Mục lục
Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 469

Giang Ninh Phiến lặng lẽ nhìn vết sơn đỏ trên tường. Đôi mắt xinh đẹp của cô âm u đến mức không có lấy nổi một tia sáng.

“Có.” Ba giây sau, Giang Ninh Phiến trả lời một cách bình tĩnh: “Tôi muốn thuyết phục mẹ đi cùng với tôi.”

“Có.” Ba giây sau, Giang Ninh Phiến trả lời một cách bình tĩnh: “Tôi muốn thuyết phục mẹ đi cùng với tôi.”

Người thân của cô chỉ còn mình bà mà thôi.

Cô không yên tâm để một mình mẹ ở đây.

“Được. Tôi nghĩ cô cũng muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian nên sẽ nắm lấy cơ hội này cho cô.” An Vũ Dương trả lời.

Không chỉ có mình Hạng Vũ Thiên là càng ngày càng xa.

Mà cô cũng vậy…

“Ừm. Vậy thì chúc anh ngủ ngon.”

Đúng lúc Giang Ninh Phiến định cúp máy thì An Vũ Dương lại nói: “Ninh Phiến, nếu như cô mất ngủ thì có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.”

“Tôi không phải là thuỷ tinh. Tôi không dễ vỡ đến mức đó.”

Giang Ninh Phiến biết An Vũ Dương đang lo cho mình.

Nhưng cô cũng biết mình phải xử lý tất cả mọi chuyện, không ai có thể giúp cô.

Nói xong, Giang Ninh Phiến cúp máy, bỏ điện thoại vào túi rồi lấy giẻ ra tiếp tục lau tường…

“…”

An Vũ Dương nghe thấy tiếng cúp máy. Anh ta đứng trước cửa sổ, ánh trăng chiếu vào, khiến chiếc bóng của anh ta trở nên dài ra.

Tất cả các nơi trong khách sạn Đế Quốc đều được thuê. Pháo hoa liên tục được bắn ra ở xung quanh khách sạn, phát ra những tia lửa màu vàng.

Những chiếc đèn pha lê lộng lẫy phản chiếu ra ánh sáng nhiều màu sắc. Người phục vụ bưng đến những chai rượu đắt tiền.

Ăn uống linh đình.

Uống rượu thỏa thích.

Cả hội trường ngập trong bầu không khí ấm áp. Những chậu than được đốt lên xung quanh mỗi chiếc bàn, tỏa ra ánh lửa màu vàng.

Nó tượng trưng cho việc đốt đi điều xui xẻo và khơi dậy những điều may mắn.

“Chúc mừng cậu Hạng.”

“Tôi đã nói rồi mà, bọn rác rưởi ở AN sao có thể trị được cậu Hạng?”

“Cậu Hạng, bây giờ cậu đã ra ngoài rồi thì sau này nhớ giúp đỡ cho bang phái nhỏ tụi tôi nhé.”

“…”

Hạng Chí Viễn ném bộ vest sang một bên. Anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đen, ngồi trên ghế sô pha da kiểu châu Âu rồi nhìn những kẻ xu nịnh mình một cách khinh bỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK