• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn dĩ Mặc Thôi Tể vẫn còn bộ mặt hóng hách ấy nhưng đâu vô tình chạm phải ánh mắt sắc đá của Vương Gia Uy lơ đi đâu vài phần


" Bộ dạng này là thế nào đây "


Hàn Thiên nhận ra sự thất thường trong con ngươi đang xoay chuyển xung quang không đối diện , anh biết Vương Gia Uy chẳng bao giờ có những ánh mât đùa cợt như Hàn Thiên anh cả


Nhưng anh vẫn ra đâu vào đấy , thị phi anh chịu đủ đầy !


" Thế nào ... Là thế nào "


Mặc Thôi Tể nhận ra được sự đùa cợt pha lẫn đùa cợt trên ánh mắt đó của Hàn Thiên trong lòng lẫn khuôn mặt điều trở lại bình thường


" Chẳng lẽ cậu sợ "


Hàn Thiên tiếp tục nói ra những lời khinh miệt xỉa xối vào Mặc Thôi Tể , làm cho tâm tình hắn có chút không tự nguyện mà run rẫy


" Tôi mà sợ hạng người như cậu ư , nực cười thật "


Dứt câu là một giọng phỉ dài !


Càng làm cho Hàn Thiên cảm thấy kinh tởm , một cái phỉ của hắn ta lại thêm sự kinh tởm trong lòng anh
Từ trước đến nay tuy anh có bởn cợt đi chăng nữa nhưng làm trong lòng anh cảm thấy con người , việc đó vô cùng kinh tởm lúc đó trong mắt anh cũng chỉ là rác rưỡi


Mạng sống của một con người tuy là thiêng liêng nhưng đã đụng vào Hàn Thiên anh , trong mắt anh mạng sống đó như cỏ rác không hơn không kém


" Sợ hay không từ từ cậu sẽ biết "


Hàn Thiên anh không ra động thôi , nếu đã ra động không may cho Mặc Thôi Tể số phận sẽ đi về đâu , sống hay chết cũng là do định mệnh hôm nay đã tận thì coi như xấu số nhưng mà ...


Số mệnh đó cũng chỉ có trước hay sau mà thôi !


" Cậu tính chơi trò gì với tôi hay sao ... Cũng được lâu ngày không chơi "


Quả thật ngay lúc này Mặc Thôi Tể thật vô tư vô lự mà thong dong suy nghĩ những điều vớ va vớ vẩn đó hay sao
Được ! Nếu Mặc Thôi Tể đó muốn chơi trò chơi anh sẽ chiều theo hắn ta nhưng ... Luật vẫn do chính tay anh đề xuất


" Luật chơi sẽ do tôi "


Nói xong không đợi hắn ta gật đầu hay chờ một câu trả lời liền quay tay ra hiệu cho Tề Thịnh đứng phía sau lại gần mình hơn
Tề Thịnh cũng liền nhanh chóng đi đến bên cạnh Hàn Thiên hạ thấp người đủ tầm với của anh


Nghe xong được chỉ thị Tề Thịnh mau chóng đi cùng Mạnh Hùng ra ngoài , nhưng cũng là nhanh chóng đi vào nhưng trên tay là hai chiếc hộp trong suốt được che bởi một lớp màn nhung


Hai chiếc hộp ấy được đặt chỉnh tề trên mặt bàn kính , làm cho Mặc Thôi Tể hết sức tò mò còn Hàn Thiên cùng Vương Gia Uy vẫn là hết phần an nhàn hưởng thụ rượu vang đỏ thơm ngon hữu hạn


Tính đến giờ Hàn Thiên cùng Vương Gia Uy đã uống được chừng 7 ,8 ly nhưng hai người vẫn là tỉnh táo vẫn là tửu lượng cao


" Mặc Thiếu , trò chơi đơn giản thôi tôi cho cậu hai chiếc hộp trên bàn trong hai chiếc hộp đó có toàn bộ giấy tờ của tụ điểm quán Bar này , còn hộp lại tôi không biết chỉ cần bóc được thì cậu thật phải theo "


Nghe đến toàn bộ giấy tờ của tụ điểm quán Bar này trong lòng sáng lên , trong ánh mắt nảy lên tia rực lửa sáng nghi ngút
Đúng ! Ý định của hắn chỉ là chiếm toàn bộ tụ điểm này , tụ điểm này đang làm khá khuếch trên lại là trên đà phát triển mạnh vậy lòng tham không có thì uổng


Mặc Thôi Tể chỉ nghĩ trò chơi đơn giản nên bộ mặt cũng vô cùng hăng hái , bàn tay chà đi chà lại nhiều lần trong miệng nhếch nha nhếch nhảy điều gì đó


Hàn Thiên cầm trên tay ly rượu lắc lắc vài vòng , dòng rượu cũng đi theo đó mà lay chuyển theo làm lộ ra nụ cười nhếch gian mảnh cùng ánh mắt quỷ ám


Trò hay bắt đầu !


" Nào chúng ta cùng nhanh , tôi cũng đang đợi trò chơi của cậu "


Không do dự dứt thoát đi đến gần chiếc bàn chứa đựng hai chiếc hộp thì trong lòng càng dâng lên một xúc cảm khó tả
Trò chơi của cậu ư chắc sẽ làm cho Hàn Thiên một phen tá hoả lộn hồn táy vía


Suy cho cùng tại sao hắn không nghĩ Hàn Thiên có trong những giấy tờ của nơi tụ điểm quán Bar Angle này chứ nhưng có lẽ lòng tham đã che mù con mắt hắn


Vậy cũng tốt thôi !


Bàn tay do dự hai ba giây , nhắm mắt suy nghĩ và cuối cùng quyết định của hắn vẫn là chiếc hộp bên trái , Tề Thịnh nhanh chóng tiến đến lấy đi chiếc hộp bên phải cùng với đó là ánh mắt chế nhạo


Đồ tồi !


Khi mở ra không phải là những giấy tờ của tụ điểm quán Bar ánh mắt Mặc Thôi Tể có phần hụt hẫn , con ngươi lung lay chuyển thật là một cú vố đau thật , ánh mắt nhìn chăm chăm vào chiếc nước đen tuyền bên dưới có phần ảm đạm


Giả ngốc hay ngốc vậy !


" Cậu vẫn là làm theo đúng luật "


Hàn Thiên quả thật ngồi đoán mò đoán non cùng Vương Gia Uy hắn sẽ chọn hộp bên trái quả thật đâu có sai chừng nào , nở nụ cười nhẹ nhưng trong đó chứa biết bao nhiêu máu lạnh vô tình với Mặc Thôi Tể lúc này


" Tôi sẽ không nói điêu "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK