• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong số những người bạn thời trung học của Tuệ Đường, Ngọc Hân chính là bạn thân nhất của cô.

Bọn họ hẹn nhau ở một tiệm bánh nổi tiếng, trong không khí phảng phất mùi bơ hoà quyện với sữa tươi thơm lừng.

Gặp lại bạn tốt, Tuệ Đường rất vui thế nhưng vì sự việc buổi trưa hôm nay nên khuôn mặt cô vẫn khó tránh được ủ rũ.

” Tuệ Đường, cậu có chuyện gì à? Gặp tớ không vui sao?” Ngọc Hân hất hất tóc nói.

Nghe vậy, Tuệ Đường lập tức dùng nụ cười che giấu, nói:

” Làm gì có, mình vui lắm, không phải cậu nói muốn mình cháy túi sao? Cậu muốn ăn gì nữa không chúng ta tiếp tục đi”

Thái độ của Tuệ Đường như vậy càng chắc chắn xảy ra chuyện, cô còn nhận ra, Tuệ Đường sau khi đi du học trở về dường như có điều gì đó khác lạ, cô ấy có vẻ trưởng thành lên rất nhiều, cũng xinh đẹp hơn trước, có điều dáng người nho nhỏ gầy gầy này không giống ngày trước, Tuệ Đường của hiện tại có vẻ đẹp mỏng manh hơn rất nhiều.

Cô nghĩ đến một khả năng, Tuệ Đường buồn phiền như vậy, có phải vừa mới cãi nhau với người yêu, cô luôn biết trước giờ bạn trai của Tuệ Đường là Tiêu Đình, hai người tình cảm rất tốt, trong lòng cô hiểu rõ Tuệ Đường rất thích cậu ấy, hai người thường dính lấy nhau, chỉ có năm cuối cấp đó, anh ta hình như vào đại học vì thế cô không thấy Tiêu Đình xuất hiện nữa.

” Cậu cùng bạn trai xảy ra chuyện à?” Ngọc Hân thử dò hỏi.

Vừa nghe cô nhắc dến chuyện này, Tuệ Đường nhận ra bạn mình vẫn cho rằng cô và Tiêu Đình còn là một đôi, Tuệ Đưởng rũ mắt nhỏ giọng nói:

” Mình và Tiêu Đình không còn là người yêu nữa”

Ngọc Hân sửng sốt, không ngờ nghe được đáp án như vậy, cô hỏi lại, trong giọng nói còn mang theo kinh ngạc:

” Thật sao? Là anh ta bỏ cậu? Nhưng mà rốt cuộc từ khi nào?”

” Không phải như vậy, người nói chia tay là mình, đã chia tay năm năm rồi” Cô khó khăn nói ra lời.

” Không thể nào, cậu không phải rất thích anh ta sao? Vì lí do gì mà lại như thế này.”

Vì lý do gì? Tuệ Đường nghĩ đến nguyên nhân đó liền khổ sở, cô không có quyền lựa chọn, ngoài làm vậy cô cũng đã không còn đường lui, nếu như không cắt đứt mọi quan hệ với Tiêu gia, vậy Tiêu Đình cũng không thể sống sót quay về.

Cô nghĩ nghĩ, cảm thấy Ngọc Hân thông minh lại hiểu biết, có thể cô ấy sẽ giúp được mình, dù sao đối với Ngọc Hân cô cảm thấy cũng không cần thiết phải giấu diếm chuyện này vì thế Tuệ Đường đem mọi chuyện xảy ra giữa cô và Tiêu Đình sau năm năm cho Ngọc Hân nghe, cuối cùng còn ảo não nói một câu:

” Hân, mình hi vọng quay lại từ đầu nhưng mà giờ mình mới biết anh ấy có bạn gái, mình phải làm sao bây giờ, mình không muốn từ bỏ.”

Ngọc Hân nghe xong, trong lòng vừa cảm thấy đau lòng vừa tiếc nuối, cô vẫn cho rằng bạn tốt thực may mắn có được một nhân duyên tốt đẹp, không ngờ lại có nhiều biến cố xảy đến như vậy. Cô nói:

” Đường, mình chỉ muốn hỏi một chuyện lí do cậu quyết tâm dứt bỏ Tiêu Đình vào năm năm trước là gì?” Từ đầu đến cuối Tuệ Đường không hề nhắc một chữ chuyện xảy ra năm năm trước, chỉ nói cô ấy đi Anh sau đó bọn họ chia tay nên Ngọc Hân càng thấy khó hiểu.

Tuệ Đường trong lòng trăn trở, nên nói cho Ngọc Hân biết hay là không? Cô suy nghĩ, cảm thấy chuyện này bây giờ cũng không phải vấn đề chính nữa rồi, bởi vì ngay cả Tiêu Đình cũng không thèm quan tâm tới lời giải thích của cô, anh ấy có tình yêu mới cho nên không muốn nghe thêm bất kỳ chuyện gì liên quan đến quá khứ của bọn họ nữa rồi.

” Chuyện này rất dài, cũng không còn quan trọng nữa, Ngọc Hân, cậu nói xem nếu anh ấy đã có bạn gái vậy mình còn có thể theo đuổi anh ấy nữa không?” Cô mấy năm ở nước ngoài, sống trong xã hội phương Tây cởi mở cũng được nghe không ít những thứ liên quan đến tình yêu nam nữ, học trong trường đại học cũng nghe các bạn nữ trong lớp thảo luận đến việc sinh viên này đang theo đuổi ai đó, ban đầu Tuệ Đường không hiểu lắm ý nghĩa của từ ” theo đuổi” sau đó qua một thời gian mới biết được khi con người thích một ai đó, sẽ tìm cách theo đuổi người ta, khiến họ trở thành người yêu của mình.

Ngọc Hân nhìn Tuệ Đường trong đôi mắt hiện lên sự xót xa, gật đầu một cách chắc chắn:

” Đương nhiên có thể, là cậu theo đuổi Tiêu Đình cơ mà, quyền quyết định là ở anh ấy, cậu không cần quan tâm đến bạn gái anh ta làm gì? Tuy nhiên…” Cô bỗng ngập ngùng một chút khiến Tuệ Đường hoang mang, cô lo lắng hỏi:

” Tuy nhiên làm sao?”

“Tuy nhiên nếu cậu đã muốn theo đuổi anh ấy, tuyệt đối không được để cho bạn gái anh ta biết, như vậy không tốt” Cô trầm ngâm mở miệng.

Đường, cậu biết không, nếu như bị phát hiện cậu sẽ trở thành kẻ thứ ba xen vào tình cảm của người khác, sẽ bị nói những điều không hay bị đánh giá nhân phẩm, mặc dù tớ không hy vọng điều này xảy ra.

” Tiêu Đình có bạn gái cậu không cảm thấy khó chịu sao?” Cô cũng không chắc Tiêu Đình còn tình cảm với Tuệ Đường hay không nhưng dù sao anh ta cố ý giữ Tuệ Đường lại bên cạnh cũng thật kì lạ

Tuệ Đường thở dài nói:

” Mình khó chịu, thời trung học thấy anh ấy gần gũi bạn nữ khác mình cũng có cảm giác y như thế này.” Lúc đó cô ngốc nghếch không nghĩ nhiều bây giờ nhớ lại mới phát hiện thì ra tận sâu trong lòng cô không hề muốn Tiêu Đình gần gũi bất kì người phụ nữ nào.

Thở dài một tiếng, Ngọc Hân an ủi cô:

” Đừng căng thẳng quá, mọi chuyện cũng không nghiêm trọng đến thế, không phải Tiêu Đình anh ta vốn là bạn trai cậu sao? Giờ cậu muốn nối lại cũng rất hợp tình, tớ sẽ giúp cậu”

Tuệ Đường phấn chấn hơn, hỏi:

” Vậy giờ mình phải làm gì?”

Ngọc Hân đảo mắt, suy nghĩ trong lòng rối rắm, cô đam mê tiểu thuyết tình cảm, từng đọc qua không ít đủ thể loại tình yêu viết trong sách, vì thế đối với vấn đề của Tuệ Đường cô rút kết luận: Đàn ông đều có ham muốn, dù sao mọi giai đoạn yêu đương khác Tiêu Đình và Tuệ Đường đều đã trải qua cho nên cách nhanh nhất trực tiếp nhất chính là “thổi gió bên gối”, tiểu thuyết viết đàn ông ở trên giường là dễ thương lượng nhất không phải sao?

Có điều…cô liếc nhìn Tuệ Đường, sau đó tự phỉ nhổ chính mình, có chết cô cũng không thể nói cách này cho Tuệ Đường, cô ấy ngây ngô như thế làm sao làm được mấy trò dụ dỗ kiểu đấy, mà cho dù thành công nhỡ đâu tên Tiêu Đình kia chỉ đùa giỡn rồi bỏ rơi cô ấy, như vậy còn thảm hơn.

Ngọc Hân rối bời, thấy Tuệ Đường vẫn một mực chờ đợi cô đưa ra chủ kiến thì cảm thấy mình thật vô dụng, cô dứt khoát hạ quyết tâm nói:

” Cậu cứ dính chặt lấy anh ta, dùng ánh mắt và lời nói khiến anh ta động lòng, chắc chắn khả năng thành công rất lớn” Suy đi tính lại cũng chỉ có cách cổ điển như không thể cổ điển hơn này, cô không nói quá chứ Tuệ Đường tuy phương diện tình cảm này hơi ngốc nhưng bù lại có ánh mắt đẹp chỉ cần là đàn ông nhìn thấy đều sẽ mềm lòng.

” Có thật không?” Tuệ Đường cắn cắn môi hỏi, cô ngay cả chạm vào Tiêu Đình cũng không dám, nói chuyện cũng thường cúi đầu, như thế nào có thể dính lấy anh, nhớ đến trưa nay bạn gái anh đến rủ anh đi ăn cơm anh ban đầu còn không chịu đồng ý nói gì đến chuyện có thể dính lấy anh.

Nhưng mà, Tuệ Đường nghĩ lại cảm thấy thái độ của Tiêu Đình đối với cô gái kia hờ hững có phải cũng không thích cô ấy lắm hay không?

” Cậu phải tin tớ, sao tớ lại lừa cậu được.” Ngọc Hân nói chắc như đinh đóng cột, sau đó ngừng lại một lúc lại nói:

” Đường cậu về nước đã gặp anh ta mấy lần rồi đã mua từng mua quà tặng cho Tiêu Đình chưa? Đàn ông theo đuổi phụ nữ thường tặng quà cho họ, giờ cậu muốn theo đuổi người ta cũng cần đến những thứ này.”

Quà tặng? Tuệ Đường ngẩn ngơ, cô chưa nghĩ đến chuyện này, hình như trước giờ cô cũng chưa từng tặng anh cái gì, cô là được Tiêu gia nuôi lớn, mọi thứ cô có đều là do gia đình anh lo cho đến bây giờ đều chưa đáp lại gì.

Cô thầm mắng mình sơ suất, sao lâu như vậy mà không nghĩ đến chuyện này, cô kéo tay Ngọc Hân, đi ra khỏi tiệm bánh

” Cậu không nói tớ cũng quên, chúng ta đi thôi”

Ngọc Hân thấy phản ứng gấp gáp của Tuệ Đường, bĩu môi, cô như vậy thật giống với câu “trọng sắc khinh bạn”, giả vờ đòi hỏi:

” Nhắc mới nhớ, quà của tớ cũng không có, cậu chỉ nhớ đến Tiêu Đình thôi”

Tuệ Đường xoay người dừng bước, nhìn Ngọc Hân mấy giây sau đó nghiêm túc nói:

” Cậu thích túi xách, giày hay là quần áo? lát nữa cậu cùng tớ về nhà, tớ lấy số đo rồi thiết kế theo ý cậu.”

Ngọc Hân kinh ngạc:

” Lâm Tuệ Đường, cậu là nhà thiết kế?”

Tuệ Đường thấy Ngọc Hân kinh ngạc như thế liền nói:

” Tớ ở bên Anh học quản trị nhưng về sau cảm thấy hứng thú với ngành thiết kế cho nên theo học, tuy đào tạo thiết kế không bằng Paris hay Milan nhưng cũng rất tốt”

Ngọc Hân hiểu ra, vui vẻ nói:

” Bạn của tớ là nhà thiết kế cơ đấy.Mà tên tiếng Anh của cậu là gì?”

“Helen” Tuệ Đường trả lời, trong đầu đang nghĩ xem Tiêu Đình thích quà gì.

Ngọc Hân cũng là một cô gái đương nhiên cũng có sở thích với thời trang, mỹ phẩm làm đẹp, nói đến hàng hiệu cô thuộc làu hàng trăm nhãn hiệu cao cấp, lúc biết Tuệ Đường là nhà thiết kế, cô đã ngạc nhiên nhưng giờ liên hệ nghề nghiệp đó với cái tên của cô ấy, cô nhất thời không thể tin nổi.

Nhà thiết kế Helen, người sáng lập thương hiệu thời trang cực kì nổi tiếng ở Anh, You and me!

Ngọc Hân cảm thấy chuyện này hoang đường nhưng vẫn hỏi:

” Cậu biết thương hiệu ” You and me” chứ, người lập nên thương hiệu này cũng tên Helen, thật trùng hợp ”

Cô nghe thấy giọng nói vô cùng bình tĩnh của Tuệ Đường vang lên: ” Ừ, đó là tớ ”

Ngọc Hân ngẩn người chưa hoàn toàn hồi phục lại tinh thần, một lát sau cô đột nhiên ôm chầm lấy Tuệ Đường, hét lên:

” Helen, Helen của tớ, từ giờ tớ có thể thoải mái mặc đồ hiệu được giảm giá rồi”

Tuệ Đường: “….”

Ngọc Hân tâm tình vui vẻ, chủ động kéo Tuệ Đường đi dạo khắp khu mua sắm đến khi cả hai đều mệt lử mới thôi, trên tay hai người đều xách cả đống đồ, nhưng hầu hết là đồ của Ngọc Hân, còn Tuệ Đường chỉ có đúng một túi duy nhất.

Về đến nhà, cô ngắm nghía món quà thật lâu trong lòng cực kỳ mong chờ cùng hồi hộp cuối cùng ngủ thiếp đi mất…

….

Ngày hôm sau, Tuệ Đường đến Phong Đình khá sớm, cô vào phòng làm việc của Tiêu Đình, nghĩ có lẽ anh vẫn chưa đến nhưng không ngờ vừa bước vào liền chứng kiến một cảnh tượng. Tiêu Đình toàn thân chỉ quấn khăn tắm ngang hông, nửa thân trên hoàn toàn trần trụi, mái tóc đen vẫn còn ẩm ướt, giống như vừa mới tắm xong, cơ thể đàn ông cứ như thể hiện trước mắt cô.

Tuệ Đường nhìn chằm chằm ba giây, sau đó mới ý thức được chuyện gì, kinh hoảng nói ” Xin lỗi” rồi lập tức xoay lưng lại, cơ thể bắt đầu phát run.

” Tôi…tôi không cố ý… thực xin lỗi” Cô xoay lưng lại lắp bắp giải thích, nhìn đồng hồ trên tay, không ngờ đến sớm những một tiếng, huhu, cô biết hôm nay mình chết chắc rồi.

Tiêu Đình thấy Tuệ Đường đến xoay, hơi nhăn mày, cũng không nói gì đi đến ghế sô pha ngồi xuống, vắt chăn sang một bên, nhìn cô vẫn đang một mực quay lưng thì lạnh giọng nói:

” Đứng đó làm gì?”

Tuệ Đường run run nói:

” Anh chưa mặc đồ ”

Người đàn ông đang ngồi bỗng nhếch khoé môi, nhìn bộ dạng của cô đột nhiên muốn trêu chọc:

” Nhìn cũng đã nhìn rồi, cô xoay lưng lại có ích gì?”

Tuệ Đường không biết làm sao, cúi đầu nhìn mũi chân.

Thấy Tuệ Đường không phản ứng, Tiêu Đình cũng không tiếp tục so đo, đứng lên đi đến giá sách phía sau bàn làm việc, rút một quyển sách dày trong đó, ngón tay bấm một nút bên trong, giá sách đang đứng yên đột nhiên lùi về hai bên, tạo thành một lối ra vào, Tiêu Đình bước vào đó liền lập tức quay trở lại, trên tay cầm một theo một thứ, sau đó giá sách tự động khôi phục vị trí như ban đầu.

Anh đơn giản đi đến ghế làm việc, đồng thời ra lệnh:

” Lại đây”

Tuệ Đường nghe vậy khó khăn quay đầu lại, phát hiện ngoại trừ mái tóc ướt thì Tiêu Đình quần áo đều đã chỉnh tề khẽ thở phào, có điều là một bộ đồ thể thao chứ không phải Tây âu.

Cô nhất thời cảm thấy kì lạ, nhưng không biết lạ ở chỗ nào.

” Sấy tóc cho tôi” Tiêu Đình thấy Tuệ Đường không nhúc nhích, tức giận sai khiến.

“A?” Cô khó hiểu nhìn Tiêu Đình, anh vừa nói gì?

Tiêu Đình biết cô không hiểu, châm chọc nói:

” Tài liệu cũng dịch không xong bây giờ ngay cả sấy tóc cũng không biết? Cô làm chân sai vặt cho tôi, không lẽ ngay cả công việc đơn giản này cũng làm không được. Mau lên!”

Tuệ Đường không dám trì hoãn vội chạy đến cầm máy sấy ở trên bàn, cắm vào ổ, lòng thầm nghĩ máy sấy tóc ở đâu mà có?

Cô ở phía sau cẩn thận sấy tóc cho Tiêu Đình, nghĩ thầm: Anh không phải không muốn cô chạm vào người sao? Vì sao còn bảo cô sấy tóc, tóc phả ra hương thơm nhàn nhạt như mới gội qua nhưng cô không biết anh gội đầu ở đâu, lẽ nào là khu vệ sinh ngoài hành lang?

Cô nhìn Tiêu Đình nghĩ đến trước kia cũng từng ở phía sau sấy tóc cho anh như thế này, bỗng nhiên thấy ngọt ngào, cho dù tình huống khác biệt nhưng nó khơi gợi những kí ức đẹp trong lòng cô.

Sau đó Tuệ Đường nhớ đến chuyện hôm qua, đột nhiên trong lòng thấy hơi khó chịu, cô nhìn thoáng qua Tiêu Đình thấy tâm trạng anh có vẻ tốt liền cắn môi hỏi một câu:

” Hôm nay bạn gái anh có tới không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK