“Tôi rất vui...”
Đôi môi đỏ mọng của Diệp Thanh Di mỉm cười, sau đó quản gia đi tới nói: “Tiểu thư nhà họ Thạch đã đến.
Để cảm ơn đại tiểu thư nhà họ Thạch, Thạch Thắng Nam, vì đã giúp đỡ, Diệp lão gia đã cử người gửi thư mời đến nhà họ Thạch.
Vì vậy, Thạch Thắng Nam cũng đến theo hẹn.
Nhưng không giống như khi gặp nhau hôm nay, lúc này sắc mặt cô ta kém hơn nhiều, đôi mắt cũng có vẻ hơi mệt mỏi.
Rất có thể do ngực cô ta đã bị Diệp Thanh Di cào xước dẫn đến tà khí xâm nhập.
“Diệp Huyền?”
Nhìn thấy Diệp Huyền và Trương Văn Thanh ôm nhau khiêu vũ, trong lòng Thạch Thắng Nam không khỏi nổi nóng: “Sao tên khốn này lại ở đây...”
Diệp Huyền cũng chú ý tới Thạch Thắng Nam, sau khi bài hát kết thúc thì cố ý bước về phía trước: "Thạch Thắng Nam, tôi thấy sắc mặt cô không còn tốt như trước, bây giờ vết thương trên ngực bắt đầu đau nhức rồi đúng không?”
Mặt Thạch Thẳng Nam đỏ lên, nhưng cô ta cũng không phủ nhận: "Tôi không căn anh quan tâm vết thương ở ngực của tôi tốt hay xấu”
“Ha ha, đừng nói chắc chắn như vậy”
Diệp Huyền vừa cười vừa nói: "Tôi đã nói chỉ có tôi mới có thể chữa lành vết thương trên ngực cô, ngoài ra không ai có thể chữa lành được. Ngực của cô đẹp như vậy, nếu để lại sẹo thì chẳng phải sẽ lãng phí sao?”
Thạch Thắng Nam thấy mỗi câu mỗi chữ của Diệp Huyền đều không rời khỏi ngực mình, cô ta vừa tức giận vừa xấu hổ: “Tên háo sắc, anh có thể ngậm miệng lại không? Anh chỉ muốn đè ngực tôi thôi!"
“Tuỳ cô vậy”
Diệp Huyền nhún vai, cười nói: “Nếu hôm nay cô không để ý đến tôi, mấy ngày nữa cầu xin tôi ấn ngực giúp cô cũng võ dụng. Tạm biệt.”
Nói xong, Diệp Huyền nắm lấy tay Trương Văn Thanh, chào hỏi Diệp Thanh Di và Diệp lão gia, sau đó rời đi để hưởng thụ thế giới hai người
Diệp lão gia vội vàng lấy một tập tài liệu ra: "Cậu Diệp Huyền, đây là dự án mới của tòa nhà trụ sở tập đoàn Diệp Thị chúng tôi, vốn đầu tư khoảng ba tỷ, tôi dự định để tập đoàn Lâm Thị tiếp quản."
“Cảm ơn”
Diệp Huyền biết nhà họ Diệp đang lấy cái này để trả ơn cho hẳn, vì vậy hắn hào phóng nhận lấy.
Thấy Diệp Huyền lại nhận được một dự án lớn khác, trong lòng Thạch Thẳng Nam càng thêm khó chịu.
Nhìn hắn rời đi, Diệp Thanh Dĩ nhẹ giọng nói: "Cô Thạch, anh Diệp Huyền không phải người bình thường, cô vẫn phải cân nhắc lời khuyên của anh ấy”
Nói rồi, Diệp Thanh Di dường như vô tình liếc nhìn vết sẹo trên ngực Thạch Thắng Nam, sau đó kể chuyện Diệp Huyền đánh bại tên đạo sĩ cho Diệp Thẳng Nam.
“Hắn thế mà có bản lĩnh như vậy?”
Thạch Thắng Nam hít sâu một hơi, có thể thấy được thực lực của Diệp Huyền khiến cô ta sợ hãi, đồng thời, cô ta cũng cảm thấy Diệp Huyền hoàn toàn không phải hạng người bình thường.
“Chẳng lẽ chỉ có hắn mới có thể chữa lành vết thương cho mình..."
Trong lòng Thạch Thẳng Nam vô cùng mâu thuẫn!
....
Sau khi rồi khỏi nhà họ Diệp, Trương Văn Thanh lập tức cười nói: “Chị Thanh Nham sẽ rất vui nếu biết anh giúp chị ấy lấy được một dự án lớn!”
“Đúng vậy”
Diệp Huyền nghĩ đến chuyện tối nay chỉ có Trương Văn Thanh ở bên cạnh, lạnh nhạt Lâm Thanh Nham, có món quà này bồi thường cho cô cũng không tệ.
Chuyện tập đoàn Lâm Thị phát triển thành một gia tộc lớn ở Dương Thành ở trong tầm tay.
Đúng lúc này, điện thoại của Diệp Huyền vang lên.
Tuy nhiên, không phải Thạch Thắng Nam gọi đến, mà là một người mà Diệp Huyền không ngờ tới - Tiêu Băng Tuyết!
Diệp Huyền lập tức nhớ lại hình ảnh mập mờ giúp Tiêu Băng Tuyết xoa bóp tối qua, lúc đó cuối cùng hắn cũng biết dáng người của Tiêu Băng Tuyết hấp dẫn đến mức nào.
Diệp Huyền nhấn nút trả lời: "Người đẹp, cô tìm tôi làm gì?"
Tiêu Băng Tuyết nhẹ giọng trả lời: “Diệp Huyền, cha tôi đã đến Dương Thành rồi, ông ấy muốn biết tối nay anh có thời gian không”
“Cha cô đến Dương Thành?”
Diệp Huyền lúc này mới phản ứng lại!
Vì hôn ước giữa Tiêu Băng Tuyết và Diệp Huyền, Hoàng Bắc Long đã cố ý đến đây một chuyến để gặp Diệp Huyền!
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: