: "Tiếp đi quý vị."
Quốc Bình: "Hỡi người yêu, trái tim anh ngày đêm nhớ nàng.."
Ngọc Minh: "Nhiều lần ngập ngừng muốn ngỏ ý, tiếng yêu đương sau chưa thành câu.."
Lan Anh: "Một tình yêu lung linh đẹp sao, mà vụt tan yêu thương ngàn sao.."
MC: "May quá bài này tui biết. Đúng tone rồi đó Lan Anh."
Lan Anh: "Hahahaha! Em cố gắng theo tone, tại nó không chịu theo em."
Quốc Bình: "Tưởng chừng sẽ mãi bên nhau chẳng thể tách rời. Vì tình yêu ấy trong tim vẫn còn đầy vơi.."
Ngọc Minh: "Yêu và em đã yêu dù không ít khi nỗi đau cũng nhiều. Nhưng tiếc gì vì khi được yêu là em sẽ cho và cho rất nhiều không cần giữ lại.."
Minh Quân: "Từ khi yêu em, anh đã biết bối rối, vì những lúc thoáng nghe em cười.."
Quốc Bình: "Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề hối tiếc."
MC: "Hết giờ. Tổng cộng 10 phút hát được 15 bài. Tui bắt đầu thấy lo cho đội Thằn Lằn rồi. Sao Thằn Lằn. Nãy giờ bí kíp được nhiều chưa? Huy Hoàng, tui thấy em bấm điện thoại khí thế. Hát trước đi em."
Huy Hoàng: "Hắc hắc, tan trường tan trường, tà áo tung bay tựa mây trắng.."
MC: "Qua. Tiếp."
Ái Vy: "Một sớm tan trường, tà áo trắng ngập đường.."
MC: "Tiếp."
Huy Hoàng: "Hàng ghế đá, xanh tàng cây gốc sân trường.."
MC: "Tiếp đi tiếp đi.."
Ái Vy: "Ngày ngày đi trên con đường này, hoa điệp vàng trải dưới chân tôi. Ngập ngừng trong tôi như thầm hỏi, đường về trường ôi sao lạ quá.."
Huy Hoàng: "Gì nữa ta, nãy tìm ra nhiều lắm mà."
MC: "Tẩu hỏa nhập ma hả em? An Nhiên Philip hát đi em."
Ái Vy: "Philip không biết bài hát tiếng Việt. Hát tiếng anh được không anh Vinh?"
Tắc Kè: "Không chấp thuận!"
MC: "Mấy tụi em ít ác quá há. Thôi Thằn Lằn tiếp đi em, đừng câu giờ."
An Nhiên: "Ngày đôi ta quen nhau tuổi còn thơ, đi học chung cùng giờ."
MC: "Tuyệt quá Nhiên ơi. Qua."
Huy Hoàng: "Mỗi năm đến hè lòng man mát buồn, 90 ngày quá chứa chan tình thương. Màu hoa phượng thắm như máu con tim. Lúc hè về vương kỷ niệm, người xưa biết đâu mà tìm."
MC: "Trường học, học sinh gì đâu em?"
Huy Hoàng: "Có phượng đó anh, phượng là mùa hè, mùa hè liên quan đến học sinh."
Mọi người: "Hahahahaa!"
Tắc Kè: "Gian lận, không chấp nhận."
MC: "Xin lỗi em nghen Hoàng. Bài này không tính."
An Nhiên: "Hè về rồi đây tâm hồn xuyến xao, nhớ những bạn thân chung một mái trường.."
MC: "Đấy người ta có hè và có trường học. Qua."
Ái Vy: "Em đến với anh vào một ngày phượng hồng thắm, tình mình càng nồng thắm cho bao ước vọng trào dâng.."
MC: "Chỗ nào là học sinh, trường học?"
Ái Vy rối lên: "Từ từ. Trong tiếng hát ve phượng hồng là hoàng hậu đó, phượng buồn vì tình đã tan theo ước vọng nổi trôi.."
MC: "Không thấy dấu hiệu của trường lớp bạn bè luôn."
An Nhiên: "Cháu lên ba cháu đi mẫu giáo, cô thương cháu vì cháu không khóc nhè.."
MC: "Em xuống mẫu giáo luôn hả Nhiên. Chơi lớn dữ."
Mọi người: "Hahahaha!"
An Nhiên cũng mắc cười, cô trốn trong lòng Philip không dám ngẩng đầu lên. Anh yêu thương dang hai tay như muốn khảm cô vào lòng.
Lan Anh: "Nhiên đi mẫu giáo luôn rồi kìa, hahahaha!"
MC: "Thằn Lằn tiếp đi, đừng nghe đội kia quấy rối."
Huy Hoàng: "Con cò bé bé, nó đậu cành tre, đi không hỏi mẹ, biết đi đường nào. Khi đi em hỏi, khi về em chào, miệng em chúm chím mẹ có yêu không nào?"
MC: "Trường học, học sinh đâu Hoàng?"
Huy Hoàng: "Em hỏi, em chào đó, nghĩa là em có đi học nên mới ngoan vậy đó."
MC: "Tào lao."
An Nhiên: "Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường, em vừa đi, vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương.."
MC: "Con người trong sáng, toàn là hát về trẻ em, mẫu giáo lên ba, ngày đầu đi học. Đáng yêu quá Nhiên ơi."
Minh Quân: "An Nhiên chưa trưởng thành, lẽ ra không được tham dự trò chơi này chứ?"
MC: "Cái gì trưởng thành với không trưởng thành? Em làm như trò chơi người lớn không bằng?"
Minh Quân láu cá: "Trò chơi người lớn là gì anh Vinh?"
MC: "Bỏ qua. Hát tiếp đi mấy đứa."
An Nhiên vừa cười vừa ráng hét: "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi.."
MC: "Chương trình những bông hoa nhỏ hát về ca khúc thiếu nhi bắt đầu."
Mọi người: "Hahahahaha!"
An Nhiên bất chấp bị chọc ghẹo, cô vẫn chơi nhiệt tình: "Em trồng giàn bom.. bông trước cửa nhà em, em dành một cây cho cô giáo hiền."
MC: "Em hát trồng giàn bom hả Nhiên?"
An Nhiên chối: "Có đâu anh Vinh."
MC: "Tui nghe rõ ràng. Ngày xưa tui có đi học nhen Nhiên."
An Nhiên: "Vậy anh biết hát rồi đó, hỏi em chi nữa?"
Cả bọn: "Hai người này đang nói tiếng lóng gì vậy?"
An Nhiên vô tội: "Đâu có lúc nãy Nhiên định hát em trồng giàn bom trước cửa.."
MC vội vàng: "Thôi, thôi Nhiên, im lặng cho tôi."
Minh Quân: "Ah, tui vừa chợt nhớ ra bài này."
Thế là anh hát lên: "Em trồng giàn bom trước cửa nhà cô, cô vừa chạy ra em nghe cái đùng.."
Mọi người: "Hahahahaha!"
Philip quay sang An Nhiên ngây thơ: Bom là trái cây hả?
Anh hỏi nhỏ An Nhiên nhưng cả trường quay đều nghe không sót một từ vì micro gắn trên miệng.
An Nhiên: "No, trái bomb ấy."
Cô còn nhiệt tình đánh vần cho Philip bằng tiếng Anh: "B.. O. M.. B, you set up system of bombs in front of your teacher's house."
MC gào lên: "Cái cô Nhiên bạo động kia, chỉ bậy cho Philip phải không?"
Mọi người: "Hahahaha!"
Philip vừa kịp hiểu ra, cũng cười như điên dại, thì ra An Nhiên của anh nghịch lắm chứ đâu phải hiền.
MC: "Im hết cho tôi, hát tiếp nhanh đi, sắp hết giờ rồi."
An Nhiên: "Gì nữa ta?" (Mặt rối nhìn thấy tội) "À Em đi dịu dàng, chùm hoa mới nở.."
MC: "Trường học đâu Nhiên?"
An Nhiên: "Ép vào cuốn vở, muôn thuở còn thương. Em tan trường về, đường mưa nho nhỏ. Bài Ngày Xưa Hoàng Thị ấy.."
MC: "Biết rồi. Qua. Tiếp đi."
An Nhiên: "Trên cành cao chim hót gọi em đi giữa vườn xuân, bao bạn thân lấp ló gọi em tung tăng sân nhà, đá bóng với đá cầu, nhảy dây, bắn bi trốn tìm, ôi hấp dẫn tuyệt vời nhưng mà em hổng dám đâu."
MC & Tắc Kè quấy rối: "Chưa có trường học."
Huy Hoàng, An Nhiên và Ái Vy đồng loạt hét: "Hổng dám đâu, em còn phải học bài, hổng dám đâu em còn phải làm bài, sao khó ghê, mai rồi hãy ôn bài, hổng dám đâu, hổng dám đâu."
MC: "An Nhiên, mặt em không cần quá khích vậy nhá. Còn bài nào nữa không tới luôn đi em."
An Nhiên: "Trả lại em yêu, mối tình vời vợi, ngôi trường thân yêu, bạn bè cũ mới, đừng buồn anh đi, bao giờ cho tới, nỗi đau cao vời, nỗi đau còn dài."
MC: "Hay quá em ơi, tiếp còn một phút nữa.."
An Nhiên: "Bài học đầu tiên, có bóng hình núi sông, yêu thương những cánh đồng.."
An Nhiên hét hăng say: "Hôm qua em đốt.. tới trường, mẹ dắt tay từng bước á a.."
MC: "Hết giờ. Tổng cộng đội Thằn lằn hát được 13 bài. Tắc Kè 15 bài."
Tắc Kè hò hét như điên khi thắng vòng hai, gỡ lại vòng một.
MC: "Không cần phải hưng phấn quá. Tỉ số hai vòng đang hòa nhau. An Nhiên lúc nãy em hát hôm qua em đốt, đốt cái gì nữa vậy?" (MC mặt hóng hớt).
An Nhiên chối: "Dạ đâu có đâu anh Vinh."
MC: "Không nói thật, không cho qua."
An Nhiên: "Hí hí. Em nói thật mà.."
MC tỏ ra nguy hiểm: "Tui dám chắc em định hát đốt cái gì đó. Giờ không hát thật tui cho thua."
An Nhiên: "Chơi kỳ vậy anh Vinh? Em mà hát lại có chuyện gì em không chịu trách nhiệm nha."
Cả bọn: "Có trò gì vui hả Nhiên, hát đi hát đi."
Huy Hoàng: "Hát sao chị Nhiên, tò mò quá đêeeee"
An Nhiên lém lỉnh: "Em mà hát có gì ráng chịu nha hahaha!"
Lan Anh: "Ừa không sao đâu, hát đại đi Nhiên."