• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc tôi trở lại Olympus bất quá chỉ gây ra một sự chấn động nho nhỏ. Có lẽ rất nhiều người sẽ cảm thấy thất vọng, vì họ đều đang vô cùng mong đợi tôi bừng bừng khí thế đánh nhau với Zeus một trận để làm trò cười cho bọn họ. Kết quả, tôi lại dễ dàng khuất phục một cách vô cùng khác thường, hơn nữa biểu hiện của Zeus cho thấy mọi việc trước đây chỉ là một cuộc xung đột nho nhỏ, tình cảm giữa chúng tôi không hề bi sứt mẻ, vị trí thần hậu của tôi vẫn được giữ vững không dao động.

E rằng đêm đó những tên gia hỏa không ngủ được không chỉ một hai kẻ. Các nữ thần, dù ngoài miệng đều khăng khăng không hề ao ước địa vị của tôi, mở miệng là trăm lời như một nói rằng nếu lấy được một người chồng như Zeus đúng là xui xẻo tám kiếp. Nhưng tôi nghĩ nếu bản thân tôi bị tước đoạt vị trí thần hậu thì không thể đếm hết có bao nhiêu nữ thần gào khóc muốn thay vị trí của tôi nữa.

Trong thế giới của thần không hề xem trọng huyết thống. Địa vị và sức mạnh mới là yếu tố quyết định tất cả. Hades không phải cũng là anh cả của Zeus sao, nhưng kẻ nào sẽ chủ động xuống âm phủ gặp anh ấy. Poseidon gần như bị Zeus đuổi khỏi Olympus, hắn ta phách lối ở trong đại dương, nhưng ngoài nơi đó có vị thần nào thèm để ý đến hắn.

Các vị thần khinh thường con người, đều cho rằng con người nhỏ bé yếu ớt vô tri, chỉ vì một chút quyền lợi mà có thể thẳng tay chém giết không ngừng. Nhưng tôi thấy rằng những việc làm của các vị thần cũng chẳng có điểm nào tốt hơn con người cả. Nói trắng ra, ban đầu biến ra con người không phải đều bắt chước dáng vẻ của thần hay sao. Bọn họ chỉ không có sức mạnh của thần cùng với việc sinh lão bệnh tử mà thôi. Cho nên không phải thần cũng chỉ là một đám mạnh mẽ, không già cũng không chết thôi sao?

Tôi chưa bao giờ thật sự nghĩ đến vấn đề này.

Ánh mặt trời chiếu trên gương mặt của tôi, kéo tôi tỉnh lại từ cơn mộng mị. Tôi chải lại mái tóc rối, ngơ ngẩn ngắm nhìn xung quanh. Tôi ngẩn người hồi lâu mới nhớ nơi này là cung điện của Zeus trên Olympus. Tôi đã trở về, không còn là con người nữa.

Zeus đã sớm rời đi. Hắn cũng không phải chỉ có mỗi việc tầm hoan tác nhạc ăn chơi đàm điếm ở thiên cung, phần lớn thời gian vẫn có rất nhiều chuyện đứng đắn cần xử lý. Tôi nhìn khung cảnh khác hoàn toàn nhân gian, ngửi thấy hương hoa thấm đẫm phiêu tán trong không khí, tâm tình càng nặng trĩu.

“Hera, ngài đã dậy rồi?”

Giọng nói của một thiếu nữ từ bên ngoài truyền đến. Tôi nhìn thấy ba nữ thần thường hay đi theo tôi hi hi ha chạy vào, cầm theo vô số phục sức hoa lệ.

“Cuối cùng ngài cũng trở lại, không tiếp tục sống ở nơi hỗn độn như ở dưới nhân gian nữa.”, nữ thần cầu vồng tính cách hoạt bát nhất – Iris nhăn mũi, đi tới kéo tay của tôi, “Ta nghe Carlisle nói loài người đều vô cùng lỗ mãng không có văn hóa, bọn họ còn không ngừng làm việc để duy trì cuộc sống. Ngài sao có thể chịu đựng được những mệnh lệnh vô lễ của con người, ta chưa bao giờ tưởng tượng ra những cảnh tượng như thế.”

“Đều là Zeus không tốt, nếu không phải tại ngài ấy, ngài cũng sẽ không lưu lạc xuống nhân gian, khiến cho bây giờ chưa tính đến việc có thể không phục được thân thể ban đầu hay không, thì bên ngoài đã lưu truyền rất nhiều lời nói khó nghe về ngài.” Nữ thần giao tiếp Carlisle vừa giúp tôi mặc y phục và đồ trang sức thường ngày tuyệt đẹp này, vừa nhanh mồm nhanh miệng nói, đổi lại ánh mắt liếc xéo của nữ thần mùa vụ Oyas.

“Các ngươi nói ít mấy câu thì sẽ chết sao. Những lời đó đều là những lời đồn đãi vớ vẩn. Hera làm sao có thể làm ra những việc như vậy. Người khác không biết thì đã đành, nhưng các ngươi cũng không biết sao?”

Tôi không nói câu nào, mặc cho các nàng lăn lộn, các nàng giúp tôi chải đầu thay y phục, rồi đeo vô số loại trang sức đắt giá lên người tôi. Cuối cùng, tôi thực sự không chịu nổi nữa, gỡ xuống một lượng lớn trang sức bỏ sang một bên: “Đeo nhiều loại trang sức như vậy để làm gì, ta cũng không phải là người bán trang sức, đeo nhiều như vậy là muốn ta vừa đi vừa rơi đồ sao.”

“Hera, ngài phải chăm chút thật tốt.” Iris nghiêm túc nói: “Lúc ngài không ở đây, có rất nhiều nữ thần muốn câu dẫn Zeus. Chúng thật sự coi như ngài không tồn tại. Cũng may là, Zeus không cho phép các ả bước vào nơi này nửa bước. Điều quan trọng nhất để thu được ánh mắt của người chồng, đó chính là vẻ đẹp. Ngài vốn là một mỹ nhân, chỉ cần chăm chút vẻ bề ngoài thật tốt, Zeus nhất định sẽ không thể rời khỏi ngài nửa bước. À, mà ta nghe nói đai lưng của nữ thần sắc đẹp có thể túm chặt tâm trí của người đàn ông, ngài có muốn ta đi tìm nàng mượn dùng một chút không ạ?”

Qua tấm gương tôi trừng mắt với nàng một cái. Vẫn là Oyas giỏi đoán ý, giơ tay đẩy Iris một cái.

“Ngu ngốc, nếu Hera đã thất bại đến mức dựa vào sức mạnh của nữ nhân khác để níu giữ tâm của chồng mình, việc này truyền ra ngoài không phải càng hoang đường sao.”

Lúc hai nàng đang ríu ra ríu rít, Carlisle đã giúp tôi chỉnh trang xong. Áo bào trắng dài quét đất được trang trí hoa văn bằng thêu bằng chỉ vàng chỉ bạc cùng vô số trân châu bảo thạch, phần eo được thắt lại bằng đai lưng bảo thạch. Mái tóc đen dài của tôi được chải chuốt tỉ mỉ rồi được búi lại gọn gàng, sức đầy hương liệu. Còn trên đầu tôi đang đội chiếc vương miện tượng trưng cho địa vị thần hầu, tỏa sáng vô cùng lấp lánh.

Tôi nhìn bản thân qua gương, trong nháy mắt cảm thấy vô cùng xa lạ, người phụ nữ lạnh nhạt trong gương này là tôi sao? Đương nhiên là khôi phục dáng vẻ của Hera thì dung mạo của tôi cũng không có bất kỳ tổn hại nào, Nhưng tôi lại cảm thấy vô cùng xa lạ. Đây chính là bộ dạng trước đây của tôi sao? Trong ánh mắt tôi không hề có bất kỳ một ánh sáng, u ám tối tăm, vừa nhìn đã người khác cảm thấy phiền lòng.

“Đừng đeo nữa.” Trong lòng tôi cảm thấy phiền muộn, tôi đẩy Carlisle vẫn đang sức dầu lên mái tóc của tôi ra, Iris đang ủy khuất trình bày quan điểm về hôn nhân gia đình bị cơn tức giận bùng nổ của tôi dọa sợ. Ba nữ thần vẫn luôn đi theo tôi, tôi rất ít khi không khách khí đối các nàng như vậy, trong chớp mắt tất cả mọi người đều ngây người.

Trong lòng tôi cảm thấy không ổn. Bởi vì một số chuyện phiền muộn vẫn luôn nghẹn ở trong lòng tôi, hơn nữa đêm qua lại xảy ra chuyện như vậy, trước mặt Zeus, tôi còn cố gắng duy trì coi như không có gì không ổn, nhưng hắn vừa rời khỏi, tôi đã ngay lập tức không thể kìm nén cảm giác bất an cùng nóng nảy này. Dù sao, trước giờ tôi không phải là người thích dùng các loại âm mưu thủ đoạn, nếu so ra tôi càng thích đao thật thương thật, dù muốn hại kẻ nào, cũng quang minh chính đại hạ thủ.

“Xin lỗi, ta không nên nói những lời khiến cho tâm tình của ngài không tốt.”

Sự trầm mặc kéo dài của tôi khiến cho ba đứa trẻ đều nghĩ đến một việc, chúng đều đi theo tôi đã lâu, đương nhiên hiểu rõ tính tình của tôi, ngược lại đều kéo đến an ủi tôi: “Chúng ta biết rõ ngài không sai mà vẫn phải cúi đầu với Zeus nên trong lòng cảm thấy vô cùng ủy khuất tức giận, nhưng việc này cũng đâu còn cách nào khác. Ai bảo chồng của ngài lại là thần vương. Là một thần hậu, đương nhiên là ngài phải chịu không ít ủy khuất. Ngài không nghĩ cho bản thân, thì cũng nên vì Ares.”

“Ares lại làm sao rồi?” Tôi nghi hoặc hỏi.

“Ôi chao, ngài còn chưa biết sao? Trước đây vì chuyện của ngài, Ares đã cùng Zeus náo loạn một trận thật lớn, cuối cùng Zeus cũng bị giận tím mặt. Từ đấy, Ares cũng tuyên bố không bao giờ phục tùng cũng như thừa nhận Zeus là phụ vương nữa, hơn nữa… ôi.”

Oyas nghiêm khắc nhéo Iris đang thao thao bất tuyệt một cái. Tôi coi như không phát hiện cái nháy mắt ra dấu của Oyas, nở nụ cười nói: “Sao vậy, có những lời nào không thể nói cho ta nghe sao? Có phải ta rời đi đã quá lâu rồi nên các người đều cảm thấy có thể giở trò ở trước mặt ta?”

Những lời nói này vừa thốt ra, thế nhưng thật sự khiến Iris run sợ, có lẽ bởi vì nàng nhớ tơi những việc tôi đã làm trước đây, nên không để ý đến những ngăn cản mà nói ra thật nhanh.

“Hơn nữa, khi ở nhân gian ngài còn thân thiết với Ares một cách khác thươngg, khiến cho tất cả mọi người đồn rằng, e rằng ngài muốn làm Gaea thứ hai, khiến cho Ares…”

Lời phía sau không cần nàng nói tiếp, tôi cũng đã biết. Trong lòng tôi nhất thời cuộn trào một trận sóng gió, nhưng trên ngoài mặt tôi không có biểu hiện gì khác thường, tôi cười híp mắt nói: “Nếu tất cả đã là tin đồn, thì ngươi tin làm gì. Đương nhiên là ta sẽ không làm những chuyện như vậy, ta không có khả năng phản bội Zeus.”

“Đúng vậy, ta đã nói rồi mà. Zeus sẽ không tin vào những lời như vậy. Tuy bình thường ngài ấy thích chạy ra ngoài, nhưng khẳng định người ngài ấy yêu nhất vẫn là Hera.”

Iris gật đầu lia lịa, còn hai người kia lại mang biểu cảm tuyệt vọng. Tôi có chút hâm mộ tính cách đơn thuần của Iris, bởi vì nếu một người nghĩ đến quá nhiều thứ, sẽ không có khả năng vui vẻ.

“Được rồi, các ngươi lui xuống hết đi. Ta muốn đi dạo một mình, đã lâu chưa trở về, có lẽ rất nhiều người muốn gặp ta.”

Tôi phất tay, ý bảo các nàng cứ tự do đi chơi không cần đi theo. Đợi các nàng rời khỏi, tôi ngồi lẳng lặng suy nghĩ, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm. Tôi sờ chiếc lỗ trên khuyên tai, rồi nâng váy bước ra khỏi cung điện.

Nếu mọi việc đã bắt đầu, sẽ không có việc hối hận. Huống hồ, hiện tại tôi còn có thể thu tay sao? Nếu đã không thể quay đầu, thì chỉ còn cách kiên trì tiếp tục bước tới đích. Có lẽ Zeus cũng đã đoán được tôi muốn làm gì. Poseidon đang có tính toán riêng gì tôi cũng đã rõ. Hai anh em họ đều khinh thường phụ nữ, đều cho rằng tôi chỉ là một nữ nhân ngốc nghếch vì đố kị mà mù quáng. Tôi thầm cười nhạt. Tôi sẽ khiến cho bọn họ kết cục của việc khinh thường phụ nữ. Họ đừng tưởng rằng tôi dễ lừa gạt như vậy.

Tôi tùy tiện ra ngoài dạo vài vòng. Tôi cũng gặp được không ít các vị thần, mỗi người đều tươi cười tiến lên chào hỏi tôi. Thật giống như tôi không phải bị Zeus đày xuống nhân gian chịu khổ mà đang đi du lịch bằng công quỹ. Nhìn đủ loại nịnh hót bao vây, tôi không khỏi nghĩ đến lúc bản thân bị treo ngoài đại môn, chịu vô số nhục nhã, ngoài đứa con của tôi, không có bất cứ kẻ nào đứng ra cầu tình giúp tôi. Tôi đã sớm nhìn thấu một đám giả mù sa mưa này. Nếu có khả năng, tôi thực sự không muốn nhìn thấy bọn chúng.

Nhưng vừa nghĩ đến Poseidon, tôi đã cố kìm nén mà chào hỏi bọn chúng. Sau khi nói lảm nhảm nửa ngày trời, tôi vòng vo hỏi thăm tin túc của Dionysus. Xem ra xuống nhân gian một vòng cũng có cái lợi của nó. Nếu là trước đây, tôi sẽ tuyệt đối không dùng cách khéo léo dùng những lời lẽ khách sáo như vậy, mà là trực tiếp dùng những mệnh lệnh lỗ mãng yêu cầu bọn họ nói ra tung tích của Dionysus, kết quả không kẻ nào hé răng. Giờ thì hay rồi, không cần vừa đe dọa vừa dụ dỗ, chỉ cần giả bộ vô tình đề cập đến là đã có rất nhiều tên nhiều chuyện nói cho tôi biết tất cả.

“Tên gia hỏa kia sao? Hắn đã âm thầm biến mất rất lâu rồi. Tuy Zeus không nói gì, nhưng trong lòng ngài ấy vô cùng tức giận. Dù sao Dionysus vẫn là vị thần được ngài ấy sủng ái.”

“Nhưng bây giờ ta thấy Zeus sẽ không thích hắn nữa. Ngài ấy có nhiều con cái như vậy, thiếu một kẻ cũng chẳng sao. Dionysus không biết đang suy nghĩ cái gì. Thật là, dù hiện tại hắn đã là thần, vẫn không có cách nào xóa bỏ thói quen của con người sao?”

Một đám nam nữ thần bắt đầu nhiều chuyện. Cái gì gọi là ném đá giấu tay, gắp lửa bỏ tay người, bọn họ dùng hành động của bản thân để giải thích một cách sinh động. Tôi vẫn duy trì nụ cười ưu nhã, nghe bọn họ mồm năm miệng mười.

“Nhưng Hera, ngài hỏi hắn để làm gì vậy? Hiếm khi có cơ hội, ngài còn tìm hắn làm cái gì? Lúc ngài không có ở đây, hắn vô cùng phách lối, tự cho bản thân là người kế nhiệm của ngôi vị thần vương. Ares và Zeus tranh chấp có lẽ cũng chính vì nguyên nhân này. Thật là nằm mơ, hắn chỉ là một tửu thần, chẳng có công lao gì, mà cũng muốn làm thần vương.”

Một nữ thần bất bình nói.

“Đúng, hắn cũng không được tốt. Cái tên luôn điên điên khùng khùng đó luôn không muốn thân cận cùng người khác. Không một ai biết hắn đang nghĩ cái gì. Biến mất cũng là một chuyện tốt.”

Tôi tiếp túc mỉm cười: ” Cũng chẳng có chuyện gì quá to tát. Đương nhiên là ta cũng không muốn ép hắn quay về. Chỉ là bản thân hắn vốn là một trong mười hai chủ thần, mà lại dù chỉ một ít tung tích cũng không có, chẳng phải cũng có chút quá đáng sao. Hơn nữa, dù sao đôi lúc hắn cũng có phát huy một chút tác dụng. Haizz, bình thường nhìn thấy hắn thoắt ẩn thoắt hiện trước mắt thì cảm thấy phiền. Nhưng khi hắn biến mất, lại có chút phiền muộn.”

Một đám người đều ca ngợi tôi rộng lượng, quả thực xứng đáng làm thần hậu. Tôi thầm cười lạnh vài tiếng. Chính xác là nếu tôi không thể biết được tung tích của hắn, đối với tôi mà nói quả thực là phiền muộn.

Tôi tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào cản trở tất cả kế hoạch của tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK