Cô nhìn khóe miệng anh hơi nhếch lên, vội ho một tiếng rồi quay đi: "À, anh ước hồi nào vậy?"
Lăng Sấm nói: "Lúc ăn bánh kem hồi trưa."
"Ồ..." Điền Miêu Miêu chợt gật đầu, ăn bánh cộng với ước nguyện là một điều rất bình thường. "Nhưng thế thì điều ước của anh thành hiện thực nhanh quá rồi?"
Lăng Sấm cười không trả lời, Điền Miêu Miêu lại hỏi anh: "Sinh nhật năm nào mẹ anh cũng làm bánh cho anh à?"
"Cũng không hẳn, còn tùy vào tâm trạng của mẹ nữa, đôi khi mẹ anh cũng sẽ làm một vài món khác." Lăng Sấm nói với cô: "Nhà anh chỉ có ba người thôi, cũng không ăn được bao nhiêu."
Điền Miêu Miêu hơi ngẩn người ngạc nhiên: "Nhà anh không mời những người khác à?"
Lăng Sấm lắc đầu: "Sau khi anh từ nước ngoài về thì họ hàng có đồn này nọ, cha mẹ anh cũng chỉ muốn mọi việc yên bình thôi."
Điền Miêu Miêu lại sửng sốt, người như Lăng Sấm từ nhỏ đã là "Con nhà người ta" trong miệng họ hàng, khó lắm mới vấp ngã nên người ta mới nhân cơ hội này chỉ trỏ này kia.
"Họ hàng nào cũng có người như vậy, anh không cần để ý tới bọn họ." Điền Miêu Miêu nhìn anh nói: "Bọn họ chỉ là ghen tị với sự ưu tú của anh mà thôi!"
"Anh biết." Từ trước đến nay Lăng Sấm không quan tâm những người kia nói gì, đối với anh thì họ không quan trọng.
"Đúng rồi, suýt thì quên chụp ảnh." Lăng Sấm cầm điện thoại lên, bật camera hướng về bữa tiệc sinh nhật.
Điền Miêu Miêu đã cùng ăn tối với Lăng Sấm nhiều lần nhưng chưa bao giờ thấy anh chụp ảnh cả nên rất ngạc nhiên: "Trông anh không giống kiểu người sẽ chụp ảnh đăng lên khoảnh khắc trước khi ăn lắm."
Lăng Sấm cẩn thận chọn góc chụp ảnh món mì Điền Miêu Miêu làm cho sinh nhật của mình: "Mì ngày sinh nhật phải khác chứ."
"Ồ... cũng đúng, dù sao một năm cũng chỉ có thể ăn một lần."
Lăng Sấm chụp ảnh xong thì buông điện thoại xuống ngẩng đầu nhìn cô: "Thêm cả ngày âm là một năm được hai lần."
"... Anh tham quá đi." Điền Miêu Miêu đang nói thì đồ ăn cô gọi đã được giao tới. Điền Đậu Đậu xách đồ ăn vào đặt lên bàn: "Nhờ phúc của anh Sấm mà tối nay chúng ta được ăn ngon rồi."
Chúc Tinh đang giúp bày bát đĩa nghe cậu nói vậy thì không khỏi bật cười: "Bình thường toàn là cậu nấu cơm, cậu nói vậy cứ như đang tự chửi mình ấy."
"... Tôi đang nói về độ phong phú của món ăn chứ không phải mùi vị." Điền Đậu Đậu nhìn đồ ăn trong hộp đóng gói rồi nói: "Nhưng tôi đã từng ăn của nhà này rồi, hương vị cũng khá ngon, không kém tôi là mấy."
Điền Miêu Miêu cũng lười phỉ nhổ cậu, cô gắp cho Lăng Sấm một miếng cà tím chiên, nói với anh: "Lần nào em cũng gọi món cà tím này đấy, anh nếm thử đi."
"Ừm, nhưng anh nên ăn mì trước đã." Lăng Sấm mỉm cười với cô, cầm đũa nếm thử mì. Điền Miêu Miêu nhịn không được hỏi anh: "Mùi vị thế nào? Nếu nhạt quá có thể thêm gia vị."
Lăng Sấm nói: "Không cần đâu, ngon lắm."
Điền Miêu Miêu thở phào nhẹ nhõm, cô còn chưa lên tiếng thì Điền Đậu Đậu đã nói: "Vậy anh phải ăn hết đấy."
"Ừm." Lăng Sấm thản nhiên đáp lại, không những ăn hết mì mà còn uống hết nước lèo.
Sau khi mấy người ăn xong bữa tối thì cũng sắp đến giờ bày quầy hàng, Lăng Sấm giúp Điền Miêu Miêu chất tất cả những thứ cần thiết cho quầy hàng lên xe rồi cùng bọn họ lái xe ra khỏi chung cư.
Anh không đến cửa Bắc chợ đêm mà trực tiếp lái xe về nhà. Đỗ xe vào gara xong, Lăng Sấm xuống xe, xem điện thoại di động.
Điền Miêu Miêu còn gửi cho anh một bao lì xì 188,88 tệ chúc anh sinh nhật vui vẻ. Anh cong môi, nhận bao lì xì rồi nhắn cảm ơn.
Còn gửi kèm một biểu tượng cảm xúc dễ thương.
Buổi tối Điền Miêu Miêu về nhà lục lọi tủ đồ ở ngay cửa, Điền Đậu Đậu xỏ dép vào đứng bên cạnh hỏi cô: "Chị đang tìm gì thế?"
Điền Miêu Miêu nói: "Lúc Tết chị có mua một hộp pháo que, còn chưa dùng hết nữa, hình như là để ở đây."
Điền Đậu Đậu nhìn cô với vẻ khó hiểu: "Bây giờ chị định đốt pháo à? Hôm nay là ngày gì đặc biệt vậy?"
Vừa dứt lời cậu đã nhận ra: "Mừng sinh nhật anh Sấm? Chỉ có pháo hoa que thì có ít quá không?"
"... Vậy hay là em ra ngoài mua giúp chị một ít?"
"..." Điền Đậu Đậu liếc nhìn đồng hồ treo trong phòng khách, nói với cô: "Nếu chị muốn đốt pháo hoa thì nhanh lên đi, còn chưa tới hai mươi phút nữa là qua mười hai giờ rồi."
Điền Miêu Miêu: "..."
Cô lại mở ngăn kéo ra, nhìn thấy pháo hoa que ở bên trong. Cô cười lấy pháo hoa que ra, đến ban công dùng bật lửa đốt lên.
Lúc này Lăng Sấm đang ngồi trước máy tính theo dõi thị trường chứng khoán, đã hơn một năm kể từ khi anh trở về Trung Quốc, ngoài việc bán cơm chiên ở cửa Bắc chợ đêm anh còn kiếm được rất nhiều tiền từ thị trường chứng khoán.
Đầu ngón tay anh bấm chuột hai lần, điện thoại bên cạnh sáng lên.
Lăng Sấm cúi đầu nhìn, thấy Điền Miêu Miêu gửi cho anh một đoạn video.
Đoạn video rất ngắn, chỉ ước chừng mười giây, sau khi pháo hoa cháy xong, giọng nói của Điền Miêu Miêu vang lên: "Vẫn chưa qua mười hai giờ, em đốt pháo hoa mừng sinh nhật anh. Chúc anh năm nào cũng có ngày này, mỗi ngày đều vui vẻ như ngày hôm nay, mỗi một ngày sau này đều sẽ rực rỡ như pháo hoa!"
Lăng Sấm phát video lại nhiều lần, lại nhận thêm được mấy bức ảnh pháo hoa Điền Miêu Miêu gửi cho anh.
Lăng Sấm: Cảm ơn em, pháo hoa rất đẹp.
Điền Miêu Miêu: Hhh anh không chê là được, Điền Đậu Đậu nói pháo hoa của em keo kiệt quá
Lăng Sấm: Đừng để ý tới cậu ấy, Điền Đậu Đậu thì biết gì về tiên nữ chứ?
Điền Miêu Miêu: Ha ha ha ha ha ha!
Điền Miêu Miêu chụp màn hình cuộc trò chuyện giữa cô và Lăng Sấm gửi cho Điền Đậu Đậu: "Thấy chưa, em là người duy nhất chê pháo hoa của tiên nữ [mỉm cười]"
Điền Đậu Đậu:?? Em là trò đùa của hai người à??
Điền Miêu Miêu: "..."
Lăng Sấm xem lại video Điền Miêu Miêu gửi cho anh, đăng lời chúc sinh nhật và pháo hoa lên khoảnh khắc.
Lăng Sấm: Pháo hoa hoành tráng thứ hai được xem trong mùa hè này.
Mặc dù đã rất muộn nhưng Lăng Sấm vừa xuất hiện đã có rất nhiều cú đêm ngoi lên.
"Không có ảnh selfie, đánh giá kém."
"Đây là mì sinh nhật à? Chúc mừng sinh nhật anh chàng đẹp trai!"
"Gần đây Lăng Sấm chăm hoạt động, rất có vấn đề, ông đây bấm tay tính toán ra nhất định là yêu rồi."
"A a a a không, trai đẹp là của tất cả mọi người!"
Tần Ngạn đang tăng ca tiện tay lướt khoảnh khắc thì thấy ảnh Lăng Sấm đăng.
Tần Ngạn:? Thế này mà cậu gọi là long trọng?
Lăng Sấm trả lời Tần Ngạn: [mỉm cười]
Tần Ngạn trả lời Lăng Sấm: Khoan đã, đừng nói là bà chủ Điền đốt cho cậu đấy nhé? [mỉm cười]
Chu Khải Tinh: Bà chủ Điền cũng làm mì sinh nhật cho cậu đúng không? Cuối cùng hai người thành chưa?
Tần Ngạn trả lời Chu Khải Tinh: Đoán xem tại sao cậu ấy không trả lời cậu [cười xấu]
Lăng Sấm: "..."
Anh thấy Tần Ngạn tăng ca chưa đủ.
Điền Miêu Miêu cũng cho Lăng Sấm một like, bình luận "Chúc mừng sinh nhật", sau đó đặc biệt trả lời Tần Ngạn: "Anh có ý kiến gì với pháo hoa của tôi?"
Tần Ngạn trả lời Điền Miêu Miêu: Không dám [mỉm cười]
Điền Miêu Miêu đang định đặt điện thoại xuống thì có tin nhắn mới tới, lần này là Lăng Sấm.
Lăng Sấm: Anh chợt nhớ anh còn không biết sinh nhật của em là ngày nào.
Điền Miêu Miêu: Ngày 20 tháng 12, anh hỏi để chuẩn bị quà cho em à [đầu chó]
Lăng Sấm không trực tiếp trả lời vấn đề của cô mà nói sang chuyện khác: "Cung Nhân Mã? Anh vừa tra thì phát hiện Sư Tử và Nhân Mã là hai cung hoàng đạo tuyệt phối."
Điền Miêu Miêu: Hóa ra anh cũng tin vào cung hoàng đạo à?
Lăng Sấm: Tin cái này [đầu chó]
Điền Miêu Miêu:... anh chỉ tin những gì anh muốn tin thôi đúng không
Lăng Sấm cười, trả lời cô: "Muộn rồi, anh không quấy rầy em nghỉ ngơi nữa."
Điền Miêu Miêu: Được rồi, ngủ ngon
Lăng Sấm: Ngủ ngon
Sau khi chúc ngủ ngon với Lăng Sấm xong, cuối cùng Điền Miêu Miêu cũng cất điện thoại đi.
Sáng hôm sau ba mẹ Lăng Sấm đã thấy bài đăng của anh trên khoảnh khắc, thế là đúng giờ mẹ Lăng gọi tới. Lăng Sấm còn nằm trên giường chưa tỉnh dậy, nghe tiếng chuông điện thoại mới miễn cưỡng mở mắt ra.
"Mẹ, sao mẹ gọi con sớm thế..."
"Con vẫn đang ngủ à? Một mình sao?"
Lăng Sấm: "..."
"Chứ không thì sao?" Lăng Sấm bị câu hỏi của mẹ làm cho ngơ ngác, một tay chống lên giường ngồi dậy.
"Mẹ đã xem bài trên khoảnh khắc của con rồi, còn tưởng bọn con đang cùng nhau tổ chức sinh nhật."
"... Bọn con là ai?"
"Con nghĩ sao? Con có thể tự làm mì sinh nhật cho mình được không?" Mẹ Lăng vạch trần anh một cách không khách sáo, "Còn có bài đăng kia của con nữa, viết toàn là vị chua, giờ mẹ đã hiểu sao bọn thanh niên trong công ty toàn nói "Vị chua của tình yêu rồi."
Lăng Sấm: "..."
Anh cầm điện thoại di động xuống giường, mở rèm: "Biết rồi, lần sau đăng bài lên khoảnh khắc con sẽ chặn mẹ và cha."
Mẹ Lăng không bận tâm: "Con cứ chặn đi, dù sao mẹ cũng có tay trong."
Lăng Sấm: "..."
Quang minh chính đại vậy à?
"Mẹ nói cho con biết, dì hai của con một mực muốn giới thiệu bạn gái cho con, là cha và mẹ ngăn lại giúp con đấy. Lần trước dì hai của con lại nhắc chuyện này với mẹ, mẹ nói là con có bạn gái rồi, con mà cứ chậm chạp chưa có tiến triển gì thì lần sau tự mà nói với dì hai đi nhé."
"... Tốt nhất là nên tìm việc gì cho dì hai làm đi." Lăng Sấm giả vờ lo lắng nói với mẹ: "Bên ngoài hình như có người gõ cửa, con không nói với mẹ nữa, tạm biệt."
Mẹ Lăng: "..."
Sau khi Lăng Sấm cúp điện thoại mới thở phào nhẹ nhõm, lo mẹ sẽ gọi lại nên anh cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại, may là mẹ không gọi lại nữa.
Anh cầm điện thoại di động, không khỏi chọc vào ảnh đại diện của Điền Miêu Miêu.
Avatar của cô vẫn là khối gấu trúc anh tặng cô lần trước, Lăng Sấm không khỏi nở nụ cười gửi tin nhắn cho cô: "Chào buổi sáng."
Đây là lần đầu tiên Điền Miêu Miêu nhận được lời chào buổi sáng của Lăng Sấm, cô hơi choáng váng, khi định thần lại thì mặt bắt đầu nóng bừng lên: "Chào buổi sáng."
Lăng Sấm: Em đã ăn sáng chưa?
Điền Miêu Miêu: Em đang ăn.
Cô chụp lại bữa sáng gửi cho Lăng Sấm, Lăng Sấm tò mò hỏi cô: "Đây là gì vậy? Nhìn giống bánh bao hấp nhưng lại không giống lắm."
Điền Miêu Miêu: Bánh tổ yến em trai em làm, khá ngon.
Lăng Sấm: Xem ra Điền Đậu Đậu vẫn có chút tác dụng.
Điền Miêu Miêu gửi cho anh một cái vẻ mặt cười, hỏi anh: "Anh ăn sáng chưa?"
Lăng Sấm: Vẫn chưa, anh vừa mới ngủ dậy, chưa biết ăn gì.
Điền Miêu Miêu: Khi không biết ăn gì thì hấp mấy quả trứng đi, dù sao nhà anh cũng không thiếu trứng [đầu chó]
Lăng Sấm khẽ cười, quả thật trong nhà không thiếu trứng, dù sao mỗi loại cơm chiên anh bán đều có trứng chiên.
Lăng Sấm: Được rồi, bữa sáng hôm nay sẽ quyết định là trứng hấp.