• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Tín Xa đang cùng Hứa Cục Trường lén gặp mặt.

Hứa Cục trường không biết từ đâu y có số điện thoại hắn, gọi cho hắn hẹn ra ngoài gặp mặt, bởi vì đã đáp ứng với Anh Dạ Mạc không cùng nam nhân khác thân cận, cho nên lúc đó chỉ có thể cự tuyệt hắn.

Chính là lần cự tuyệt đó, vấn đề quả nhiên dẫn tới hậu quả, Hứa Cục Trường bắt đầu nảy sinh tìm Anh Dạ Mạc gây phiền toái.

Tuy rằng không phải mỗi ngày, nhưng cứ hai ngày một lần dẫn người Lâm Kiểm Bất Lạc Thành, mỗi lần đều cố ý ở bên trong kéo dài thật lâu, làm cho rất nhiều khách nhân không dám tới Bất Lạc Thành tiêu phí, tạo thành hậu quả tổn thất buôn bán cho bọn họ.

Hứa Cục Trường cũng không có đặc biệt sợ hãi tồn tại của Anh Bang, hắn vẫn là loại người tự cao rất cao, hắn lựa chọn không cùng Anh Bang đối nghịch chính là vì không muốn rối loạn, nhưng hôm nay mặc kệ là Anh Dạ Mạc hay Mộc Tín Xa, dám làm cho hắn thật mất mặt như thế, giọng điệu này hắn như thế nào cũng nuốt không trôi!

Cảnh sát Lâm Kiểm vốn chính là thiên kinh địa nghĩa, hắn đang lúc có lý do chính đáng tìm bọn họ gây phiền toái.

Đây là lần đầu tiên Anh Dạ Mạc ăn loại buồn bực mệt tức này, tuy rằng hắn tiếp quản Bất Lạc Thành chưa đến hai năm, hơn nữa cũng còn rất trẻ tuổi, nhưng hắn dựa khối chiêu bài Anh Bang, đại đa số người đều không dám lộn xộn hắn.

Nhưng Hứa Cục Trường hiển nhiên không phải như vậy, Bất Lạc Thành vừa lúc ở trong khu trực thuộc của hắn, hắn đã minh chính ngôn thuận tìm Anh Dạ Mạc gây phiền toái hai tuần.

Mộc Tín Xa biết chuyện này nên nếu không làm gì đó thì sẽ không thể giải quyết được gì, hơn nữa y lại là người dựng lên chuyện, y hiển nhiên cũng nên gánh vác trách nhiệm, cho nên y giấu Anh Dạ Mạc trộm gọi cho Hứa Cục Trường, một mình cùng hắn đi gặp mặt.

Hứa Cục Trường mời Mộc Tín Xa đến một nhà hàng cao cấp hưởng dụng bữa tối, đồ ăn đẹp đẽ giá cả lại trên trời, nhìn ra được hắn là muốn khiến cho Mộc Tín Xa vui vẻ.

“Lúc trước gọi cho cậu vài lần thì cự tuyệt hết cả, sao hôm nay lại đột nhiên muốn nhận lời mời của tôi?” Hứa Cục Trường châm chọc Mộc Tín Xa.

“Nguyên nhân ngài rất rõ ràng không phải sao? Cần gì phải hỏi tôi.” Ngữ khí Mộc Tín Xa hôm nay không giống lúc trước khách khí uyển chuyển như vậy, y đáp ứng đi ra mục đích chỉ có một – y muốn đem mọi chuyện giải quyết hoàn chỉnh.

Lúc trước là bởi vì không muốn gây chuyện cho nên mới ẩn nhẫn chịu đựng, nhưng hiện tại không giống nhau, không có đạo lý bị gọi còn không hé răng mở miệng.

“Ha ha ha, tốt lắm, thật hiểu mà, tôi chính là thích cậu như vậy.” Hứa Cục Trường một chút cũng không dao động vì Mộc Tín Xa vô lễ, dù sao hắn vốn cảm thấy y không phải nhân vật đơn giản.

“Hứa Cục Trường, nếu tôi đã đáp ứng lời mời của ngài, xin mời ngài không cần tiếp tục nhằm vào Bất Lạc Thành.” Mộc Tín Xa nói.

“Tôi lúc nào mà nhằm vào Bất Lạc Thành? Là cậu không hiểu nhân viên cảnh chức chúng ta, rất khó xử a.” Đừng bối rối, hắn tuyệt đối không thể thừa nhận chuyện hắn ở sau lưng điều khiển.

“Nếu ngài đã làm được vị trí Phân Cục sao lại còn không có biện pháp xử lý, Tín Xa thật sự không biết còn ai có biện pháp?”

Mộc Tín Xa nói ngụ ý, là đang châm chọc hắn thân là một Phân Cục cư nhiên vô dụng như thế.

“Cậu...! Ha ha ha... Tôi vẫn cảm thấy cậu rất không đơn giản! Như vậy, cậu rốt cuộc là ai? Có thể cùng Anh Bang kết giao, đại khái cũng không phải nhân vật đơn thuần đi?” Ánh mắt Hứa Cục Trường lạnh hẳn lên.

“Là ngài rất coi trọng tôi, tất cả mọi người là ăn cùng chén cơm, nhận thức nhau cũng không kỳ quái gì.” Mộc Tín Xa nói.

“Nói tới như thế cậu quả nhiên cũng là hắc đạo.” Không nghĩ tới hắn lại đoán trúng.

Bất quá khuôn mặt này của đối phương, nếu ở trong hắc đạo thật sự không có sức thuyết phục.

Khoan đã, họ Mộc Tín Xa có điểm đặc biệt, nếu nói tới trong tiềm thức hắc đạo của hắn, lúc hắn còn chưa điều tới Tây Khu, hắn đã từng ở Đông Khu phục vụ một hồi lâu, mà lúc ấy ở Đông Khu bọn họ có Mộc Tuyển Bang nổi danh đi đầu cũng là họ mộc a.

“Từ từ... Cậu sẽ không theo Mộc Tuyển Bang có quan hệ gì đi?” Hứa Cục Trường đưa ra nghi vấn của hắn.

“Muốn nói có quan hệ gì sao? Mộc Tuyển Bang hiện tại là tôi quản, ngài nói đi?” Mộc Tín Xa nói tiếp.

“Khó trách... Tôi nhớ ra rồi! Cậu để mái tóc dài như vậy làm tôi nhận thức không được, tôi còn nhớ rõ đến chúc mừng sinh nhật trường thành mười tám tuổi của cậu!” Hứa Cục Trường kinh ngạc, nguyên lai y chính là đứa nhỏ lúc đó, cái này hắn có ấn tượng, bởi vì ngày đó mọi người đều nói đứa nhỏ xinh đẹp như vậy sao có thể là nam hài, càng miễn bàn là đứa con đại hắc đạo.

Lúc ấy hắn chỉ là một tổ trưởng hình sự nho nhỏ, mà Mộc Tuyển Bang là đại bang phái hô phong hoán vũ, ngay cả cảnh giới cao tầng đều sợ hãi ba phần, thậm chí còn cùng bọn chúng trộm lui bao che.

“Phải không? Chính tôi còn không nhớ rõ.” Vừa nghe hắn nói đến màn yến hội kia, Mộc Tín Xa lại bắt đầu cảm thấy thân mình phát lạnh.

“Bất quá điều này làm tôi nhớ tới một điều, cậu có ca ca đúng không? Tôi nhớ rõ lúc ấy người nối nghiệp không phải thuộc về ca ca cậu sao? Sao lại biến thành cậu?”

Chuyện này đừng nói là Hứa Cục Trường, rất nhiều người vẫn còn ấn tượng. Tuy rằng tin tức nói Mộc Tín Vọng không muốn tiếp quản Mộc Tuyển Bang cho nên xuất ngoại, nhưng lấy thân hắn là một gã cảnh sát có trực giác sắc bén thì mọi chuyện không thể đơn gian như vậy.

“Này ngài hẳn nên hỏi ba tôi đi? Hắn thích tôi tiếp tôi liền không tiếp?” Mộc Tín Xa chán ghét hắn nhắc tới Mộc Tín Vọng, y bắt đầu có điểm kiềm chế nóng nảy không được.

“Sẽ không nên... Phát sinh chuyện gì đi?” Hứa Cục Trường âm hiểm cười. Thú vị, nói không chừng có thể bắt được nhược điểm gì?

“Sức tưởng tượng của ngài thật đúng là phong phú? Cảnh sát chỉ dựa vào sức tưởng tượng có thể làm rõ sao? Tôi đây nên cân nhắc đổi nghề.” Mộc Tín Xa cười lạnh.

“Ha ha ha... Tôi chỉ là nói giỡn... Cậu nghe một chút là tốt rồi.” Hứa Cục Trường cảm thấy Mộc Tín Xa rõ ràng có quỷ, nhưng hắn cũng không cấp bách vạch trần y, dù sao có khi là cơ hội, chỉ cần có thể bắt được cái đuôi y, tại sao phải sợ y không ngoan ngoãn nghe hắn?

“Tùy ngài, tôi nghĩ muốn đi. Đúng rồi, thuận tiện trịnh trọng nói cho ngài một tiếng, sau này đừng tìm Dạ Mạc gây phiền toái nữa, bằng không tôi sẽ làm ra chuyện gì tôi cũng không thể biết.” Mộc Tín Xa tặng cho hắn một nụ cười mê người liền ly khai.

Hứa Cục Trường dùng sức đem ly rượu ném lên trên bàn, Mộc Tín Xa chết tiệt dám dùng loại khẩu khí này cùng hắn nói chuyện? Không cho phép động tới Anh Dạ Mạc? Vậy hắn càng muốn lộng hắn! Nhìn ngươi lợi hai ta đây còn lợi hại hơn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK