"Xin lỗi Đàm tiểu thư, để cô đợi lâu." Dư Vãn chạy tới đây, lúc thấy Đàm Bình thì còn đang thở hổn hển. Cô nghĩ cô nên làm theo lời Lệ Thâm đã nói là rèn luyện thân thể thêm chút.
Đàm Bình đặt ly cà phê trên tay xuống và nói với cô: "Tôi thấy cô đăng WeChat, cô không sao chứ?"
"Tôi không sao, cảm ơn Đàm tiểu thư đã quan tâm." Dư Vãn kéo ghế dựa ra và ngồi xuống đối diện Đàm Bình: "Bản kế hoạch lần trước đưa cho cô xem, tôi đã chỉnh sửa xong, toàn bộ ở đây."
Kế hoạch hôn lễ Trung Quốc kiểu mới mà Dư Vãn đưa lần trước, sau khi Đàm Bình và người nhà xem qua đều chấp nhận, còn cảm thấy rất xinh đẹp nên bảo Dư Vãn lên kế hoạch kỹ càng hơn.
"Trong hôn lễ truyền thống Trung Quốc là kiệu hoa đỏ thẫm, chúng tôi đổi thành thuyền mái hiên, không làm quá to nhưng phải tinh xảo, tôi định đặt đá khô dưới cầu nổi và lá sen, dùng khói mù bốc lên tạo hiệu quả của nước, nó sẽ trông mơ mộng hơn trực tiếp dùng nước."
Đàm Bình nghe cô nói bèn gật đầu: "Tôi cảm thấy cái này rất đẹp, cách phối màu cũng theo kiểu tươi mát mà tôi thích."
Dư Vãn nhấp chuột chuyển sang hình khác: "Hiện trường không treo đèn lồng đỏ, chúng tôi sẽ chọn cửa sổ hoa văn làm móc treo, kết hợp với tấm lụa trắng và vải màu cam để trang trí trên cầu nổi. Cũng có thể chọn một vài bức ảnh của cô và chủ rể, cắt ra thành giấy để lấp vào chỗ trống."
Đàm Bình cực kỳ thích ý tưởng này, Dư Vãn đã kết hợp kiểu tươi mát và kiểu truyền thống Trung Quốc một cách hoàn hảo.
Hai người trao đổi khá thuận lợi, Dư Vãn xác định xong kế hoạch cụ thể với cô ta, sau đó liên lạc với người ở phân đoạn khác.
Hôn lễ của Đàm Bình làm trong nhà, Dư Vãn giới thiệu cho cô ta là khách sạn Định Âu, cũng giới thiệu Chu Hiểu Ninh chịu trách nhiệm cho bữa tiệc của cô ấy.
Nếu cô và Chu Hiểu Ninh có cơ hội đều sẽ giới thiệu việc làm ăn cho lẫn nhau, một mặt là vì tình bạn thân, mặt khác là năng lực làm việc của đối phương, cả hai đều hiểu rõ nhau.
Đàm Bình đã tham gia rất nhiều hôn lễ tại khách sạn Định Âu nên biết rõ hoàn cảnh và giá cả nơi đây, xem như địa điểm tổ chức được thông qua, trực tiếp chọn chỗ đó.
Dư Vãn được giảm bớt không ít việc, thậm chí cô còn có thể ngồi trên sô pha vừa uống sữa bò mật ong, vừa xem gameshow trong thời gian nghỉ phép.
Gameshow này là chương trình mà lần trước Lệ Thâm tới nơi khác quay, ban đầu Dư Vãn quên mất chuyện này, sau đó nhờ bức ảnh chụp Lệ Thâm đánh bóng rổ trong gameshow chuyển tới trang đầu Weibo của cô, cô mới biết gameshow này phát sóng.
Trận bóng rổ trong gameshow là ngẫu hứng, Lệ Thâm đấu 1v1 với một người nước ngoài ở trên phố, bởi vì kỹ thuật và dáng người không thua người nước ngoài chút nào của anh mà lại khiến đám fans nữ trên Weibo điên cuồng một hồi.
Dư Vãn thấy đám fans nữ gào khóc kêu gọi Lệ Thâm trên Weibo thì lập tức nhớ tới những ngày Lệ Thâm chơi bóng trên sân bóng rổ thời đại học. Lúc ấy chỉ cần anh bắt được bóng, nữ sinh đứng trên khán đài sẽ bắt đầu thét chói tai, mỗi lần Dư Vãn đều lo lắng là bóng trên tay Lệ Thâm sẽ bị bọn họ dọa rớt xuống.
Nhiều năm trôi qua, đám nữ sinh thét chói tai vì Lệ Thâm lại thay đổi, mà Lệ Thâm vẫn là người sáng rực kia.
Không phải, anh thậm chí còn tốt hơn trước kia, sau đợt tham gia quân đội, khí chất trên người anh được tái tạo lại, cơ bắp trên người càng rõ ràng hơn nữa.
Bây giờ sờ lên người anh chắc là cứng rắn hơn trước kia nhỉ?
... Dư Vãn không khỏi đỏ mặt.
Ngày 20 tháng 5, Dư Vãn đón chào sinh nhật lần thứ hai mươi sáu của mình. Công ty bọn họ không cho nghỉ ngày sinh nhật, nhưng có trợ cấp cho sinh nhật là hai trăm tệ.
Hai trăm tệ bây giờ không đủ mua một cái bánh kem, nhưng có còn hơn không, Dư Vãn vẫn có lòng biết ơn mà tới phòng tài vụ nhận hai trăm tệ.
Vừa trở về đã nghe Triệu Hân nói Ngụy Thiệu tìm cô. Dư Vãn cầm máy tính đi tới văn phòng của Ngụy Thiệu, Ngụy Thiệu thấy quần áo hôm nay của cô thì biểu tình hơi hài hước: "Hôm nay ăn mặc đẹp như thế là vì có hẹn gì à?"
Về mấy chuyện này, da mặt Dư Vãn đặc biệt mỏng, vừa bị sếp trêu chọc như vậy, vành tai cô đã hơi đỏ lên: "Không có, tôi chỉ nghĩ là ngày sinh nhật nên mặc đẹp một chút."
Ngụy Thiệu hỏi cô: "Hôm nay là sinh nhật, cô không đi chơi ư?"
Dư Vãn có hẹn ăn cơm vào buổi tối với Lệ Thâm nhưng cô không thừa nhận: "Trong lòng tôi chỉ có công việc nên trải qua ngày sinh nhật cùng công việc."
Ngụy Thiệu cười khẽ nhìn cô nói: "Cứ cảm thấy cô nói câu này là đang oán giận tôi. Chúc cô sinh nhật vui vẻ."
"Cảm ơn sếp." Dư Vãn đặt máy tính lên bàn và tìm kiếm tài liệu hôn lễ của Đàm Bình: "Anh tìm tôi là vì muốn nghe kế hoạch của Đàm Bình sao?"
"Ừ, cô có nói làm hôn lễ Trung Quốc kiểu mới, tôi muốn xem hiệu quả."
Mặc dù hôn lễ của Đàm Bình không long trọng bằng hôn lễ của Hồ Kiều, nhưng cũng được tính là hôn lễ cao cấp, là khách hàng lớn của công ty bọn họ. Dư Vãn nói kế hoạch của mình cho Ngụy Thiệu, ý tưởng không tệ, nhưng hắn không yên tâm một chỗ: "Bản kế hoạch này đã đưa cho cha mẹ Lý Duệ xem chưa?"
Dư Vãn nói: "Chắc là xem rồi, Đàm tiểu thư nói người lớn đã đồng ý."
Ngụy Thiệu nói: "Vậy thì tốt rồi, ban đầu mẹ của Lý Duệ có tìm tôi nói chuyện, bà ấy đòi phải làm hôn lễ kiểu Trung Quốc, phải vui vẻ, mà thái độ khá kiên quyết."
Hắn vừa nói vậy, Dư Vãn bắt đầu hơi lo lắng, theo thế hệ trước thì vui vẻ cần phải là màu đỏ rực, Đàm tiểu thư lại muốn màu nhẹ nhàng tươi mát, mâu thuẫn quá sâu sắc nha.
"Hôm nay tôi sẽ xác nhận lại với cô dâu chú rể." Cô nói.
"Ừm."
"Nếu không còn việc gì thì tôi đi trước." Dư Vãn ôm máy tính lên chuẩn bị về văn phòng, Ngụy Thiệu nhìn chằm chằm bóng lưng cô, đột nhiên mở miệng gọi cô lại.
"Dư Vãn."
"Hả?" Dư Vãn quay đầu nhìn hắn: "Còn có việc gì sao?"
"Không phải chuyện công việc." Ngụy Thiệu hiếm khi lộ ra vẻ mặt bối rối, hắn chần chừ mở miệng: "Cô và Lệ Thâm đang quen nhau ư?"
Dư Vãn sợ tới mức súyt chút nữa quăng máy tính: "Hở? Anh nghe ai nói?" Ngụy Thiệu không phải loại người nhiều chuyện, hắn hỏi như thế thì chẳng lẽ là bên báo chí đăng tin?? Dư Vãn lập tức luống cuống: "Là báo chí đăng tin à? Không thể nào! Chúng tôi không có quen nhau! Đó là scandal! Công ty Lệ Thâm đã giải thích chưa?!"
"..." Một đống câu hỏi do cô đưa ra cùng nhau nện vào trên người Ngụy Thiệu, Ngụy Thiệu nhìn cô hốt hoảng, bất đắc dĩ lắc đầu: "Cô đừng khẩn trương, báo chí không có đăng tin, tôi tự mình đoán."
Dư Vãn theo làm cấp dưới của hắn đã ba năm, bình thường trong hôn lễ xảy ra tình trạng hỗn loạn, cô cũng chưa từng hốt hoảng. Phản ứng của cô càng làm Ngụy Thiệu chắc chắn suy đoán của mình.
Cô và Lệ Thâm nhất định có gì đó.
Dư Vãn nghe Ngụy Thiệu nói vậy mới hơi yên tâm: "Sếp à, không có chuyện gì thì anh đoán cái này làm gì chứ."
"..." Ngụy Thiệu im lặng một lát và quyết định nói rõ ràng với Dư Vãn: "Hôm cô gặp tai nạn giao thông, tôi tới hiện trường thì thấy cô lên xe của Lệ Thâm."
Dư Vãn ngây người, cô không ngờ hôm đó Ngụy Thiệu cũng tới.
"Tôi lo cô gặp chuyện gì nên tới hiện trường tìm cô." Ngụy Thiệu không đợi Dư Vãn hỏi mình lý do đã tự mình bổ sung một câu.
Dư Vãn há to miệng không biết nên nói gì. Cô và Ngụy Thiệu đã biết nhau ba năm, cô luôn xem hắn là một người sếp, cách làm việc của hắn rất ưu tú, tính cách lại hiền lành, là một người sếp tốt nhất cô từng gặp.
- -----oOo------