...
Nữa canh giờ trôi qua, đoàn người tì tùng rốt cuộc cũng thu xếp ổn thoả, các nàng Nhiên Kỳ phòng thu xếp gọn gàng trang trí mĩ lệ. Còn tại nhân lưu, thì sau khi một mình tẩy rữa xong xui khoác lên cung bào lễ phục còn hơn hôm qua thế nào soái khí, tuấn lệ, hiện lại lạnh như băng sơn tuyết liên hơi thở uy quyền.
Theo sở thích của người, đồng dạng y phục đều không sai biệt toàn bộ đều tựa xanh lam màu. Đều này cùng giống Nhiên Kỳ ưa chuận sở thích, nên thế nào khó chịu khi mặc liền không có a.
...
" Điện hạ, người sủng vật có muốn đem theo không? "
Sau khi hoàn thành việc y phục, các nàng chuẩn bị một đường đến Khánh Lăng Điện để tiếp kiến hoàng thượng chỉ, một giọng nói thân thuộc của nô tì thanh âm vang lên khiến Nhiên Kỳ bên bước chân đều dừng lại.
" Ta tại cũng có sủng vật!? "
" Ân, người quả thật có sủng vật, không những một mà là năm cái a.. "
" Cái gì!? Năm sủng vật? "
" Ân, bọn chúng hết thẩy đều có đôi. Ngài không đành lòng chia cắt liền mang chúng nuôi đến thành. "
" Vậy...chúng là loại gì sủng vật.. Liền không phải là sủng miêu!? "
" Haha, ân chính xác là miêu, nhưng chỉ đối 2, mà loại liền là lớn miêu, là người khi còn nhỏ vào rừng mang về, màu của chúng đặc biệt đến nổi hoàng thượng còn muốn thương lượng cùng ngài trao đổi a.. "
" Vậy sao.. "
" Ân "
" Thế còn 3 cái sủng vật còn lại, liền là cái gì con!? "
" 3 con còn lại là, tiểu Lang sũng vật, hắc Mã sủng vật, còn có cái này ta không tiện nói ra... "
" Làm sao không tiện.. "
" Là... "
" Có phải sủng còn lại kia liền là người!? "
" Sao...sao người biết... "
" Haizzz "
" Điện hại người sủng vật còn lại cư nhiên là, Trương Khiến Ninh Cữu công chúa người.. "
" Tại sao như vậy!? Nàng là bị ta lúc trước ép buộc hay vẫn tự mình đi.. "
" Đều này không phải, là do hoàng thượng toàn ý sắp đặc người. Nàng dù ân sũng hoàng thượng làm Cữu công chúa nhưng so ngài vẫn là cái quan trọng đích nhi, lợi liền muốn tất cả về người... "
"... "
" Điện hạ, người đừng tức giận, thời gian qua Cữu công chúa không vì thế mà oán hận người, ngược lại còn là rất thương người. Ta nghĩ về sau nàng nhất định sẽ tốt là nương tử người... "
" Điện hạ!!! "
*rầm* một phát cửa bị lực đá bay thẳng ra ngoài, đoàn tùy tùng người phía sau khinh hãi nhưng cũng nhanh chống lấy lại thần trí mà đuổi theo người đang hùng hùng tức giận...
...
Tốc độ rất nhanh, đi liền không ai theo kịp, đến khi sơ xuất lưu ý đi nhanh vô tình va phải người thiếu đều muốn ngất đi dáng hình...
" Tham kiến Trưởng công chúa!!!! " (tì tùng)
" Đứng lên đi " (Mộ Lam Băng)
" Tạ ơn công chúa " (tì tùng)
" Này,ngươi là ai, sao gặp điện hạ không mau hành lễ.. " (lính bên cạnh, MLB)
".... " (NhiênKỳ)
" Điện hạ, người.. "
* vù* một cái, dùng kinh công thi triển bay mất dạng. Gương mặt thế nào khó coi hết thẩy lưu vào giác quan Lam Băng nàng. / người này, mình từng gặp qua ở đâu rồi /.
Nhiên Kỳ bực bội cảm xúc không tả, cứ thẳng một mạch dùng kinh công bay đi, bay đi. Đi đến không xa liền thấy chuồng nhỏ bên dưới có chứa thứ gì động bên trong/ là của mình sủng vật sao!? /. Thế là một đường đáp xuống bên dưới. Bọn chúng vừa thấy người đến liền hầm hà hầm hực hình dáng hung tợn doạ người, Nhiên Kỳ hơi thở đều thế nào khác so với chủ nhân bọn chúng, nhưng lại là y, gương mặt dáng hình không sai biệt. Điều này làm đám sủng vật hết sức kiêng dè đề phòng.
" Ngươi tên gọi Tiểu Tuyết nhỉ, so lông trắng liền theo hắn đơn giản gọi đi.. "
Nàng chỉ vào bạch hổ phía trong nói lên lời. Quả nhiên bạch hổ đồng dạng tên gọi hắn đặc là tiểu Tuyết, vì nó có bộ lông tựa tuyết sơn, trắng trắng tơ vụi rất đáng nhìn..
" Còn ngươi hẳn là tiểu Lam đi "
Chỉ vào con còn lại bảo, nó màu thật hiếm gặp. Cái gọi hai cái mèo lớn thế nhưng là Hổ a, còn có loài này đa dạng màu sắc ở loài người so hiếm gặp thật sự khó tìm.
" Còn ngươi, *cười*, chúng ta là đồng loại nhỉ, Tiểu Lang."
Tiểu Lang cư nhiên rất giống nàng, nói là tiểu nhưng những con này kích thước rất lớn rồi, chúng so chiếc lồng lớn còn muốn không vừa bên trong. Nhiên Kỳ suy nghĩ thứ gì, liền đem lồng phá giải đi ra, tùy tiện trên mỗi sủng vật tạo nên vòng cổ. Lúc đầu bọn chúng vì chấn kinh mà vung lên tấn công nàng một cách điên dại. Sau nàng khiển thân mình né tránh vuốt sắc, tung lên cánh tay vòng cổ âm thuật theo cổ chúng đeo vào, sủng vật như vậy có được bình tĩnh, không tiếp tấn công nàng.
" Từ giời các ngươi, đều sẽ là thuộc hạ của ta. Bất cứ ai chống trả, nghịch phản, thì sẽ theo cái chết đưa các ngươi về an lạc, đã rõ.. "
" Là, chủ nhân! "
Cung kính thanh âm phát lên bên trông chuồng trại, nhưng duy tiếng người chỉ có Nhiên Kỳ là hiểu, bên ngoài hết thẩy chỉ nghe thanh âm rống của bọn thú vật mà thôi....
....