"Ha, Cổ Võ Môn." Thanh niên khôi ngô lúc trước mở miệng cười lạnh một tiếng, có mấy phần cười nhạo cùng với không đồng tình. Điền Bất Tận sầm mặt xuống, nói: "Làm sao, ngươi có ý kiến gì?" "Ta đâu có nói là ta có ý kiến gì." Thanh niên khôi ngô nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng, ngoài miệng nói không có, nhưng bên trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ đến người mù cũng có thể nhìn thấy. Điền Bất Tận ánh mắt âm trầm, hít vào một hơi thật sâu, chậm rãi buông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.