Mẹ cô bực dọc quá gửi quà quê cho cô rồi bỏ đi bắt xe về quê ngay, cô cũng chẳng giữ mẹ lại, nhìn mẹ buồn cô cắn răng chua xót, nhưng không đuổi theo mẹ được, Nhược Nhược còn phải đến Biệt thự xin lỗi Ôn đại phu nhân, nếu không cả nhà cô sẽ khó sống, cô đến biệt thự, đúng là cửa cổng đang mở rộng như có người cố ý đợi cô vào, cô rón rén đi vào tron, nhìn xung quanh không thấy anh, cô yên tâm thở phào nhẹ nhõm, trong biệt thự, ở phòng khách rộng lớn có Ôn đại phu nhân đang ngồi, chung quanh là người làm, Uyển Uyển và Thiên Phong, còn có cả Lan Hân đang họp mặt, Nhược Nhược rón rén đến gần
_Ôn đại phu nhân, con đến đây xin lỗi bà, mẹ con không có cố ý!
Nhược Nhược đáng lẽ sẽ Không cúi đầu trước những người này nhưng mẹ cô đánh người trước là sai, nên cô đang thành tâm cúi mặt thì bị mẹ anh tạt cho một ly rượu vào mặt, Nhược Nhược có chút bất ngờ nhưng không ngẩn mặt lên nổi cảm xúc như chôn chặt, cô không làm sai đã vậy còn bị hại, còn phải đi xin lỗi loại người bày mưu tính kế này nữa, cô từng nghe Thiên Đy kể về gia đình anh nhưng thật không ngờ là đáng sợ đến thế
_Cô dám đặt bàn chân dơ bẩn vào biệt thự sang trọng này à? cô có biết sau khi cô về tôi còn phải cho người dọn dẹp chỗ bẩn thỉu này không?
Ôn đại phu nhân hất mặt lên nói, Tiểu Nhược vẫn nhẫn nại nói hết những gì mình muốn nói
_Con xin lỗi, xin Ôn đại phu nhân bỏ qua chuyện lúc nãy
_Tiểu Nhược, đứng dậy đi khỏi đây, chỗ này thật không có tình người, cũng may tôi biết khôn mà rút lui
Uyển Uyển kéo tay cô, Tiểu Uyển bức xúc, chỉ có Lan Hân là được một trận hả hê, lời Tiểu Uyển nói làm Thiên Phong bực dọc, anh không ưa Nhược Nhược, vì cô mà Thiên Phong mất thời gian lôi kéo Tiểu Uyển, đến nay Tiểu Uyển vẫn chưa tha thứ cho Thiên Phong
_Tiểu Uyển, con không nên giao du với loại thấp kém này
Ôn đại phu nhân rất thích Tiểu Uyển nên rất nhẹ giọng với Uyển Uyển, bà cho cô thấy được là sự khác biệt giữa hai tầng lớp, cô mãi mãi cũng chẳng thể đặt chân vào nhà họ Ôn, mà cô cũng chẳng mơ ước đến giây phút đó đâu, cô chỉ muốn được bình yên, bên anh còn có lắm người theo đuổi
_Tiểu Uyển, bà ta nói đúng em không nên quá thân với Nhược Nhược
Thiên Phong chẳng những không nói giúp mà còn phụ họa theo Ôn đại phu nhân, làm Tiểu Uyển tức chết, tuy hai người chẳng nói về việc hủy hôn, nhưng Tiểu Uyển cương quyết không tán thành việc gã vào nhà họ Ôn nữa
_Lần nữa con xin lỗi, nhưng mẹ con là nhất, nếu lần sau Ôn đại phu nhân có thái độ đó thì mẹ con vẫn sẽ hành động như thế
_Con ranh!
_Chát!
Ôn đại phu nhân đứng dậy, tát cho cô một cái, cô ôm gò má đang bầm lên, nóng rát tối mịt mặt mày, mọi chuyện bắt đầu căng thẳng
_Giải tán hết đi
Ôn Thiếu Phàm đứng trên lầu ngao ngán nhìn xuống nói, vẫn là gương mặt không chút cảm xúc, anh nhìn cô nhưng chẳng thèm quan tâm, cô không còn quan trọng trong mắt anh nữa, anh ghen rất ghen vào hôm đó, cái hôm xảy ra hiểu lầm giữ cô và anh nên anh mới giận đến thế, Nhược Nhược ra về, trong lòng tất nhiên rất rất không ổn, bị anh bỏ mặc cô nên vui mới đúng, nào ngờ khó chịu quá, trên đường về cô suy nghĩ thì ra cô có tình cảm với anh rồi, nhưng cô cũng chợt hiểu tình cảm đó ngay từ đầu không nên có và người đó ngay từ đầu không nên gặp
Danh Sách Chương: