• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Chứng hoang tưởng bị ngược đãi-

Lúc này, Tiếu Giang cảm thấy Tiền Hải Linh thật sự quá đáng thương, mắc chứng hoang tưởng bị ngược đãi, mắc kẹt trong thế giới của mình: "Nếu Hứa Hiện là người như vậy thì cô cho rằng cô còn có thể ở bên cạnh em ấy sao? Cô đề cao bản thân quá nhỉ?"

Trong lúc Hứa Hiên đang mê man vùng vẫy, nghe thấy bên cạnh có người đang cãi nhau, cô cố gắng muốn đứng dậy, nhưng cơ thể như bị ngàn cân sắt đè lên, làm cho bước đi của cô trở nên rất khó khăn.

"Ở trong lòng mấy người đều cảm thấy tôi không bằng cô ta! Nhưng trong lòng tôi, tôi lại cảm thấy so với cô ta tôi tốt hơn trăm ngàn lần! Là mấy người không có mắt nhìn!"

Tiền Hải Linh mất đi lý trí điên cuồng hét lên: "Hứa Hiện là một kẻ giả dối!"



Nghe thấy tên của mình, Hứa Hiện cố gắng mở mắt, Tiền Hải Linh đang cãi nhau với ai vậy? Tại sao cô ta lại có định kiến lớn với mình như vậy, không phải trước đây cô ta còn tặng quà để cổ vũ cô sao?

Trong lúc mơ màng, Hứa Hiện khẽ phát ra tiếng, khiến cho tiếu Giang chú ý, anh đi nhanh đến chỗ cô, nghĩ muốn đưa nửa cánh tay lộ ra ngoài của Hứa Hiện để vào trong chăn, nhưng lại phát hiện Hứa Hiện không mặc gì cả, Tiếu Giang vội để chăn xuống, bầu không khí xung quanh đột nhiên hạ xuống đến mức đông đặc lại.

"Ai đã làm chuyện này?"

Tiền Hải Linh nhìn tên lưu manh đau đớn nằm trên mặt đất nói không nên lời, khoé miệng nhếch lên một nụ cười đắc ý: "Anh nói xem là ai làm nhỉ?"

Tiếu Giang lạnh mặt đứng dậy, đi đến bên cạnh tên lưu manh, vô tình đá thật mạnh vào phần dưới của tên lưu manh, cú đá khiến cơ thể hắn co rút.

"Có một số thứ đối với người như mày mà nói, chính là không có sẽ tốt hơn."



Tiếu Giang lấy điện thoại ra gọi điện: "Đến đón một người ở thành phố mới Đông Phương, đại lộ một tháng năm, quận Nữ Hoàng. Tố cáo hắn tội dâm ô những cô gái trẻ rồi tống hắn vào tù để mọi người chăm sóc hắn thật tốt."

Tắt điện thoại, Tiếu Giang chụp một bức ảnh gửi đi, anh liếc nhìn người liên tục run rẩy kêu đau đang bò trên mặt đất, tức giận nói: "Câm miệng lại bò ra ngoài, nếu không làm được thì ở lại chỗ này đi, đừng nghĩ sẽ được đi ra ngoài nữa!"

Người trên mặt đất sợ tới mức toàn thân run rẩy, chịu đựng sự đau đớn, nức nở bò ra khỏi phòng.

Hắn sợ hắn ở trong phòng này nhiều thêm một giây sẽ chết ngay tại chỗ, mặc dù bây giờ là xã hội pháp luật, nhưng người cực đoan làm chuyện cực đoan là điều không thể tránh khỏi.

Hứa Hiện cảm thấy trong đầu có rất nhiều âm thanh hỗn tạp, còn có người đang vo ve nói chuyện xung quanh cô, nhưng cô không thể phân biệt ai với ai.

Hứa Hiện cố gắng di chuyển cơ thể để tự cứu lấy mình, Tiền Hải Linh đã bỏ thuốc vào nước của cô khiến cho cô hôn mê, cơ thể không thể di chuyển, tình trạng bị người khác hại, trong lòng cô cảm thấy rất sợ hãi, dù cô không biết Tiền Hải Linh sẽ làm gì, nhưng cô có thể chắc chắc chắn chuyện đó không có lợi cho mình.

Hành động nhỏ của cô thu hút sự chú ý của Tiếu Giang, anh xoay người lại đi đến gần Hứa Hiện, bọc Hứa Hiện chặt hơn, không cho bất cứ ai có cơ hội nhìn trộm Hứa Hiện.

"Tiểu Hiện, em có nghe thấy anh nói gì không?"

Cái trán đầy đặn của Hứa Hiện hơi nhăn lại, lộ ra vẻ nghi hoặc, người đang nói chuyện với cô rất quen, đây là một người đàn ông là một người đàn ông đó! Hứa Hiện hoảng sợ lắc cơ thể của mình, cố gắng chống lại người đang đến gần.

Tiền Hải Linh thật sự rất tàn nhẫn, cô ta cũng là con gái, cô ta cũng biết sự trong trắng của con gái quan trọng như thế nào, cô ta lại có thể làm ra chuyện như vậy!

Cô càng giãy dụa người đàn ông trước mặt càng ôm cô chặt hơn, Hứa Hiện không thể làm gì nức nở khóc thành tiếng, cô không muốn như vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK