• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tiễn Lạc Ninh, Cevi liền gọi riêng Tần Dịch Tắc tới, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói rằng: “Lần này ta không muốn để Lạc Ninh đi theo, hẳn là con cũng biết nguyên nhân phải không? Điều kiện ở biên giới rất kém, trong quá trình quay diễn viên sẽ rất khổ, ta sợ có nó ở cạnh, trái lại con sẽ phát huy không tốt.”

Tần Dịch Tắc gật gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.

Cevi mỉm cười vỗ vỗ vai hắn, nói tiếp: “Vợ chồng mới cưới không nỡ tách ra, chuyện này rất bình thường, có điều cũng không thể bởi vậy mà làm lỡ công tác. Quay xong cảnh lần này, bộ phim sẽ chính thức đóng máy, con còn nhiều thời gian ở cạnh nó. Đến giai đoạn tuyên truyền, nếu con không muốn lộ mặt, ta cũng sẽ cố gắng giúp con tránh một số cuộc phỏng vấn không cần thiết.”

Bị chọc thủng tâm tư, bên tai Tần Dịch Tắc có chút hồng, nhưng vẫn nghiêm túc nói: “Cảm ơn bá phụ.”

Cevi vung vung tay: “Trở về chuẩn bị đi, hôm nay sẽ xuất phát.”

Lúc Tần Dịch Tắc trở về phòng khách sạn, mở cửa chỉ thấy trợ lý Tiểu Kỳ đang giúp hắn sắp xếp hành lý, còn có người đàn ông bên cạnh đang thao thao bất tuyệt dặn dò gì đó, nhìn thấy bóng lưng gầy gò quen thuộc kia, lúc nào cũng thấy bận rộn như con quay không ngừng chuyển động, mấy năm này thực sự không có lấy một giây nhàn nhã.

Tần Dịch Tắc hơi giương khóe môi, nói: “Lê Tân, mọi chuyện xử lý ổn thỏa rồi chứ?”

Lê Tân xoay đầu lại, đứng lên nhìn hắn nói: “Ừm. Chuyện cướp vai diễn này, anh cũng không tiện công khai, chúng ta tự hiểu là được, sau này cả đời cũng không thèm qua lại với cái công ty đó. Bên phía phòng làm việc anh cũng đã xử lý xong, ngoài ra anh còn giúp cậu chọn hai bộ phim, khi nào rảnh xem qua chút.”

Tần Dịch Tắc gật gật đầu, nói: “Tiểu Kỳ cô về về trước đi, tôi có chuyện cần thương lượng với đại diện Lê.”

Tiểu Kỳ “dạ” một tiếng, tay chân lanh lẹ sắp xếp xong hành lý, rồi xoay người chuồn mất. Lúc này Tần Dịch Tắc mới đóng cửa lại, thấp giọng nói: “Sau khi hoàn thành bộ này, có thể cho tôi một kỳ nghỉ phép dài hạn được không, tôi chưa muốn nhận phim mới.”

Lê Tân trợn mắt lên: “Hả? Trạng thái của cậu bây giờ đang tốt, nhân khí lại cao, kịch bản tìm đến cậu nhiều không đếm xuể, tại sao không tận dụng thời cơ, quay thêm hai bộ?”

Tần Dịch Tắc cau mày ngắt lời anh: “Tôi muốn rút ra chút thời gian, ở bên Lạc Ninh nhiều hơn.”

Lê Tân: “…”

Hay lắm, lý do này thật sự không có cách nào phản bác.

Lê Tân vẻ mặt phức tạp nhìn Tần Dịch Tắc, dường như không nhận ra nghệ sĩ mình đã dẫn theo nhiều năm nữa. Trước đây Tần Dịch Tắc là một tên cuồng công tác, bộ phim này vừa đóng máy, liền trực tiếp bay đến đoàn phim chuẩn bị khởi quay bên kia, bởi vì diễn xuất là sở thích của hắn, hắn trầm mê với việc đóng vai các nhân vật khác nhau, cũng từ trong đó tìm thấy những lạc thú khác người.

Thế nhưng hiện tại, ở trong lòng hắn, rõ ràng phân lượng của Lạc Ninh càng nặng hơn.

Tần Dịch Tắc bị nhìn đến mức bên tai nóng lên, nói: “Không được à? Tôi muốn cùng cậu ấy có một tuần trăng mật thật ngọt ngào.”

Lê Tân nghi hoặc: “Tuần trăng mật? Không phải các cậu đã hưởng tuần trăng mật rồi sao?”

Tần Dịch Tắc lúng túng vuốt sống mũi: “Cái đó không đáng tin.”

Lê Tân “Ồ” một tiếng như có điều suy nghĩ, hồi tưởng vết tích trên cổ Tần Dịch Tắc khi trở về từ tuần trăng mật, sao lại không đáng tin nhỉ? Chẳng lẽ chưa hoàn toàn đánh dấu nhau à? Lê Tân bỗng nhiên tỉnh ngộ, lập tức nói: “Thôi được rồi. Nếu anh không đồng ý, chắc mang tiếng xấu chia rẽ đôi uyên ương mất. Mấy bộ phim kia anh giúp cậu đẩy xuống nha?”

Tần Dịch Tắc không nuối tiếc chút nào: “Đẩy đi.”

Lê Tân tiếc nuối gãi đầu lầm bầm lầu bầu: “Thật đáng tiếc, bốn tháng quay phim, thành viên nòng cốt trong đội chế tác, cứ vậy mà bỏ lỡ, haiz… Cơ hội tốt như thế thật sự không cam lòng nhường cho kẻ khác. Hay là anh hỏi bọn họ một chút, xem thời gian bấm máy có thể lùi lại hay không?”

Tần Dịch Tắc nghe anh nhỏ giọng rầm rì, biết Lê Tân mấy ngày nay về phòng làm việc khắc phục hậu quả, nhất định bận tối mắt tối mũi, nhanh như vậy đã tìm ra tài nguyên mới, hẳn đã phải điều động không ít nhân lực trong giới. Mình đột nhiên từ chối như vậy, quả thật là lãng phí tâm tư của người đại diện.

Nhìn Lê Tân mặt mày ủ rũ, dáng vẻ tiếc nuối như hận không thể bóp cổ tay, Tần Dịch Tắc trong lòng có chút áy náy, đi tới nhẹ nhàng vỗ vai Lê Tân, nói: “Khổ cho anh rồi, tôi biết anh vì tôi suy tính rất nhiều. Hay là thế này, vừa vặn anh cũng cho mình một khoảng thời gian mà thả lỏng đi, nghỉ ngơi thật tốt.”

Lê Tân ngẩn người, bật thốt lên: “Cho anh nghỉ hè á? Mấy năm nay anh bận quen rồi, đột nhiên cho anh nghỉ hè anh biết làm gì đây hửm?”

Tần Dịch Tắc đề nghị: “Ngủ nướng, ra ngoài du lịch, hoặc trốn trong nhà cả tháng cũng được.”

Lê Tân vừa nghe Dịch Tắc nói như thế, ngược lại có chút động lòng.

Kể ra thì, sau khi trở thành người đại diện, mấy năm nay anh chưa từng có một kỳ nghỉ đúng nghĩa, thức đêm là chuyện thường, hôm nào bận một ngày chỉ ngủ ba, bốn tiếng, thậm chí chỉ có thể chợp mắt trong chốc lát trên xe. Thân thể làm việc liên tục, thành thói quen, đột nhiên bảo anh nghỉ ngơi, ngược lại anh không biết nên làm gì.

Nếu Tần Dịch Tắc nói rõ muốn nghỉ ngơi để ở bên Lạc Ninh, Lê Tân cũng không tiện miễn cưỡng, chỉ đành bất đắc dĩ đáp ứng: “Được thôi, lâu lắm rồi anh cũng mới được nghỉ ngơi. Nhưng mà, không được nghỉ lâu quá đó!”

Tần Dịch Tắc gật đầu: “Không thành vấn đề. Khi nào có kịch bản thích hợp, tôi sẽ nhận thêm.”

Hai người thỏa thuận xong xuôi, liền cùng nhau đi tới địa điểm quay ngoại cảnh.

*

<Tinh Thần Phong Hỏa> kể về lịch sử chiến tranh hàng trăm năm trước, cho nên trong điện ảnh cũng sẽ xuất hiện rất nhiều cảnh chiến đấu ở biên giới.

Những năm gần đây, tuy rằng đế quốc không còn xung đột vũ trang với nước láng giềng nữa, nhưng điều kiện biên giới vẫn rất gian khổ, khí hậu ác liệt, không phải cánh đồng tuyết mênh mông vô bờ, thì cũng là sa mạc bão cát tàn phá bừa bãi, rất không thích hợp cho người dân cư trú.

Sau khi Cevi mang mọi người trong đoàn tới địa điểm quay chụp, cả đoàn phim vào ở một khách sạn rất đơn sơ, trong phòng chỉ có giường ván gỗ, ngủ rất không thoải mái, nhưng Tần Dịch Tắc vẫn không lộ ra chút bất mãn gì, các diễn viên khác không nổi tiếng bằng hắn, đương nhiên cũng không tiện mở miệng.

Quay ngoại cảnh lần này, đúng như đạo diễn nói, cực kỳ vất vả.

Đầu tiên, các diễn viên đến sa mạc bão cát hoành hành quay cảnh chiến đấu, đừng nói đến ăn một miệng đầy cát, khuôn mặt phơi dưới ánh mặt trời trong thời gian dài cũng sắp phải lột da, làn da của Tần Dịch Tắc rõ ràng đen đi cả tông. Tần Dịch Tắc cũng không thèm để ý, dưới ánh mặt trời chói chang và gió cát, chăm chỉ đóng phim, có hắn tiên phong, các diễn viên khác chỉ đành cắn răng theo sau.

Cevi đặc biệt vui mừng, phần lớn các ngôi sao siêu nổi đều tương đối phô trương, nâng niu gương mặt như trân bảo, người giống như Tần Dịch Tắc, không kiêu ngạo siểm nịnh, còn là một diễn viên rất chuyên nghiệp, thật hiếm thấy, lúc trước quả nhiên y không nhìn lầm.

Chỉ có điều, tuy rằng Tần Dịch Tắc không phạm lỗi nào, nhưng cảnh tượng hoành tráng, diễn viên quần chúng và nhóm vai phụ rất đông, luôn có chỗ này chỗ kia gặp sự cố, nhất định phải quay lại, vốn kế hoạch chỉ quay ba ngày, kết quả giờ kéo dài đến một tuần mới xong.

Vì vậy, Tần Dịch Tắc phơi nắng, xuống tận hai tông lận.

Bất quá hắn vốn cao lớn anh tuấn, phơi nắng đen đi một ít ngược lại càng có mị lực đàn ông, hormone tăng vọt.

Quay xong cảnh sa mạc, tập thể lại đến tinh cầu Ryan.

Trái với sa mạc nắng gắt chói chang, tinh cầu Ryan đất trời đều ngập trong băng tuyết, nhiệt độ quanh năm thấp hơn -10 độ, ngay cả lông mi cũng muốn kết băng. Mặc dù các diễn viên mặc một tầng dày áo giữ ấm bên trong, nhưng không thể vẫn cứ mang khẩu trang trên mặt được. Thường thường quay xong một màn, cả khuôn mặt đều đông cứng đến chết lặng.

Trải qua mấy ngày, Tần Dịch Tắc cảm thấy mình sắp biến thành người tuyết đến nơi rồi.

Buổi tối, sau khi trở về khách sạn, trong phòng ấm áp rốt cuộc làm Tần Dịch Tắc có cảm giác tìm về tứ chi, hắn ngâm nước nóng, làm ổ trong chăn, sau đó liền mở Weibo search “Mật mã số ra mắt”.

Nhớ không lầm, bộ phim mới của Lạc Ninh sẽ chính thức khởi động máy vào hôm nay.

Quả nhiên, trên Weibo đang livestream nghi thức bấm máy.

Chòm sao Cephus và tinh cầu Ryan lệch múi giờ một chút, lúc này bên kia đang là buổi chiều. Tổng đầu tư cho bộ <Mật Mã Số>, dựa theo Lạc Ninh miêu tả đại khái trái phải có khoảng 5 triệu, đối với một bộ phim mà nói, kinh phí bằng này không đáng chú ý chút nào. Trong giới, tiền cát-xê của mọi diễn viên ở tuyến một đều có giá khởi điểm là mười mấy triệu, diễn viên tuyến hai tuyến ba không thể đến những đoàn phim nhỏ như thế này để tự hạ thấp giá trị bản thân, rất hiển nhiên, bộ phim này của bọn họ mời đến đều là những diễn viên trong suốt truyến mười tám.

Tần Dịch Tắc bỗng cảm thấy, để Lạc Ninh ở lại đoàn kịch nhỏ này thật quá oan ức cho em ấy.

Em ấy có được ăn ngon, có chỗ ở tốt không? Cũng không biết đoàn kịch sắp xếp phòng ngủ cho em ấy thế nào…

Tần Dịch Tắc mang theo ánh mắt xoi mói xem nghi thức bấm máy, đạo diễn đang đứng trước đài phát biểu cảm nghĩ, ngữ khí dõng dạc, tràn đầy hùng tâm tráng chí, thật giống như tin tưởng sẽ giật được giải lớn trong sự kiện điện ảnh cuối năm vậy. Xung quanh là một dàn diễn viên trẻ tuổi lạ hoắc, được đạo diễn cổ vũ, hưng phấn đầy mặt.

Lạc Ninh đứng ở đó, Tần Dịch Tắc liếc mắt liền nhìn thấy cậu.

Cậu vẫn cười híp mắt như trước, dường như tâm trang rất tốt, nghiêng đầu nghiêm túc nghe đạo diễn nói chuyện.

Chờ đạo diễn dõng dạc diễn thuyết xong, nữ MC liền nói: “Tiếp theo xin mời tác giả kiêm biên kịch<Mật Mã Số>, lên nói vài câu với mọi người.”

Lạc Ninh cầm lấy micro, phong độ nhẹ nhàng đi đến giữa sân khấu được dựng tạm thời, mỉm cười nói: “Tôi rất vui khi tác phẩm <Mật Mã Số> của mình được mua bản quyền chuyển thể thành điện ảnh, đồng thời chính tôi còn có thể đảm nhiệm vị trí biên kịch. Cuốn sách này tôi viết từ khi còn đang học đại học, rất nhiều chi tiết vẫn còn non nớt, trong quá trình biên soạn lại, tôi sẽ cố gắng khiến nội dung, tình tiết càng thêm hoàn mỹ, tính logic cũng chặt chẽ hơn.”

Cậu hơi dừng một chút, ánh mắt ôn hòa đảo qua khán giả dưới đài, nói tiếp: “Cảm tạ phía đầu tư đã thưởng thức tác phẩm này, cho tôi có cơ hội được mang tác phẩm của mình xuất hiện trên màn ảnh. Rất may mắn ý tưởng của tôi cực kỳ đồng điệu với Vu đạo, cũng rất vui khi đã chọn được một số diễn viên lý tưởng. Hi vọng sau này, có thể cùng mọi người hợp tác vui vẻ, đem hết mọi khả năng để tạo ra một bộ điện ảnh đặc sắc. Mọi người cùng nhau cố gắng nhé!”

Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Liếc mắt nhìn lại, toàn bộ thành viên nòng cốt trong đội chế tác, bao gồm đạo diễn, biên kịch, kỹ thuật viên ánh sáng âm thanh, còn có các diễn viên, tất cả đều là người trẻ tuổi chưa đến ba mươi. Đây là một đoàn phim khá non trẻ, tuy rằng kinh phí không nhiều, tiếng tăm cũng không lớn, nhưng đâu đâu cũng tràn ngập sức sống, tinh thần phấn chấn năng nổ.

Bên trong kênh livestream bỗng chốc xoát ra cả đống bình luận:

“A a a đây chính là biên kịch Lâm Tiểu Lạc hả?!”

“Phong độ quá đi mất! Nói năng nho nhã lễ độ, không có chút căng thẳng nào, hoàn toàn không giống một thực tập sinh!”

“Visual (1) của giới biên kịch đã xuất hiện rồi!”

“Bộ phim mới của Tiểu Lạc bấm máy, cố lên cố lên, thật mong chờ!”

“Lạc Lạc Lạc Lạc nhìn em nhìn em đi! Em là fan của anh nè, cực kỳ thích nụ cười của anh, anh cười rộ lên sao có thể đẹp được vậy cơ chứ?”

“Cứ bị nụ cười đó làm mất hồn Q_Q…”

Lạc Ninh vừa xuất hiện, kênh livestream vốn đang quạnh quẽ đột nhiên bình luận rơi như mưa.

Hiển nhiên, chẳng ai nhận ra những người khác trong đoàn phim trong suốt này, ngược lại biên kịch Lạc Ninh trở thành người đảm đương lưu lượng cho lễ bấm máy hôm nay.

Lúc trước team Tiêu Trác đến tham ban Tần Dịch Tắc, không cẩn thận đăng bức ảnh có Lạc Ninh lên Internet, cộng thêm sau đó Tần Dịch Tắc share bài viết, rất nhiều fans tiện tay ấn follow biên kịch thực tập trẻ tuổi này. Weibo Lạc Ninh hiện tại có mười lăm vạn fans, ngoại trừ một ít fans phong trào, thuỷ quân và người qua đường xem trò vui, những người thật sự yêu thích cậu ít nhất cũng có 3 vạn —— đương nhiên cậu chưa có tác phẩm, 99% là yêu khuôn mặt và nụ cười của cậu.

Hôm nay là cuối tuần, thời gian buổi chiều số người online vốn rất cao, fans Lạc Ninh phần lớn đều xem livestream, tuy rằng không so được với lễ bấm máy của các bộ phim chế tác lớn, nhưng fans xoát comment cổ vũ cũng rất nhiệt tình.

“Tôi cực kỳ thích những người vừa có tài hoa lại còn dễ nhìn, Lâm Tiểu Lạc cậu đã thành công chiếm được sự chú ý của tôi!”

“Bộ phim đầu tay của biên kịch Tiểu Lạc, mong đợi quá đi mất!”

“Tôi còn mua bản gốc về đọc rồi nè, nội dung hấp dẫn lắm luôn!”

“Lạc Lạc thích cười lắm nha, tâm trạng có vẻ tốt, tôi nhìn mà cũng vui lây!”

“Lạc Lạc em muốn gả cho anh, anh gả cho em cũng được!”

“Tiểu Lạc cười híp mắt siêu cấp đáng yêu, qua đây tỷ tỷ ôm một cái!”

Nhóm nhan khống cùng nhau tiến lên, gần như đang cách màn hình hôn mặt Lạc Ninh.

Tần Dịch Tắc nhìn thấy những dòng tin này, không vui nhíu mày.

Hắn vốn có một tài khoản phụ ở phần mềm livestream này, lập tức liền login vào nick phụ, ở kênh livestream nghiêm túc làm rõ ràng: “Lâm Tiểu Lạc là của tôi.”

Comment này lập tức đưa tới sự oanh tạc của vô số fans:

“Ông là ai? Cút sang một bên!”

“Tiểu Lạc rõ ràng là của tôi!”

“Đừng có tranh đoạt của tôi, cậu ấy là của tôi của tôi!”

“Tiểu Lạc là của tôi, tôi muốn đánh dấu cậu ấy!”

“Tôi muốn sinh con cho Tiểu Lạc, sinh một tổ biên kịch nhỏ luôn.”

Tần Dịch Tắc: “…………”

Nhìn đám fans đang dần mất lý trí, Tần Dịch Tắc nhàn nhạt gửi đi một hàng chữ: “Các người nhiều lời cũng vô ích, Lâm Tiểu Lạc là của tôi rồi, không cho phản bác.”

Mọi người lập tức hợp lực tấn công, rất nhanh đã bao phủ cái comment này.

Lạc Ninh đang ở hiện trường lễ bấm máy, căn bản không biết, ở tinh cầu Ryan lạnh giá xa xôi, một tên Alpha ấu trĩ nào đó đang làm ổ trong chăn, tốc độ đánh chữ rất nhanh, hăng hái chiến đấu với những người hâm mộ trên Internet hòng đoạt lại cậu.

Fans Tần Dịch Tắc nằm mơ cũng không nghĩ tới, “nam thần cao lãnh” nhà mình, sao có thể làm ra chuyện ngu ngốc, buồn cười thế này được?

Mà tâm tình của Tần Dịch Tắc lại rất tốt, một mình đấu với hơn vạn fans của Lạc Ninh cũng không yếu thế tí nào.

—— Tóm lại em ấy là của tôi.

—— Các người nhiều lời cũng cũng vô ích.

—— Quyết định vậy đi.

Ba câu nói khiến những người hâm mộ tức giận gần chết.

Nghi thức bấm máy kết thúc, nhìn Lạc Ninh biến mất khỏi màn hình, Tần Dịch Tắc lại có hơi phiền muộn.

Trước đây Lạc Ninh chỉ lộ mặt một chút, đã hấp dẫn được sự chú ý của nhiều người như vậy, có thể tưởng tượng được, sau này nếu Lạc Ninh thật sự nổi rồi, nhìn vào mị lực nhân cách của cậu, số lượng fans còn không gấp mười mấy lần thế này?

Biên kịch trẻ tuổi ôn tồn lễ độ, phong độ nhẹ nhàng, cười rộ lên cực kỳ xinh đẹp, còn là một tay bút tài hoa hơn người…

Khí chất của người nọ, quả thật so với một số minh tinh thực lực trong giới giải trí còn hấp dẫn cảm tình của người qua đường hơn nhiều.

Tần Dịch Tắc đột nhiên có chút bất an.

Hắn bắt đầu cân nhắc, nếu sau này Lạc Ninh quá nổi tiếng, fans quá nhiều, hắn nên làm gì đây?

Chú thích:

(1) Visual: Hẳn là fan k-pop đều biết, visual là thành viên được đánh giá là đẹp nhất, thu hút nhất trong một nhóm nhạc. Trong bản dịch ghi là “người đảm đương giá trị nhan sắc của giới biên kịch”, mình đổi thành visual cho ngắn gọn ha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK