Trong khi Lâm và Hoa tin chắc đây là một cái bẫy hoặc là một âm mưu nào đó thì Long tiến lại gần ngọn lửa để xem xét, tức thì ấn ký trên mu bàn tay phải của Long như bị kích thích, nó phát sáng lên và trở nên nóng rực.
Kèm theo đó là cơ thể của Long không tự chủ được mà đưa tay phải của mình lên chạm vào ngọn lửa.
- Anh Long, anh làm gì vậy, tránh ra, tránh ra mau.
Hoa hoảng hốt khi thấy hành động của Long, cái ngọn lửa đó được bia đá miêu tả là có thể đốt cháy được mọi thứ, trực tiếp dùng tay chạm vào đó có thể là con đường đưa Long về với cát bụi.
- Dừng!
Lâm vừa nghe thấy tiếng la của Hoa thì cũng phản ứng nhanh chóng, cậu đưa tay ra muốn kéo Long ra ngoài.
Nhưng mà đã không kịp, khi tay của Lâm sắp chạm vào người Long thì có một cỗ năng lượng tạo thành một màn sáng ngăn chặn tay cậu, hơn nữa cỗ năng lượng này còn rất nóng rát.
Lâm không thể làm gì khác hơn là rút tay của mình lại.
Nhìn lấy lòng bàn tay của mình đã dấu hiệu bị phỏng.
Cậu nhìn sang Long lúc này tay của cậu ta đã trực tiếp chạm vào ngọn lửa.
Tước Diên hỏa trên tay bức tượng nữ thần bỗng bùng cháy lên bao phủ khắp người Long lại.
Cơ thể của Long không có bất cứ phản ứng gì khi bị ngọn lửa nuốt chửng.
Quan sát kỹ thì ngay cả quần áo không bị tổn hại.
- Đây là làm sao?
Mặt của Lâm ngơ ngác khi nhìn thấy cảnh tượng này.
- Có lẽ là khảo nghiệm hay cái gì đó tương tự chăng.
Hoa cũng không chắc chắn lắm với suy đoán của mình, cô nói tiếp.
- Chỉ có thời gian mới cho ta kết quả, nên là cứ ở đây chờ anh Long đi.
Hi vọng là anh ấy thoát khỏi đó được.
- Ừm.
Lúc này Long cảm giác cơ thể mình như đang bị thiêu cháy vậy, cơ thể của cậu bị một lực lượng nào đó dẫn dắt nên mới chạm vào ngọn lửa, đến khi cậu tỉnh táo lại thì cơ thể của bản thân đã không có cách nào cử động.
Càng nguy hiểm hơn khi cỗ nóng rát này lại dần dần đi sâu vào trong tiềm thức của cậu.
Nó muốn thiêu đốt linh hồn bên trong cơ thể.
Tước Diên hỏa ngày càng tập trung vào phần đầu của Long.
Đầu của cậu giống như bị xét nứt ra, cảm giác như có ai đó đang mạnh mẽ đục một lỗ trên đầu của cậu ra, rồi nhét một thứ quá cỡ vào bên trong.
Tại một vùng tăm tối trong tiềm thức, nơi này được xem như là nơi cư trú linh hồn của con người.
Khi chưa đạt tới cấp vương giả thì thức hải vẫn chưa được khai mở thì nơi này sẽ mãi mãi là một vùng tối lạnh lẽo và nơi này cũng sẽ ngăn cản linh hồn con người thoát ra ngoài, trừ khi là người đó đã chết.
Tuy Long bẩm sinh sở hữu tinh thần lực nhưng mà bản thân cậu cũng không có cách trước thời hạn khai phá tiềm thức lập nên thức hải.
Đột nhiên có một vết rách xuất hiện trong tiềm thức của Long, khe nứt đang phát ra ánh sáng mãnh liệt soi sáng cả vùng không gian này.
Linh hồn của Long lập tức thấy được vệt sáng đó.
Một nguồn nhiệt cực nóng lập tức tràn vào bên trong, xua tan cái lạnh nơi đây.
Một quả cầu lửa đi xuyên qua vết rách, sau đó nó to dần, nó có xu thế muốn lấp đầy toàn bộ vùng không gian này.
Linh hồn của Long bị chèn ép, cậu cảm giác như linh hồn của bản thân sắp bị quả cầu lửa kia bức ra bên ngoài.
Long vận dụng toàn bộ tinh thần lực ra chống cự.
Linh hồn của Long dần dần bị đẩy lùi ra sát biên giới tiềm thức, thật ra thì cái gọi là biên giới chỉ là tưởng tượng của Long, vốn chả có cái gọi là biên giới nào ở đây, không gian tiềm thức được cho là rộng lớn vô hạn.
Nhưng cái cảm giác sắp bị đẩy văng ra khỏi vùng không gian này thì là thật.
- A A A.
Long gào lên, cậu cho rằng như thế sẽ tiếp thêm sức lực cho mình.
Bên ngoài cơ thể Long, ấn ký trên mu bàn tay cậu dần dần biến mất.
Một lát sau nó đã xuất hiện bên trên linh hồn của Long.
Long cảm giác linh hồn của mình bị cái gì đó khắc ấn lên.
Linh hồn của Long lúc này cũng chỉ là một đoàn sương mờ ảo không có hình dạng cố định.
Ấn ký vừa khắc ấn xong lập tức linh hồn của cậu bị kéo vào bên trong quả cầu lửa.
Ý thức của Long choáng ván, đến lúc cậu tỉnh táo lại thì phát hiện ra linh hồn của bản thân đã ngưng thực lại thành hình dáng vốn có của Long, trên trán cậu hiện lên ấn ký trước đó.
Long đưa mắt nhìn xung quanh, vùng không gian này là một thế giới màu đỏ.
Khi mà bầu trời có nền đỏ nhạt, đám mây lượn lờ là những đám lửa đang bùng cháy, phía bên dưới là một biển dung nham rộng lớn, trên mặt biển dung nham này thì có một vài hòn đảo trôi nổi trên đó.
Long bay xuống hòn đảo lớn nhất nơi đây, trung tâm hòn đảo là một tòa cung điện khá được dựng lên bằng vài cột đá khá đơn giản.
Long từng bước đi tới, linh hồn của Long có chút lắc lư khi nhìn thấy ở trung tâm cung điện có một cô gái đang ngồi trên một chiếc ghế lớn.
Mắt phượng mày ngài, tóc ngắn ngang vai, thân hình cân đối, đôi chân trần thon dài, cơ thể được quấn quanh bằng một tấm vải mỏng màu đỏ, trên người cũng không có đeo bất cứ một vật trang sức nào, nhưng cái khí chất tự nhiên đó lại làm nổi lên sự tôn quý và cao ngạo.
Đây chính là hình dáng của nữ thần Iris được sùng như là thần lửa.
Long không hiểu tại sao hình ảnh nữ thần lại xuất hiện nơi đây, cậu tiến lên muốn mở miệng hỏi tình hình nơi này là như thế nào thì Iris đã đứng dậy.
Cô đi từng bước đến trước mặt Long, khí thế của cô ngày càng tăng cao.
Lúc này Long đã cảm giác được Iris này không phải là thực thể mà là trạng thái linh hồn giống như mình.
Linh hồn của Long bị khí thế của Iris đè ép, cậu vội vàng dùng tinh thần lực để ngăn cản, ngạc nhiên là sức ép này cũng không quá mạnh, cậu nghĩ rằng đây không thể nào là khí thế của một vị được xưng tụng là nữ thần lửa được.
Có điều gì đó không đúng ở đây, vị này có thể không phải là chân chính Iris.
Nhìn thấy Long không phản ứng gì trước uy thế của mình, Iris nhíu lông mày, sau đó thì toàn thân cô phát ra một ngọn lửa cực nóng, cô chỉ tay thẳng vào ngực Long.
Tức thì cả người của Long bị đánh bay ra ngoài, chưa kịp hiểu vì sao vị nữ thần này lại đánh mình, thì Long thấy cô ta đã bay tới trước mặt mình dùng ngón liên tiếp chỉ vào Long.
Từng đốm lửa nhỏ từ đầu ngón tay cô ta bay nhanh về phía Long khiến cậu chỉ có thể né tránh.
Long không có biện pháp khác, bởi vì bây giờ cậu đang ở trạng thái linh hồn, biện pháp công kích bằng linh hồn thì cậu cũng không biết, tuy rằng bản thân có tinh thần lực nhưng mà cậu chỉ biết dùng nó như là một loại khí thế mà thôi, nâng cao hơn là có thể điều khiển được vật chất, lúc này tinh thần lực được gọi là niệm lực.
Nhưng mà nơi đây đều là hư ảo hoặc là nó vốn không thuộc về Long nên cậu không thể điều khiển được bất cứ thứ gì.
Bành.
Linh hồn của Long bị đánh trúng, cơ thể của cậu trong khoảnh khắc bị nhạt đi một chút.
Long cho rằng nếu bản thân bị đánh trúng thêm mấy lần thì linh hồn của mình sẽ bị tan biến dẫn đến tử vong.
Vừa chạy Long vừa nghĩ biện pháp, cậu bay lên vòng quanh cả vùng không gian này, nhưng kết quả không có gì bất ngờ khi cậu không có khả năng thoát khỏi nơi này.
Lúc này ấn ký trên trán Long lại sáng lên, nó tạo thành một màn sáng ngăn chặn công kích của Iris.
Nhưng mà nó cũng chỉ có như thế thôi, Long dự đoán lực lượng của ấn ký cũng sẽ có giới hạn, một lúc nào đó nó sẽ vô dụng.
Long cố gắng suy nghĩ, cậu thử nói chuyện phải trái với Iris nhưng không thành công, cô ta cứ tấn công Long như thể giữa hai người chỉ có thể có một người tồn tại.
Không còn cách nào Long đành phải thử thăm dò cái ấn ký trên trán, cậu đã nhớ ra chính ấn ký này đã lôi kéo Long vào nơi đây.
Một lúc sau, Long cảm giác tuyệt vọng khi mà cậu đã cố gắng hết sức mình thì mới đưa ra ngoài nơi đây một tia tinh thần lực, còn linh hồn của cậu thì vô pháp đi ra.
- Má nó, nếu bây giờ mà điều khiển được cái gì đó thì tốt biết mấy.
Long bực tức, cậu nghĩ phen này có thể sẽ nằm xuống tại đây, thật không ngờ khoảnh khắc khi mà bản thân có thể nhìn thấy mọi vật lại là khoảnh khắc cuối cùng.
- Hẳn là trước lúc chết, ngắm nữ thần cũng không tệ.
Long bỏ cuộc, cậu bay tới một đảo khác rồi khoanh chân ngồi đó.
Cậu nhìn lấy nữ thần đang đứng trước mặt cậu, cô ta không ngừng bắn từng đốm lửa vào người Long.
Hiện tại thì màn chắn từ ấn ký vẫn có tác dụng bảo vệ Long.
Cậu trừng hai mắt nhìn vị nữ thần giả mạo này, cậu tin chắc là thế, dù có nghĩ như thế nào thì nữ thần cũng đã bỏ đi rất lâu rồi, cái vị hàng giả này có thể là hỏa linh theo lời khắc trên bia đá.
Long bắt đầu thấy nhàm chán khi nhìn hỏa linh kia cứ đứng đó công kích vào mình.
- Xem ra cái màn sáng này còn dai lắm, có khi ngồi ở đây vài năm thì hỏa linh kia cũng không thể phá phòng được.
Nhưng cơ thể bên ngoài cũng phải ăn uống, với lại Lâm và Hoa chắc cũng đang rất lo lắng.
Vừa nghĩ như thế, Long lập tức thử vận dụng một tia tinh thần lực thoát ra bên ngoài của mình để tìm cách câu thông anh em họ.
Tinh thần lực của Long bây giờ nhỏ bé như một sợi chỉ bay trong gió, khác với bình thường khi mà lúc nào cậu cũng phóng thích tinh thần lực như một cơn bão vậy.
Long cũng không biết dùng tia tinh thần lực này để liên hệ hai người họ như thế nào.
Sợi tinh thần lực của Long đang du đãng một cách vô định do vô pháp xác định được phương hướng của hai người kia.
Chợt sợi chỉ tinh thần lực của cậu lướt qua một vật rất quen thuộc.
Hai mắt của Long sáng lên, cậu đã nhớ ra.
Đó chính là thanh vô danh kiếm.
Vô danh kiếm vốn không phải pháp khí giống với các loại pháp khí khác, khi nó không có cấp bậc hay bất kỳ hiệu ứng phụ trợ nào khác, dù vậy Long lúc nào cũng mang nó theo bên mình.
Chỉ bởi vì nó là pháp khí hệ tinh thần hiếm gặp, cường giả cấp vương giả trở lên thông thường sẽ uẩn dưỡng một loại pháp khí hệ tinh thần bên trong thức hải của bản thân dùng để bảo vệ linh hồn bên trong thức hải hoặc tấn công thức hải của người khác.
Việc bây giờ Long muốn làm là thử triệu hoán vô danh kiếm vào đây, vì nó là pháp khí hệ tinh thần nên có khả năng cao là sẽ đi vào trong này được, nếu có nó thì mọi chuyện có lẽ sẽ có chuyển cơ.
Sợi dây tinh thần lực của Long dung nhập vào trong thanh kiếm.
Ở bên ngoài Lâm và Hoa một mặt canh chừng Long, mặt khác thì dò xét xung quanh động lớn này có manh mối gì để giúp Long không thì bỗng nhiên thanh vô danh kiếm của Long được dắt ở thắt lưng đằng sau bỗng rung động rồi bay lên nhắm thẳng vào đầu của Long.
- Pháp khí phản chủ.
Lâm lập tức kết luận khi thấy cảnh tượng này, rõ ràng là vô danh kiếm đang muốn xuyên thủng đầu của Long, cậu muốn đi giúp nhưng mà đã không kịp.
Vô danh kiếm đã bay thẳng vào trong đầu Long rồi biến mất không để lại dấu vết.
- Chuyện gì xảy ra vậy anh hai.
Hoa đang đứng ở mặt khác bị che khuất nên không nhìn thấy, cô vội chạy lại hỏi thăm Lâm thì lúc này sắc mặt của Lâm như vừa mới nhìn thấy ma quỷ hiện hình.
Tay của cậu thì run rẩy chỉ về phía Long.
- Kiếm của cậu ta chui vào đầu cậu ta rồi.
Hoa nhìn sang hai thanh kiếm của Long, thì đúng là đã mất một thanh, chuyện gì đang diễn ra..
Danh Sách Chương: