-em tìm gì vậy-Quân để thức ăn trên bàn
nghe thấy tiếng của Quân Phương giật mình lấy chăn che người lại
-anh..anh vào đây khi nào vậy-Phương xấu hổ
-anh vào từ lúc em đang tìm gì đó và cũng để nhìn thấy hết người em-Quân bước về phia Phương
-anh....-Phương tức cuốn chăn đứng lên những vừa đứng thì đã ngã may có Quân đỡ kịp
-a..a..đau quá-Phương
-em đau lắm à anh xin lỗi-Quân đỡ Phương ngồi lên giường
-quần áo em đâu-Phương đưa mắt xing quanh phòng
-em tìm quần áo làm gì anh vứt vào máy giặt rồi,anh cũng chuẩn bị cho em quần áo mới không phải lo-Quân cầm khay thức ăn đưa cho Phương
-em ăm đi rồi lấy lại sức không mẹ lại trách anh không chăm sóc em-Quân vén tóc Phương lên
-mẹ làm sao mà biết được-Phương múc thìa cháo cho vào nmiệng
-mẹ đang ở đây-Quân nhìn PHương ăn
-sao anh không bảo em để em còn xuống chào -Phương định đứng dạy
-họ đi nghỉ ngơi rồi tí ăn cơm rồi em chào cũng được-Quân
-uk-Phương
sau khi ăn xong Quân dẫn Phương đi mua đồ
chương này hơi ngắn mong mọi người thông cảm