• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chap 43: Nữ Giúp Việc Quyến Rũ

'tôi sẽ cho người theo em. Xem em dám lén phén với ai bên đó không?'

'này. Chúng ta xa cách nhau như này thì chị cũng thương em nhiều hơn chứ. Em nào dám đâu, chỉ sợ chị ở bên đó thôi...'

'sợ cái gì? Em đừng có đánh trống lảng nhé!'

'hơ. Không phải sao? Em chỉ sợ chị thay lòng thôi, không còn yêu em nữa thì sao?' Trần Thanh mặt buồn nói lí nhí.

'nói điên. Tôi đánh em bây giờ!' Ách Hân giơ nắm đấm mình lên nhưng rồi khựng lại.

'haha làm sao chị có thể đánh em được chứ!' Trần Thanh bỗng thay đổi tức khắc, cười lớn khi biết phần thắng đã thuộc về mình.

Cô đứng dậy xoay mông về phía màn hình rồi vỗ bép bép vào mông, không những thế còn lè lưỡi để chọc tức Ách Hân.

'LÊ TRẦN THANH... EM TO GAN QUÁ RỒI!' Ách Hân sôi máu la lớn.

'haha' dù là chỉ nói chuyện qua màn hình nhưng cảm giác như có người thật đứng trước mặt, cô bịt hai tai nhưng miệng vẫn cười.
_______

'Ách Hân, nghe nói Trần Thanh đã sang nước ngoài du học à?'

Đang đi về thì nghe giọng nói ở chân cầu thang, nàng xoay lại nhìn hoá ra là Mỹ Duyên, kẻ phiền nhất trong cuộc đời của nàng từng gặp.
'cô muốn làm gì nữa sao?' Ách Hân hất mặt nói.

'Ách Hân à... Cô bây giờ đã cô đơn lẻ bóng rồi, không còn cô ta bên cạnh cô! Haha... Hay là nhân cơ hội chúng ta...'

'cô đừng có nói những điều bậy bạ, tôi cho cô ăn đánh đấy!' Ách Hân gan lớn, đưa nắm đấm mình lên.

'haha, tôi chỉ là muốn mời cô đi ăn, cắt ngang lời tôi làm gì?" Mỹ Duyên kéo tay nàng xuống

'tôi không muốn đi với cô đâu. Đồ phiền phức'

'cô đã đặt biệt danh cho tôi. Xem ra là đã có gian tình với tôi? Haha'

'cô bị bệnh à Mỹ Duyên?'

Mỹ Duyên nhún vai, mở lời.
'đã lâu không gặp như vậy. Đi ăn cùng nhau nhé!'

'Không.' Ách Hân bỏ đi.

'và chắc chắn rằng tôi sẽ không làm gì cô đâu. Trước mắt cô đã có người yêu rồi mà đúng không?'

'cô cũng chẳng làm được gì tôi đâu.'

'tôi không muốn đôi co với cô, mời cô đi ăn một bữa mà cũng tốn lời như này, rốt cuộc là cô có muốn đi ăn cùng tôi không?'

'Không. Tôi biết chắc chắn cô có chuyện muốn nói với tôi.'

'đúng vậy, nhưng chuyện đó chỉ nói riêng với cô mới được'

'công hay tư. Tôi còn muốn biết'

'a... Chuyện này... Là công. Haha...'

_________

'tuần sau trường sẽ tổ chức lễ khai giảng, và cũng trong việc xây dựng thêm ký túc xá cho mấy em, khoảng tháng sau. Các em nào muốn nội trú, ở lại trường để cho tiện việc đường xá thì đăng ký với cô...'

'à, quên mất cô đã đăng ký hết lớp rồi!'

Cả lớp xào xáo bàn tán với nhau, Ách Hân nói tiếp để lấy sự chú ý của họ.

'nhắc lại, buổi khai giảng được chia ra làm nhiều phân đoạn, bắt buộc phải có một tiết mục riêng của lớp, nên cả lớp góp ý với nhau rồi chọn ra tiết mục, chiều nay cô sẽ lấy ý kiến của lớp nhé!'

'Các em có thể ra chơi.'
Cả lớp đứng lên chào nàng rồi cũng lần lượt ra khỏi chỗ ngồi của mình...

'cậu xem xem, anh ấy có thể tỏ tình được không? Nếu không thì tiếc lắm luôn á!'

'tớ mà là nữ chính thì tớ chịu liền luôn á!'

'ủa. Hai cậu đang nói chuyện gì vậy?'

Có vài người nữa đi đến chỗ Trần Thanh và bạn nữ.
'cậu có coi Bí Mật Của Nữ Nhân chưa?'

'à... Phim đó hả? Hay phết. Tớ xem mấy lần luôn đấy! Anh nam chính đẹp trai trời đất luôn...'  Lee YunA nổi máu mê trai lên...

'ủa... Cái phim gì đó! Tớ xem thật không hiểu gì hết!' Trần Thanh lắc đầu xua tay ngây ngô hỏi.

'cậu không hiểu là phải rồi! Họ dùng tiếng địa phương nên cậu vừa đến đây chưa hiểu rõ đâu...'

'thật tội nghiệp mèo con. Cậu phải cần sub đấy!'

'để tớ sẽ xem vietsub...'

__________

Vào phòng...
Thấy ở bàn học mình thiếu thiếu gì đó nhưng chưa phát hiện ra được, cô suy nghĩ nhưng cũng không nhớ nên đã tạm bỏ qua, đi lấy quần áo tắm cái đã.

Xong cô xuống bếp...
Lấy bịch sữa mà đã đem từ Việt Nam sang, vì bản thân không quen uống sữa lạ nên chắc rằng mỗi tháng sẽ được mẹ chuyển qua một thùng sữa, uống xong cô đi đến thùng rác ở bên hông tủ lạnh mà quăng, chợt cô khựng lại khi phát hiện ra một bịch đen được buộc gọn, xung quanh chiếc bịch ấy là những miểng thủy tinh nhỏ,  cô nghi ngờ rồi đưa tay vào thùng lấy bịch đen đó ra.
Hai tay kết hợp với nhau để mở, đập vào mắt cô là những miếng thuỷ tinh vỡ, thì ra là nó...

Trên bàn học cô là thiếu cái này...
Con búp bê làm bằng thủy tinh được Ách Hân tặng, cô đem theo để làm bùa may mắn và kỷ niệm, nhưng không ngờ cái cô giúp việc kia đã làm vỡ nó. chắc chắn là cô ta rồi! Không ai hết!

Cô lập tức lên phòng cô ta (được ông Trác sắp xếp một phòng riêng) với trạng thái đầy tức giận.
Cô không thèm gõ cửa mà tự động xông vào.
'Phạm Hồng. Cô đâu rồi!?'

'gì hả? Tìm tôi à?'

Thật trùng hợp Phạm Hồng cũng vừa từ nhà tắm bước ra, trên người cô ta chỉ duy nhất một chiếc khăn quấn quanh người. Làm Trần Thanh bỗng đứng hình trước tình cảnh này.

'À thì... Không có gì... Tôi...tôi... Cô... Ờ Thay đồ rồi... Ra gặp tôi...' Trần Thanh như cứng họng, ấp a ấp úng, cô thật sự nhạy cảm với phụ nữ hở hang nên mỗi khi nhìn thấy là y như rằng bị chảy máu mũi.

Phạm Hồng vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, mới vừa nãy hầm hồ tức giận thì lại chuyển sang cà bắp, cô ta bị bệnh à???
_______

'Nghe nói Trần Thanh du học sao?' Mỹ Duyên hỏi khi trong bữa ăn, cô ta đã mời thành công được nàng

'ừ!'

'Hàn sao? Tôi cũng định qua đó du lịch... Cô còn biết địa chỉ không?'

Cái gì, muốn hỏi mình địa chỉ hiện tại của em ấy sao? Nếu như cô ta gặp em ấy thì sẽ có chuyện không tốt xảy ra. Cô ta rất độc đoán, không thể nào...

'tôi không biết. Đừng có gặp em ấy nữa, cô thừa biết là em ấy không thích cô mà!'

'này, làm gì phản ứng mạnh như vậy. Tôi chỉ muốn hỏi địa chỉ. Cô không thích cho thì thôi, dù gì tôi cũng cho người theo cô ta rồi!'

'cái gì? Cô cho người theo dõi em ấy? Cô dám?' Ách Hân như bị shock, lại còn cả gan như thế cơ à?

'haha, xem cô kìa... Ách Hân à! Cô bênh người yêu mình quá rồi đấy!'

'người yêu tôi không bênh chả lẽ bênh cô'

'cô vẫn chưa biết rằng, cô ta bên đó, học lớp chuyên Anh.Toán.Hoá và lớp toàn nữ, ít nam, giảng viên lại càng xinh đẹp rất nhiều so với cô đi, nghe nói cô ta còn có một người giúp việc nữ rất xinh đẹp nữa đấy! Cô suy nghĩ thử xem bản thân mình giữ người yêu được không.?.'

'...' Ách Hân trầm ngâm suy nghĩ

Cô ta nói cũng đúng!

'em ấy rất nhạy cảm với phụ nữ, nên thường hay chảy máu mũi, em ấy sẽ biết tránh xa những người phụ nữ ăn mặc hở hang, suy ra là những phụ nữ ấy không có đức tính tốt, em ấy biết sẽ tránh xa mà! Còn nữa... Tôi không nghĩ rằng em ấy sẽ là một người dễ thay lòng như vậy'

'đúng là giáo viên Văn có khác, logic quá đi mất. Cô quên rằng cô ta ở bên đó tận ba năm cơ à?'

'Ba năm lận đấy!'

'tôi biết. Nhưng tôi mong rằng cô đừng quan tâm em ấy đến nỗi cho người theo dõi như thế.'

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK