Diệp Vương ngồi cạnh cửa sổ trong đại sảnh một mình, cũng không có ý tứ đi ra nghênh đón giống như mấy người khác, việc này cũng không phải là do hắn ôm ấp địch ý đối với Lâm Siêu, mà là do hắn xem thường việc đi nịnh nọt một người nào đó. Về lời khen, hắn từ nhỏ đến lớn chính là dựa vào lời khen mà đi lên, cho nên hắn phi thường rõ ràng mấy lời khen cùng với vẻ mặt nịnh nọt là xấu xí cỡ nào, là thấp kém cùng với đê tiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.