• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Khi hai anh em Lâm và Hoa nhìn thấy Thanh.

Ngay lập tức bọn họ đã nhận ra được khí tức của cô đã đạt cấp Chiến tướng.
“Làm sao nơi này lại có cường giả cấp chiến tướng”
“Là cường giả của một thế lực cổ võ sao?”
“Không đúng theo lời ông chú Phong này thì cô ấy đã xuất hiện ở đây được hai tháng, lúc đó các thế lực lớn vẫn ra lệnh phong tỏa không cho người của mình đi ra ngoài cơ mà hay cô gái này là tán tu”
Những nghi vẫn cứ liên tục nổi lên trong đầu hai người, bọn họ cố tìm một lý do để giải thích về điều này nhưng càng nghĩ thì càng thấy không hợp lý.
….…………………………………
Lý giải một chút về Võ giả, dị năng giả và võ giả sở hữu dị năng.
Tại sao anh em Lâm và Hoa lại nghĩ như vậy mà không cho rằng Thanh là một người bình thường tự thăng cấp mình lên thành Chiến tướng khi dị biến toàn cầu phát sinh.
Nguyên do này phải nói từ quá dị biến ảnh hưởng đến con người.

Dị biến phát sinh từ 3000 năm trước, con người đã phát hiện ra một tân khái niệm.

Đó chính là dị năng, sau khi tìm hiểu thì họ cho rằng dị năng chính là năng lực ẩn dấu của cơ thể bị dị biến mạnh mẽ thức tỉnh.

Dị năng chính là thiên phú.
Từ đó tồn tại ba loại người gồm: võ giả, dị năng giả và võ giả sở hữu dị năng.

Trong đó dị năng giả ban đầu có thể hấp thu năng lượng từ các nguồn khác nhau để thăng cấp ví dụ như tinh thể trong đầu sinh vật dị biến hay còn gọi là yêu thú.

Nhưng có một hạn chế đó là dị năng giả chỉ có thể đạt cấp tối đa là Tinh anh trung kỳ, đó chính là cực hạn mà cơ thể họ có thể đạt tới.
Còn đối với võ giả.

Sau khi dị biến cơ thể của con người có thể hấp thu năng lượng đặc biệt từ thiên địa.

Những võ giả đã lợi dụng điều này chuyển hóa năng lượng này cường hóa cơ thể bản thân và biến nó thành một lý luận mới, đó chính là Chân khí.

Võ giả dùng Chân khí để cường hóa tự thân nên thân thể của họ từ từ lớn mạnh, có thể vượt qua cực hạn hấp thu.

Cho nên võ giả sẽ từ từ vượt qua dị năng giả.
Võ giả đã mạnh nhưng nếu võ giả mà còn sở hữu dị năng thì lại càng mạnh hơn.

Lúc đó dị năng của họ cũng được hưởng lợi nhất nhiều từ quá trình thăng cấp, họ đã không bị ràng buộc nữa.

Tóm lại ta có thể kết luận sau khi dị biến toàn cầu phát sinh, con người có hấp thu năng lượng cỡ nào đi nữa thì cũng chỉ đạt tới Tinh anh trung kỳ, nên một người có cấp độ cao hơn xuất hiện ở nơi đây thì chỉ có thể là võ giả.

Còn đối với yêu thú thì cơ thể chúng lại không bị ảnh hưởng bởi điều này, nhưng việc thăng cấp đối với chúng thì mất thời gian lâu hơn võ giả rất nhiều.
….……………….
Quay trở lại tình hình bên này.
Trong phòng rất yên tĩnh không ai nói một câu gì cả.

Ông Phong cảm thấy có chút gì đó sai sai, nhưng lại không dám phá vỡ bầu không khí này, bởi vì ông nhìn ra được trong ánh mắt của Thanh nổi lên một sự bất ngờ khi thấy hai người trẻ tuổi này.
Tàn thuốc từ điếu thuốc trên tay Thanh rơi xuống.

Điều này làm cho cô hồi phục lại tinh thần.

Cô đưa điếu thuốc đang hút dở dập xuống gạt tàn.

Môi cô nhếch lên một ý cười, cô mở lời.
- Hai cô cậu chắc cũng kinh ngạc nhỉ?
- Đúng!
Bộp.
Hoa là người lên tiếng đáp lại lời nói của Thanh.

Lâm đứng kế bên vội lấy tay mình bắt lấy cánh tay của Hoa.

Ý của cậu ta là không muốn Hoa nói quá nhiều về bản thân của hai người cho vị cường giả trước mặt này.

- Không sao!
Hoa thì không mấy quan tâm đến những thứ này, cô đẩy tay anh trai mình ra, sau đó cô chủ động tiến lên đằng trước một bước.
- Hai chúng tôi cũng không có gì đặc biệt, chúng tôi là một thành viên của đội tiên phong.

Nhận được mệnh lệnh của thế lực của mình tiến hành đi càn quét các yêu thú đang có xu thế tiêu diệt toàn bộ nhân loại.

Còn cô đây là…?
Hoa vào thẳng ngay vấn đề, theo cô nghĩ thì chẳng có gì phải giấu diếm cả.

Chuyện này cũng rất là bình thường thôi, cô ta có tu vi đến cấp Chiến tướng, hẳn phải là cô ấy biết nhiều thông tin hơn hai anh em họ.


Nếu không nói hoặc bịa chuyện thì vị cường giả trước mặt hai người bọn họ có thể sẽ có vài ý định không tốt.

- Ồ! thì ra là vậy, cuối cùng thì mấy người đứng đầu các thế lực cổ võ cũng ra quyết định.
Trong lời nói của Thanh thì cô ta cũng không ra vẻ ngạc nhiên lắm.

Dĩ nhiên là Hoa đã có phần đoán đúng, chỉ có điều tại sao cô ta lại ở nơi này trước cả bọn họ cả hai tháng.
- Nói sao nhỉ, chắc hai người muốn biết tại sao tôi lại ở đây, vốn dĩ dị biến toàn cầu phát sinh chính là lúc nguy hiểm nhất cần phải lẩn tránh.

- Thật ra là tôi có chút việc ở thành phố này nên đã nán lại một chút nhưng mà có một sự việc đã diễn ra không đúng lúc, khiến tôi không trở về được.
Nói ra những lời này nét của Thanh cũng hiện lên một chút nổi khổ bất đắc dĩ, cô không muốn ở cái nơi đầy rẫy sinh vật đã chết này.
- Ý chị nói là đám sương mù màu đen kia.
Lúc nói ra những lời này Hoa đã đổi cách xưng hô với Thanh, từ cô sang chị.

Hoa đang muốn kéo gần quan hệ giữa hai người.
- Chị? Cũng được! Hai người cứ gọi tôi là chị Thanh.

Qua kia ngồi, chúng ta nói rõ ràng một chút.
Thanh đưa tay chỉ vào bộ bàn ghế tiếp khách trong phòng.

Cô đứng dậy nói với Ông Phong.

Người nãy giờ vẫn đang ngơ ngác về nội dung đối thoại giữa Thanh và cô gái này.

- Ông ra ngoài trước đi!
- Vâng!
Đưa người không liên quan ra khỏi phòng.

Thanh đi đến bàn tiếp khách rồi ngồi xuống.
Thanh bắt đầu nói về những gì đã diễn ra ở thành phố này.

Cũng giống như suy đoán của Long và Mạc trước đó, cô cho rằng mọi nguyên nhân từ sương mù đen đến xác chết vùng dậy đều đến từ cái cự kén màu tím trên cái cây ở trung tâm quảng trường thành phố.


Cô cũng kể về kế hoạch thoát thân của cô.

Đổi lại Hoa cũng nói rõ tình huống đội 4 của cô.

Nhưng mà trong suốt cuộc nói chuyện hai bên đều hiểu ý không đề cập đến thế lực sau lưng của mình.
- Tốt lắm! Những gì cần trao đổi cũng trao đổi xong, giờ tôi sẽ sắp xếp hai người đứng đầu một trạm gác ở bên ngoài đi.

Với thực lực của hai người mà chỉ đi tuần tra bên trong thì có chút lãng phí.

- Hai người đồng ý chứ!
- Đồng ý!
Lần này người đáp ứng yêu cầu của Thanh lại là Lâm.

Trong suốt quá trình trao đổi thì cậu không nói bất cứ lời nào.

Bởi lẽ em gái cậu đã nói hết những gì cần nói, hỏi hết những gì cần hỏi.

Có một cô em gái thông minh là một điều tốt hay xấu đây.
Hai anh em Lâm yên lặng đi ra khỏi phòng.

Trên hành lang Lâm có chút suy tư.
- Theo lời chị ta nói thì vốn dĩ ở thành phố này đã ẩn nấp một sinh vật cấp Chiến tướng, chị ta đến đây là để điều tra.

Và rồi cái kén đó xuất hiện trước một ngày dị biến toàn cầu diễn ra.

Nhưng bây giờ nó lại có dấu hiệu muốn đột phá Vương cấp rồi.

Điều này có thể không?.

Được tại || Тгu mTruуen.

м E ||
- Anh hai không tin lời chị ấy nói? Chị ấy đâu cần gạt chúng ta làm gì.
- Không phải chỉ là anh vẫn không thể tin được tất cả những gì xảy ra với thành phố này đều do sinh vật kia làm ra với mục đích tấn thăng Vương giả.
….………………….
Trên bầu trời cách thành phố Cherno 100 km theo đường chim bay.

Một chiếc máy bay cỡ nhỏ có hình dạng đặc biệt vẫn đang liên tục bay vòng quanh khu vực này.
- Tín hiệu của chiếc Z320 trước khi biến mất là ở đây phải không.
Người nói chuyện chính là phó hội trưởng Hội Flames Ngô Cường.


Khi anh nhận được tin Đội 4 của Long gặp nạn thì ngay lập tức từ nơi mà nhóm A được phân công mà bay tới đây.

Ngô Cường còn mang theo vài thành viên của Đội 1 và Đội 2.

Đặc biệt là có 2 vị đội trưởng 2 đội lần lượt là Ngọc Nhi và Barrett
- Chắc chắn thiết bị định vị đã báo hiệu như thế.

Một thành viên trong đội của Barrett đáp lại, cậu ta phụ trách việc tìm kiếm bằng máy bay cỡ nhỏ đã được thả ra xung quanh thăm dò.
- Tới giờ vẫn không tìm ra chút manh mối nào, chúng ta cứ bay lòng vòng ở trên này chục tiếng rồi.

Hay là cứ trực tiếp chia nhau ra mà tìm.
Nói xong câu đó Barrett định mở cửa máy bay nhảy ra ngoài.
- Cậu làm gì đó, nơi này được ghi nhận là có quần thể yêu thú phi hành chiếm lĩnh đó.
- Sợ gì nếu bọn chúng xuất hiện tôi sẽ xử gọn.

Cứ việc tới đây.
Bíp Bíp Bíp
Có lẽ để khẳng định tính chính xác trong lời nói của Ngô Cường mà trên thiết bị ra đa của họ hiện lên rất nhiều chấm đỏ.
- Báo cáo! Ở hướng 9 giờ có một bầy yêu thú đang bay tới.
- Lần sau thì ngậm cái miệng quạ của cậu lại.
Ngô Cường liếc mắt lườm lấy Barrett.
- Ha ha!
Barrett gãi gãi cái đầu trọc lốc của mình, cái này đâu phải lỗi của anh, chỉ là trùng hợp thôi.
- Còn cười cái gì? Mau theo tôi ra ngoài xử đám đó.

Ngọc Nhi dẫn theo 4 người trong đội của cô nữa.

Còn phi hành đoàn cho máy bay lượn vòng trong khu vực này, mở hết hỏa lực bắn yểm trợ.

Dứt câu, Ngô Cường, Barrett, Ngọc Nhi 3 người đồng loạt ngự không ra khỏi máy bay, theo sau họ là 4 người trong đội của Ngọc Nhi bọn họ đều có tu vi Đại chủ sơ kỳ.

Tại sao bọn họ không tránh đi, nói đùa bọn họ còn có nhiệm vụ tìm kiếm Đội 4 đây, tránh ra khỏi vực này thì làm sao tìm.
- Một con Chiến tướng sơ kỳ, 15 con là đại chủ đỉnh phong, số còn lại không đáng nhắc tới.

Tôi đi xử con Chiến Tướng, mấy con còn lại giao cho hai người và đội của Ngọc Nhi.
Ngô Cường lập tức an bài chiến đấu, nói thật chỉ dựa vào bọn người của Ngọc Nhi và Barrett có thể sẽ gặp một chút khó khăn cho nên anh phải nhanh chóng hạ gục con “Điểu” cấp Chiến tướng sơ kỳ đó.

Dù sao thì thực lực của Ngô Cường đã là Chiến tướng trung kỳ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK