“Lệ nhi, ta hỏi ngươi nói, ngươi trả lời rõ ràng cho ta!”
“Tiểu thư hỏi đi! Lệ nhi biết, thì Lệ nhi nhất định sẽ nói!”
“Ta đây hỏi ngươi nga…… Ngươi có thích Lăng Phong không!”
“Tiểu…… Tiểu thư!” Lệ nhi lập tức đỏ bừng mặt, oa cạc cạc, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rất đáng yêu nha ~~~
“Ngươi không phải nói ngươi có biết liền nhất định sẽ nói sao” Cô gái nhỏ này khi nào đã học được giấu giếm người khác, thật là xấu lắm a??
“Nhưng là……” Lệ nhi bả đầu cuối thật thấp xuống, phỏng chừng rằng cả mặt ngày càng đỏ hơn……
“Ngươi nếu không nói, ta cũng chỉ có thể cho Lăng Phong tìm người khác thôi. Vốn có chuyện tốt như vậy, tiểu thư ta là trước hết nghĩ cho ngươi, nhưng là không nghĩ tới, ngươi lại không thích……”
“Không phải như thế, tiểu thư!” Lệ nhi vừa nghe đến ta muốn giúp Lăng Phong làm mai mối liền nóng nảy……
“Đó là thế nào a?” Ta từng bước nói một lời nói khách sáo……
“Chính là…… Chính là…… Ai nha tiểu thư!! Ngươi không cần làm Lệ nhi khó xử!”
Ta ách xì 1 cái,“Lệ nhi, tiểu thư mệt mỏi, làm sao bây giờ tùy ngươi! Bất quá ngươi tốt nhất đi tìm Lăng Phong nói rõ ràng a! Bằng không nếu hắn thích người khác, ngươi sẽ không còn cơ hội a!”
Ta đi về nội sảnh, ngủ…… Lưu lại Lệ nhi vẫn còn đứng đó đắn đo, suy nghĩ……
Vẫn là ngủ là thoải mái nhất……
Không biết ngủ bao lâu, cảm giác trời hẳn là tối đi?! Nhưng là còn chưa ngủ đủ giấc đâu…… Có người ở bên cạnh đang bảo ta?! Thật chán ghét a ~ không cho ta ngủ……
“Tuyền nhi, rời giường …… Nên ăn cơm ……” Là Vương gia nhà ta……
“Không cần…… Ta vậy, ta không ăn cơm……” Ngủ quan trọng nhất, tuy nói hiện tại ta cảm thấy đói, nhưng chính là hai mi mắt của ta đều không mở ra được a! Ta có biện pháp nào đâu?!
“Tuyền nhi…… Ăn một chút rồi ngủ tiếp được không?”
Không thương lượng!
Ta ngủ không bao lâu lại thì có người lại bảo ta?! Cái gì? Điểm tâm??
“Tiểu thư, nên ăn điểm tâm ……”
Không để ý tới các nàng, tiếp tục ngủ……
“Tuyền nhi, dậy đi, ngươi đã ngủ rất lâu rồi …… Tới giờ uống thuốc rồi!”
Uống thuốc? Không cần….. Ta không cần uống!
Nhưng là ta mơ mơ màng màng giống như đang ngồi dậy…… Ách…… Miệng có cái gì lạ? Mềm, đắng, có ngọt ngào …… Tò mò quái nga ~
Bất quá hảo hảo ăn nga!
Ách? Ăn xong rồi?
Vậy được rồi! Tiếp tục ngủ……
Ô ô…… Thật đáng ghét, lại một lần nữa ~ ta rất buồn ngủ…… Bọn họ như thế nào còn kêu ta nữa?? Ô ô…… Ta không vui!! Ta thật sự rất khó chịu…… ~~
“Tuyền nhi, tỉnh dậy được không, ngươi ngủ hai ngày rồi, không thể ngủ tiếp!” Thanh âm Vương gia nhà ta thật là dễ nghe.
Nhưng là vì cái gì mà thanh âm tốt như vậy lại muốn tới quấy rầy giấc ngủ của ta a ~~ ta muốn đi ngủ!!
Hai ngày? Ta ngủ đã lâu như vậy sao? Nhưng sao ta vẫn cảm giác vẫn ngủ chưa đủ đâu? Hai ngày, ta phải dậy thôi!
Ách…… Mí mắt rất nặng a! Không mở ra được!
Ách…… Đầu đau quá a!!
Vẫn là tiếp tục ngủ! Dù sao ta cũng không muốn dậy, ngủ tốt thôi!
“Tuyền nhi, ngươi không ngủ tiếp được không?? Ngươi không cần làm ta sợ, ta không thể không có ngươi a!! Ngươi mau tỉnh lại, đừng ngủ tiếp!! Mau đứng lên đi!! Tuyền nhi ngoan! Tuyền nhi ngươi không thể ngủ tiếp!”
A! Ta không phải là ngủ một giấc thôi sao, sao lại giống như sinh ly tử biệt vậy?! Bất quá Vương gia nhà ta giống như khóc……
Hô ~ rốt cục im lặng ……
Rốt cục có thể im lặng ngủ tốt nữa rồi
“Tuyền nhi, tỉnh tỉnh! Mở to mắt nhìn xem ta? Ta là nhị ca a! Nhị ca? Nhị ca đi Lạc Hà Thành đã trở lại?” Nhanh như vậy?
Bất quá mắt của ta vẫn là không mở ra được a!
“Vương gia đại có thể yên tâm, Tuyền nhi trúng độc ‘Thất ngày túy’, vừa mới bắt đầu uống thuốc liền ngủ, dần dần làm hôn mê, bảy ngày sau sẽ chết, bất quá hoàn hảo, ta trở về kịp, đúng ngày thứ tư giải độc cho Tuyền nhi! Nếu là đến ngày thứ năm, cho dù là thần tiên cũng không giải được!”
Trúng độc? Ta sao lại trúng độc? Ta cố giãy dụa mở to mắt, a ~ hảo chói mắt a! Đúng thật là lâu lắm ta không nhìn đến ánh sáng?!
Nhị ca? Nhị ca quả thực đã trở lại! Không phải là ảo giác?! Còn ta là thật sự trúng cái kia gọi là “Thất ngày túy”, trừ bỏ nhị ca ta, thiên hạ còn có ai có thể giải độc!
“Nhị ca, Vương gia!”
“Tuyền nhi, ngươi tỉnh!”
“Tuyền nhi.” Hai người đều bổ nhào vào người ta……
“Nhị ca, ngươi khi nào từ Lạc Hà Thành trở về?”
“Không bao lâu, Vương gia cho ta biết ngươi ngủ hoài không dậy nổi, ta liền vội vàng trở về!”
“Nhị ca, vất vả!”
“Không vất vả, nhưng thật ra Vương gia, luôn luôn tìm thuốc giải cho ngươi, tra ra độc thủ phía sau, còn……”
“Khụ……” Vương gia đứng đằng sau ho khan cái gì?
“Còn có cái gì?”
“Không có gì! Tuyền nhi, ngươi hãy nghỉ ngơi thật tốt, ta hồi phủ Thừa Tướng…… Vương gia, tại hạ cáo lui!”
“Ân!”
“Tuyền nhi, uống thuốc!” Vương gia lại bưng tới một chén thuốc!
“Ta không cần uống, uống cũng không hết!”
“Sẽ không! Đây là thuốc do nhị ca ngươi kê, Lệ nhi tự mình đi nấu, không có việc gì!”
“Kia…… Vương gia, ngươi nhất định tra được ta làm sao trúng độc phải không?” Nhìn bộ dáng hắn cùng nhị ca là biết hai người đó có gì giấu giếm, nhất định có chuyện gạt ta, làm như ta là tiểu hài tử ba tuổi vậy!? Dám lừa ta??
“Ngày đó, người tới xem bệnh cho ngươi là Liễu đại phu, là người của Thượng Quan gia! Ta đã đem chế độ song hưu ngày nghỉ trong Vương phủ tất cả đều huỷ bỏ!”
“A! Chuyên này nữa sao?”
“Nếu không trong Vương phủ sẽ không có quy củ, bọn họ sẽ không có cơ hội làm ngươi trúng độc đâu?! Bảo hộ Vương phi bất lực. Các hạ nhân đều là ỷ lại ngươi!” Vương gia vẻ mặt trách cứ!
Những lời hắn nói rất đúng! Ta đối đãi bọn họ tốt, nhưng bọn họ sẽ thừa dịp nghĩ muốn hại ta! Bảo ta như thế nào không thể có trái tim băng giá a!
“Vương gia, Liễu đại phu kia ngươi xử trí sao?” Làm ra chuyện như vậy, Vương gia nhất định sẽ không dễ dàng buông tha bọn họ mới đúng!
“Ngươi không cần lo lắng, bổn vương đã xử lý tốt, ngươi chỉ cần thanh thản ổn định điều trị bản thân mình! Chuyện của Tử băng ngươi cũng không cần bận tâm, ta gọi Lãnh Ngôn thay ngươi quản lý!”
“Lãnh ngôn? Là ai? Có thể tin được không?” Tử Băng là tâm huyết của ta a! Nhất định tìm người tin cậy!
“Lãnh ngôn cũng là thị vệ trong Vương phủ, ngươi đã gặp qua một số ám vệ là ngay thời điểm ta bị thương, gồm Lăng Vũ, Lăng Phong, Lăng Thiên, Lăng Sương. Cùng các thị vệ khác là Lãnh Ngôn, Lãnh Tịch, Lãnh Tình, Lãnh Á…. Đương nhiên trong Vương phủ cũng có những ám vệ ít khi thấy mặt, chỉ có thời khắc nguy hiểm mới có thể lộ diện!”
“Thị vệ? Thị vệ có thể đi quản lý các cửa hàng của ta?” Ta thật rất tò mò, chỉ một cái thị vệ thôi mà cũng lợi hại như vậy sao!
Cái Liễu đại phu hạ độc hại ta kia, mặc kệ có phải do người khác sai khiến, ta nghĩ Vương gia nhất định sẽ không dễ dàng buông tha hắn! Hẳn là rất thảm!
“Lệ nhi, ngươi làm cái gì đó?” Tiểu thư của nàng bệnh hấp hối ở trên giường, mà nàng không lo lại ở trong này thêu cái gì đó!
“A ~ không có gì a! Chính là thêu khăn tay!” Lệ nhi thẹn đỏ mặt, ta hiện tại liền nhìn ra nguyên nhân, chỉ cần Lệ nhi vẻ mặt hồng, khẳng định có liên quan đến Lăng Phong…Ha ha!
“Là thêu khăn tay cho Lăng Phong sao?!”
“A! Không phải! Tiểu thư!” Còn chối sao ~~ cô gái nhỏ, ta vừa thấy là biết ngươi muốn làm tặng Lăng Phong!!
“Còn nói xạo? Nếu không phải Lăng Phong, ta liền tìm vợ tốt cho Lăng Phong!” Hừ!╭[╯╰]╮ chiêu này dung là lần nào cũng đúng a!
“Ai! Tiểu thư! Đừng!” Ha ha, ta đã nói mà!
“Hì hì, thừa nhận không phải tốt lắm sao! Ta cũng sẽ không trách ngươi! Nói đi? Các ngươi tiến triển tốt không?” Nha, nha, nha!
“Hồi tiểu thư…… Như trước đây là giống nhau……” Lệ nhi không khỏi cúi đầu thất vọng, hai ngày này hai người đều không có thời gian gặp mặt, cho dù gặp mặt cũng là vội vàng đi qua, cho dù có rất nhiều lần gặp thoáng qua, lại chưa nói chuyện cùng nhau!
“Kia…… Muốn tiểu thư giúp ngươi không?!”
“Thật vậy không? Tiểu thư?”
“Đương nhiên rồi! Tiểu thư ta khi nào lừa gạt ngươi chưa!” Tốt lắm, mục tiêu đã mắc câu ~“Nhưng…… Ngươi phải đáp ứng giúp ta một điều kiện!”
“Tiểu thư người nói đi, chỉ cần Lệ nhi có thể làm, Lệ nhi khẳng định làm tốt!”
“Không có gì khó, ngươi nhất định có thể làm! Đêm nay Vương gia sẽ vào cung, có khả năng ngủ lại ở trong cung, ta đối với ám vệ trong Vương phủ thực cảm thấy hứng thú! Chúng ta đi cùng đi tìm được không?”
“A? Nhưng tiểu thư……”
“Không làm được à….! Ngươi vừa đồng ý với ta, tính nuốt lời sao……”
“Đúng rồi, Lệ nhi, ngươi có biết Liễu đại phu kia bị Vương gia xử trí như thế nào không?”
“Liễu đại phu? Vương gia nói không thể nói ra…..” Quả nhiên, Vương gia đã giết hắn chết, ý định không muốn ta biết!
“Ngươi nếu không nói ta liền……” Hiện tại ta hé miệng ra chỉ là biết ta muốn nói cái gì! Không phải ta làm Lệ nhi khó xử, chỉ là chút sự tình nên biết, thì ta liền nhất định phải biết!
“Tốt lắm tốt lắm, tiểu thư, ta nói là được phải không!…… Cái kia… Cả nhà Liễu đại phu đều bị xử tử… Còn tiệm thuốc của hăn bị niêm phong,… còn có những người lớn nhỏ trong đó, bao gồm những người trong cung có liên quan đến,…. tất cả đều đã chết……” Lệ nhi ấp a ấp úng nói xong.
Khó trách không cho ta biết! Chánh chủ không dám động đến, chỉ biết lấy chút quyền thế liền khai đao lên dân chúng!
Bổn tiểu thư thực tức giận!
Chờ hắn từ trong cung trở về, xem ta tìm hắn tính sổ như thế nào!!
Hiện tại? Bổn cô nương đi ra ngoài tìm ám vệ để chơi! Hắc hắc……~[≧▽≦]/~ ta thấy rất vui vẻ a!!