• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi theo Quyển Giản Li đạo siêu thị cả một ngày, Lâm Mặc Ca cảm thấy cơ thể mình sắp rã ra.

Lúc này cô đang làm ổ trên sofa, sự mệt mỏi bỗng chốc ập tới, cho dù trời có sụp xuống, cô cũng không muốn nhúc nhích.

Lâm Mặc Ca cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời ban đêm, trong lúc vô thức, ánh mắt của cô đã rơi lên bóng lưng cao lớn thẳng tắp kia.

Vẻ mặt của Quyền Giản Li ẩn trong làn sương. khói lờ mờ, không nhìn thấy rõ.

Nhưng không biết tại sao, cô luôn cảm thấy anh của ngày hôm nay có hơi khác lạ.

Giống như mang theo chút đau buồn man mác.

Đau buồn đến khiến người khác đau lòng.

Thì ra, người đàn ông không gì không làm được, một tay che trời ở thành phố S này cũng sẽ lộ ra vẻ cô đơn tịch mịch trong đêm tối lặng lẽ như thế.

Lâm Mặc Ca nhìn mãi nhìn mãi, mạch suy. nghĩ đột nhiên bay về phương xa.

Bóng đáng cô đơn của Quyền Giản Li cũng. chồng lên bóng dáng của một người khác.

Khiến cô bỗng nhiên hơi hoảng hốt, đột nhiên nhớ đến cái người mà cô đã từng luôn nghĩ về, Vũ Thần.

Cái tên này đã rất lâu không xuất hiện trong, trí nhớ của cô rồi nhỉ?

Có phải đây chính là “quên mất” mà con người thường nói hay không?

Cô đã quên mất chàng thiếu niên ấm áp đó thật rồi sao?

Lâm Mặc Ca từ từ nhắm mắt lại, lúc đó khi cô đối xử với Vũ Thần tuyệt tình như vậy, vẻ mặt đau thương của anh ta giống như hiện ra rõ ràng ngay trước mắt cô.

Sự đau thương trong mắt anh ta khiến cô đau. đến không cách nào hít thở.

Nếu như lúc đó không có Lâm Nhược Du, bố cô cũng không vào tù, mẹ cô càng không ngã bệnh.

Liệu cô và Vũ Thần sẽ ở bên nhau không?

Cô và cậu thiếu niên đó, liệu sẽ có cuộc đời và kết thúc khác chăng?

Nhưng tất cả đều chỉ là nếu như.

Mà trên đời này vốn đĩ không có nếu như.

Vì vậy cô và cậu thiếu niên đó đã định sẵn là chỉ có thể bỏ lỡ nhau.

Có lẽ trong thời thanh xuân của mỗi một người đều như vậy.


Những sự tiếc nuối nhớ mãi không quên ấy đều là những điều quý giá nhất, sáng rực nhất trong ký ức.

Không phải có người từng nói, có tiếc nuối thì mới gọi là thanh xuân sao?

Thời thanh xuân không để lại tiếc nuối, là một thanh xuân không hoàn chỉnh...

Mặc dù lý lẽ có vẻ sai trái, nhưng lại khiến người khác khó lòng phản bác.

Lâm Mặc Ca rất may mắn khi gặp được Vũ "Thần trong độ tuổi tuyệt vọng đó, là anh ta giống. như ánh nắng mặt trời, chiếu rọi phần còn lại của cuộc đời cô.

Chỉ là, thỉnh thoảng khi cô nhớ lại anh ta sẽ cảm thấy tiếc nuối và nhớ nhung.

Năm năm trước, Vũ Thần đau lòng rời khỏi nơi này, sau đó cô cũng cùng mẹ ra nước ngoài.

Cách năm năm, Lâm Mặc Ca trở về thành phố ghỉ lại tất cả thời thanh xuân của cô lần nữa.

Nhưng cô không biết Vũ Thần đang ở đâu.

Có phải thỉnh thoảng anh ta cũng sẽ nhớ đến cô dưới bầu trời đêm đầy ánh sao thế này? Nhớ về khoảng thời gian non trẻ ghi lòng tạc đạ không?

Khoé mắt cô vô thức hơi ẩm ướt.

Có lẽ sắc trời đêm nay thật sự rất thích hợp để hoài niệm...

“Đinh đoong,.. Đinh đoong..."

Tiếng chuông chói tai vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh hiếm khó.

Cũng khiến Lâm Mặc Ca giật mình một cái.

“Đi mở cửa!”

Không đợi cô phản ứng, lời ra lệnh bình tĩnh lạnh nhạt đã truyền đến.

Lâm Mặc Ca dù không muốn nhưng vẫn phải rời khỏi sofa, đi ra mở cửa, một mùi nước hoa nổi tiếng nồng nặc xộc vào mũi.

Sau đó, một cặp ng.ực đầy đặn sinh động lọt vào tầm mắt cô.

Cô ngẩn ra một lúc, lùi ra sau một bước, lúc này mới nhìn rõ cô gái gợi cảm đang đứng ngoài cửa.

Thân hình nóng bỏng đầy đặn quả thật khiến người khác muốn ngừng mà không được.

Một gương mặt xinh đẹp quyến rũ được trang, điểm tỉnh xảo, cùng kiểu tóc xoăn lọn to xõa trên vai, cả người trông vừa nóng bỏng vừa nhiệt tình.

Cô gái gợi cảm nhìn thấy Lâm Mặc Ca, đường, như cũng hơi ngạc nhiên.


Nhưng chỉ trong phút chốc, cô ta đã đời mắt lên người Quyền Giản Li ở trong phòng, nũng nịu nói: “Ngài Li, sao tối nay lại có hứng thú vậy? Ba người cùng chơi sao? Sao không nói sớm, để em. chuẩn bị thêm một chút...”

Giọng nói nũng nịu khiến da đầu người khác tê đại.

Lâm Mặc Ca không nhịn được mà rùng mình, cảm thấy mình mặc hơi ít.

Cô gái gợi cảm khinh thường nhìn cô một cái, ngẩng cao đôi mắt cao ngạo, lướt qua cô đi thẳng vào trong, lắc eo xoay mông, đi một cách vô cùng lắng lơ.

Lâm Mặc Ca nhìn thấy, vẻ mặt rét lạnh, hàng mày nhíu chặt.

Cô gái gợi cảm đứng vững trước mặt Quyền Giản Li, dịu đàng hỏi: “Ngài Li, không giới thiệu chút sao? Hiểu nhau một chút mới có thể hợp tác vui vẻ chứ, anh nói xem có phải không... Nhưng. mà, em càng có lòng tin, một mình em cũng đủ hầu hạ ngài Li thoải mái rồi...

Ba người cùng chơi? Hợp tác vui vẻ?

Bây giờ Lâm Mặc Ca mới hiểu ra, từ nãy đến giờ lời nói của người phụ nữ này còn có ý khác!

Thế mà cô ta lại tưởng cô là phụ nữ đến để phục vụ Quyền Giản Li!

Người đàn ông xấu xa không biết xấu hồ này, lại còn đám có khẩu vị nặng như thết

Nhưng Quyển Giản Li lại không hề nhìn cô gái quyến rũ nóng bỏng trước mặt.

Mà ngược lại, ánh mắt anh lướt qua cô ta, khoá chặt lên người Lâm Mặc Ca, thu hết sự phẫn nộ và khinh thường trên mặt cô vào trong mắt.

"Trong đôi mắt phượng cao ngạo hiện lên chút đùa bỡn, lạnh lùng mở miệng: “Cô nghĩ nhiều rồi, cô ta chỉ là người làm thôi."

Hả? Người làm?

Cơ thể Lâm Mặc Ca hơi run, hai tay để bên người đã nắm lại thành quyền.

Tên đàn ông chết tiệt!

Nhưng cô không hề biết rằng mỗi một lần cô thay đổi biểu cảm đều lọt hết vào trong mắt Quyền. Giản Li, ánh mắt anh càng ngày càng u ám.

“Thì ra chỉ là người làm thôi à, em đã nói mà... sao mắt nhìn của ngài Li lại kém thế này được chứ, ha ha..."

Cô gái gợi cảm tự mình cười quyến rũ, Lâm Mặc Ca nghe đến ngứa răng.

Hai người muốn sung sướng thì cứ sung. sướng đi, tại sao phải kéo cả tôi vào chứ?

Nhưng nắm đấm nhỏ của cô lại càng siết chặt hơn.


Trong lòng Lâm Mặc Ca thẩm kêu mình bình tĩnh, cô và anh chỉ là quan hệ người tình hợp đồng, bảy ngày sau cô sẽ có thể khôi phục sự tự do, từ nay không còn liên quan đến nhau, nước sông không phạm nước giếng.

Cô chẳng đại gì tức giận vì loại người như vậy.

Anh muốn làm gì, không liên quan gì đến cô.

Không phải chỉ là tìm gái sao, nếu một người bị mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng như anh có thể nhịn được thì cô có gì phải lo lắng chứ?

Đúng, chính là như vậy.

Anh sống hay chết không liên quan gì đến.

Đương nhiên, anh làm gì với loại phụ nữ nào cũng không liên quan đến côi

Nhưng dù là vậy, trong lòng cô vẫn đau tột: cùng.

Dường như sắp không thở được rồi.

Người phụ nữ gợi cảm quyến rũ liếc xéo Lâm Mặc Ca, lựa chọn tự động phớt lờ cô.

Thân hình bốc lửa đựa vào sofa, lồi lõm khiến máu huyết người khác sôi trào.

"Vậy... ngài Li, chúng ta vào phòng nào đây? Hay là ở ngay đây? Nằm dưới đất đây, dưới bầu trời đầy sao rực rỡ, làm... chuyện mà mình yêu thích, cũng rất có tình thú đấy, anh thấy sao?” Lời nói cũng giống y như con người cô ta, tràn đầy nóng bỏng và dụ dỗ

Lâm Mặc Ca nghe đến mặt cũng nóng ran.

Sắc mặt ngài Li lạnh lùng, trong đôi mắt đen tối sâu thẳm.

Từ đầu đến cuối, ánh mắt của anh đều chưa từng rời khỏi gương mặt của Lâm Mặc Ca.

Đôi môi mỏng khẽ mở, từ từ lên tiếng: “Tuỳ cô, nếu như thích ở đây thì cũng được.”

Người phụ nữ che môi cười khẽ, cười đến người khác rụng da gà đầy đất.

Bộ ngực sinh động đang khẽ run, gần như sắp sửa nhảy ra vậy, đó gọi là nhịp tim trầm bổng.

“Nếu ngài Li đã nói như vậy, em càng không. ngại... Có thể cùng ngài Li lưu lại ký ức đưới bầu trời đêm tuyệt đẹp như vậy, là niềm hạnh phúc của em...”

Nói xong, eo cô ta khẽ lắc lư, đứng thẳng, trước mặt Quyển Giản Li.

Ngón tay sơn màu lòe loạt bắt đầu cởi bỏ từng món đồ trên người mình.

Áo khoác, áo thun, váy ngắn.

Sau khi cởi một cách thành thạo, trên người cô ta chỉ còn lại hai mảnh nội y ren đen gợi cảm.

Lúc này trông thân hình còn nóng bỏng. hơn.

Cộng thêm làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, cô ta trông như người đẹp bikini trên bãi biển, quả thật vô cùng nóng bỏng trêu người.

Cô ta vừa lắc eo vừa đưa tay từ từ cởi nút thắt của áo lót ren màu đen ôm trọn cặp ng.ực đầy đặn ra, khẽ buông tay, ném qua một bên.

rong phút chốc, hai khối tròn vô cùng có tính đàn hồi nhảy ra, đứng thẳng ở đó với tư thế vô cùng mê hoặc người.


Trong căn phòng rộng lớn bỗng chốc lan toả bầu không khí nồng đậm mùi t.ình dục...

“Quyền Giản LiI Cái tên điên này!”

Lâm Mặc Ca không nhịn được nữa, hung hăng. xông đến trước mặt Quyền Giản Li, thuận tay đẩy người phụ nữ nóng bỏng kia qua một bên.

Bởi vì quá phẫn nộ, cả gương mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch.

Trước ngực cô không ngừng phập phồng, trong đôi con ngươi như hồ nước trong veo phun ra ngọn lửa giận.

“Chân anh đã như vậy rồi còn nghĩ đến mấy chuyện đơ bẩn! Ngoại trừ những chuyện này ra, trong đầu anh không thể suy nghĩ bình thường được nữa đúng không? Vừa nhìn thấy phụ nữ là tỉnh trùng lên não, đúng là một tên cầm thú!

Trong lúc nói, nắm đấm nhỏ càng siết càng, chặt, hận không thể hung hăng đánh vào gương, mặt đễ nhìn đến khiến người ta điên cuồng để phát tiết!

Thế mà gương mặt xinh đẹp đó lại bình tĩnh đến khiến người ta kinh ngạc!

Cho dù có đang trong tình huống hỗn loạn, anh vẫn bình thản, không hề lộ ra chút đậy sóng, nào,

Cái tên này quả thật không phải là người!

Gương mặt này khiến cô càng nhìn càng tức, giống như con sư tử con đang nổi giận vậy, chỉ vào. người phụ nữ bị đẩy qua một bên nên lúc này đang ngẩn ra, lớn giọng chất vấn.

“Anh không được thoả mãn dụ.c vọng đến vậy sao? Không phải anh mắc bệnh sạch sẽ sao? Sao đến loại phụ nữ này cũng muốn? Từ lúc nào mà anh lại trở nên không có phẩm vị như vậy!...”

Sắc mặt của ngài Li vẫn bình tĩnh không gợn sóng như cũ.

Trong đôi mắt phượng tối tăm đó giống như biển cả trong đêm tối, yên lặng đến khiến người khác hoảng sợ.

Quyền Giản Li thu hết sự tức giận trong mắt, sự vặn vẹo trên mặt của người đứng trước mặt anh vào trong đáy mắt mình, môi mỏng khẽ mở, lời nói ra càng khiến người ta không rét mà run: “Tôi là một người đàn ông bình thường, có nhu cầu thì đương nhiên phải giải quyết. Nếu không gọi cô ta đến, chẳng lẽ gọi cô?”

“Anh...”

Lâm Mặc Ca bị chặn họng không nói nên lời, trong mắt bổng chốc dâng lên một màn sương mù.

Tên đàn ông đáng chết này!

Nhưng trong lòng cô vẫn còn một tia hy vọng. cuối cùng.

“Không phải vẫn còn rất nhiều phụ nữ sao? Anna, Lâm Nhược Du, An Giai Thiến, thậm chí...

thậm chí là người phụ nữ kia trên xe anh! Tại sao lại cứ phải gọi cô ta!”

Đầu mày của ngài Li hơi nhíu lại, trong mắt lướt qua tỉa tức giận khó thấy.

Giọng nói của anh vẫn lạnh lùng như cũ, lạnh đến tận xương tuỷ.

“Tôi muốn gọi ai là quyền của tôi. Nếu cô không làm thì đừng làm phiền thú vui của tôi, hiểu chưa?"

Leng keng.

Lâm Mặc Ca nghe thấy tiếng trái tim thuỷ. tỉnh của mình rơi xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK