Khi mở mắt ra, cậu nhìn thấy dáng chiếc cằm ưu mĩ và yết hầu khiến trái tim cậu đập loạn.Cậu lại một lần nữa được Lục Đào cứu.Trình Cẩn khó cách nào có thể tưởng tượng ở một khoảng cách xa như vậy, Lục Đào làm sao có thể bay đến cứu cậu, những tiếng la hét bên tai cậu không nghe được nữa, mọi sự chú ý đều đổ dồn vào nam nhân.
Cậu được Lục Đào ôm phóng nhanh về phía trước, người tài xế bị thương đi theo phía sau, có lẽ thấy người tài xế đi theo họ nên người của phe khác cũng coi họ như kẻ thù, lâu lâu có người giơ dao lên hướng bọn họ chém tới.
Lưỡi liềm sắc bén sáng bóng, cứa vào người chắc chắn sẽ gây ra những vết thương rất lớn.
Nhưng Lục Đào không hề sợ hãi, thậm chí không hề chớp mắt, dùng chân đạp những kẻ địch xuống đất, không hề làm chậm tốc độ tiến lên của mình.Sau vài phút, cuối cùng họ cũng thoát ra khỏi vòng vây náo loạn, Trình Cẩn cũng nhìn rõ những tòa nhà cao tầng của khách sạn.Tất cả những ngôi nhà đá bên đường đều đã đóng cửa, nhân viên bảo vệ của khách sạn cũng sẵn sàng vũ khí tối tân, khi xác định Lục Đào và Trình Cẩn là khách của mình, mới mở cửa kính chống đạn, để bọn họ đi vào.Trình Cẩn được đặt trên ghế sô pha ở đại sảnh, đang định nói chuyện thì Lục Đào đã quay người, yêu cầu người phụ trách tìm người đến cứu người tài xế, một bên thì bật quang hình, nhanh chóng nhấp vào thứ gì đó.
Rất nhanh sau đó, đối diện có một giọng nói truyền đến, âm thanh mang một chút gì đó kinh ngạc.
“Đây là văn phòng liên lạc quân bộ của 72 tinh cầu.
Thượng tướng Lục Đào, xin hỏi có điều gì chỉ dẫn?”Đáy mắt Lục Đào ánh lên vẻ lãnh đạm, khí thế cường hãn, giống như người quân nhân nghiêm túc ngày trước, anh nói: “Quân đội tập hợp chờ lệnh, chuẩn bị trang bị chống bạo động, 15 phút nữa tôi sẽ tới.” Nói xong dứt khoát cắt liên lạc, lại nói với quản lý sảnh cái gì đó, sau đó rất nhanh lấy một chùm chìa khoá.Nhìn thấy thân ảnh anh bước ra ngoài, Trình Cẩn phục hồi tinh thần và vội vàng đuổi theo, mặc kệ những bước chân vô ích, cậu vẫn cố gắng bắt lấy góc quần áo của anh.
Nam nhân cao lớn dừng lại một lúc, lúc quay đầu, ánh mắt lạnh lùng khiến cả người Trình Cẩn run lên, hốt hoảng tưởng mình đã nhìn thấy Lục Đào trong quá khứ."Có chuyện gì vậy?"Trình Cẩn thì thào: "Anh đi đâu vậy?"“Ngăn chặn bạo loạn.” Lục Đào kéo áo của mình một cái, góc áo bị Trình Cẩn nắm dễ dàng rời ra.
Trình Cẩn sững sờ, “Bên ngoài rất nguy hiểm, anh…”“Ở lại.” Để lại hai chữ này, Lục Đào bước ra ngoài không thèm nhìn lại.Bảo vệ mở cửa cho anh, bên ngoài một lúc lại có người mình đầy máu me chạy qua, bóng lưng Lục Đào đầy kiên định và dứt khoát, dường như hoàn toàn không để ý đến việc sẽ gặp nguy hiểm.Trình Cẩn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng rất nhanh an ủi bản thân nghĩ nhiều rồi, miễn cưỡng buông xuống lo lắng.Sau khi xác nhận rằng tính mạng của người lái xe không bị nguy hiểm, Trình Cẩn trở về phòng, máy liên lạc trên cổ tay của cậu tiếp tục phát tín hiệu, một lúc sau, có người gửi cho cậu một yêu cầu gọi video.Là anh trai.Trình Cẩn vội vàng xoa mặt, lại tìm một góc không có thể nhìn rõ được phông cảnh, sau đó nhấn nút trả lời.
Quang hình trước mặt sáng lên, ngũ quan của anh trai lộ ra tràn ngập sự lo lắng: “Tiểu Cẩn, em có phải đang ở tinh cầu Nhật Chiếu?”Lời nói dối của Trình Cẩn còn chưa được chuẩn bị kỹ càng, liền bị anh phá vỡ, đột nhiên có chút kinh ngạc, “Anh, anh làm sao lại biết?”“Thật sự ở tinh cầu Nhật Chiếu?” Trình Húc cau mày, trong giọng điệu có chút không hài lòng hiếm có, “Em chạy đến một nơi xa như vậy, tại sao không nói cho anh? Anh nghe nói ở đó có bạo loạn, đã nguy hiểm đến nơi em đang ở, em không sao chứ?”Nếu là ngày trước, Trình Cẩn phải chịu đựng tình huống vừa rồi, cậu ấy chắc chắn sẽ khóc với anh trai và làm nũng.
Nhưng hiện tại cậu đã hiểu chuyện rồi, vì vậy lắc lắc đầu, nói: “Chúng em luôn luôn ở trong phòng, không ra khỏi cửa, vì vậy không gặp phải chuyện gì cả.” Lời vừa dứt, bên nào đó xuất hiện tiếng cười chế nhạo quen thuộc, trên màn hình bất ngờ xuất hiện một người, nói: “Nói dối, vừa nãy camera giám sát đến, tôi nhìn thấy hai người rồi.”Trình Cẩn thấy hình dáng Ngạn Thất xuất hiện, vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu: “Anh làm sao lại ở cùng anh trai tôi?” Cậu cũng cau mày, “Vì vậy anh trai tôi biết chuyện này là do anh nói?”Trình Húc không quan tâm đến điều này, ngay cả Ngạn Thất bất ngờ lộ mặt, chỉ nói: “Bảo bối, em thành thật nói cho anh biết, em không có bị thương?”“Không có bị thương, thật sự không có” Trình Cẩn đành phải đứng dậy, xoay xoay trước màn hình, “Anh xem, không thiếu một cọng lông.”Trình Húc thở phào, “Vậy thì tốt”Nhìn thấy Ngạn Thất ở một bên lộ ra biểu cảm chế giễu quen thuộc, Trình Cẩn tức giận nói: “Anh, anh vẫn chưa nói cho em, anh tại sao lại ở cùng Ngạn Thất?”Trình Húc vẫn chưa trả lời, Ngạn Thất đã bật cười, nụ cười mang chút đắc ý: “Cậu cảm thấy sao?”Trình Cẩn vẫn không thể nghĩ ra câu trả lời, may mắn Trình Húc đã trả lên tiếng giải thích, “Anh hiện tại đang làm việc cho Ngạn Thất, vì vậy sau khi cậu ta thấy em trong tin nhắn nhận được liền kịp thời nói cho anh.”Trình Cẩn không nghi ngờ gì cả nói: “Thì ra là như vậy.” Lại có chút buồn phiền “Anh, thật sự uỷ khuất cho anh rồi, bây giờ lại phải đi làm việc cho anh ta.”Ngạn Thất nhướn mày, “Làm việc cho tôi thì làm sao?”Trình Cẩn không muốn để ý đến anh ta, nhỏ giọng nói: “Anh, chúng ta nói chuyện riêng một lát được không?” Trong lòng cậu có chút sợ hãi, không chỉ bởi vì vừa mới hai lần thoát khỏi bờ vực của cái chết, mà còn bởi vì sợ Lục Đào xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mặc dù cậu biết Lục Đào chỉ cần đến quân bộ thì nhất định an toàn.
Nhưng cảnh giết chóc trước mắt vẫn khiến cậu sợ hãi.
Tinh cầu Đế chế đã nghiên cứu ra nhiều loại vũ khí tối tân, có đạn có thể giết người, có đạn gây mê khiến con người có thể ngất ngay lập tức, và các loại súng bắn tỉa khác nhau…Nhưng tất cả các loại vũ khí đó đều so vết thương do dao chém không thể đáng sợ bằng, Trình Cẩn vừa nhắm mắt, trong đầu liền xuất hiện hình ảnh máu thịt của con người khi bị dao chém.Ngạn Thất trực tiếp nói: “Không được, bây giờ vẫn là thời gian làm việc của anh cậu.” Lời vừa nói ra, liền bắt gặp ánh mắt của Trình Húc, ánh mắt của người kia mang theo sự thỉnh cầu hiếm có, trái tim đập loạn, nhất thời quên mất mình định nói gì.
Cuối cùng vẫn là Trình Húc sợ em trai nhìn ra cái gì đó, tạm thời tắt giọng nói và video liên lạc, “Để tôi nói chuyện với em tôi một lúc, tôi có thể nhìn ra bây giờ em ấy rất sợ hãi.”Ngạn Thất trong lòng đầy ghen tị, bóp bóp cằm Trình Húc, giọng điệu tràn đầy uy hiếp, “Anh không chỉ muốn cùng cậu ta nói chuyện, còn muốn lập tức bay sang đó với cậu ta đúng không?” Ánh mắt anh ta như thiêu đốt, lúc dựa gần Trình Húc, ngay cả hơi thở cũng có chút hỗn loạn, hơi thở ấm nóng không ngừng phả lên mặt Trình Húc.Trình Húc nói: “Đương nhiên.”“Đừng có mơ!” Ngạn Thất buông tay, có chút bực bội nói: “Đừng quên, hiện tại thời gian của anh là đều là của tôi, tôi bảo anh đi đâu anh liền đi đấy, bảo anh làm cái gì anh làm cái đấy.” Không quay đầu lại, “Cho anh mười phút.
Đúng rồi, không cho phép gọi cậu ta là “bảo bối”, để tôi nghe thấy một lần nữa, tôi liền làm đến khi anh không xuống giường được.”Khi màn hình video được kết nối trở lại, Trình Cẩn thở phào nhẹ nhõm và nói: “Thật may lại có tín hiệu rồi, chỗ này không hiểu có chuyện gì, tín hiệu luôn bị đứt đoạn.”Trình Húc có chút chột dạ, nhưng không có giải thích cái gì, chỉ hỏi: “Trình Cẩn, Lục Đào đâu?”Nói đến Lục Đào, Trình Cẩn lại nghĩ đến thái độ của đối phương cách đây không lâu, trong lòng nhất thời có chút hoảng, cậu bấu chặt vào đùi của mình, nói: “Anh ấy đến quân bộ giải quyết việc này rồi.” Cậu dừng một lúc, cuối cùng không kìm được vẻ buồn bã trên khuôn mặt, giọng nói cũng nhẹ hơn rất nhiều, “Anh, anh nói anh ấy…có lẽ sẽ không khôi phục trí nhớ trước dự tính đúng không?”Trình Húc trầm mặc một lúc, mới nói: “Tại sao lại nói như vậy?”“Bộ dạng anh ấy khi mới ra ngoài, trông giống như trước đây." Trình Cẩn trong lòng hoảng loạn, cắn cắn môi, lại tự an ủi bản thân: “Có lẽ sẽ không đâu, Bác sĩ Điền Thất chưa bao giờ chuẩn đoán sai, ông ấy nói 6 tháng thì nhất định là 6 tháng, cách đó vẫn còn 2 tháng nữa mà.” Nói đến con số này, ánh mắt cậu hiện lên một tia bối rối, “Anh, anh nói người mất ký ức rồi, tính cách có lẽ cũng sẽ không biến đổi rất nhiều đúng không?”Trình Húc trong bụng chỉ có lời nói như dội gáo nước lạnh, nhưng khi đối mặt với đứa em như vậy, anh đành nhịn không nói ra, chỉ có thể mơ hồ nói: “Có lẽ là vậy”Trình Cẩn mắt sáng lên: “Đúng vậy, đều là một người, tính cách nhất định sẽ không biến đổi nhiều.
Anh, sau khi anh ấy mất trí nhớ, nói đối với em là nhất kiến trung tình, còn rất thích em, rất yêu em, rất bảo vệ em, đối với em đặc biệt đặc biệt tốt, có phải không, có phải không anh ấy vốn dĩ cũng thích em? Chỉ là không biểu đạt ra?”Trình Húc cuối cùng không thể chịu đựng được và nói: “Cậu ta tại sao lại không biểu đạt ra?” lại nói: “hoặc là, trước đó hai người đã xảy ra chuyện gì, khiến em tin chắc rằng cậu ta thích em?”Trình Cẩn bị hỏi đến hoảng hốt, cuộc sống 7 năm kết hôn, đối phương chưa từng có giây phút dịu dàng nào dành cho cậu, ngoại trừ sự thờ ơ, lãnh đạm, ngay cả lúc hoan ái, cũng giống như máy móc, hơn nữa còn không muốn để cậu có thai.Ngọn lửa nhỏ vừa được đốt lên lập tức bị dập tắt, trên mặt Trình Cẩn lộ ra vẻ đau buồn, những vẫn cố gắng đấu tranh một chút, “Có lẽ nội tâm anh ấy…có lẽ cũng có thích em một chút, nếu không, tại sao lúc mất trí nhớ anh ấy lại yêu em như vậy?’“Em bây giờ mọi việc đều thuận theo cậu ta, tất nhiên cách nhìn của anh ta với em sẽ không giống nhau.”Trình Cẩn sửng sốt, ngay sau đó cười khổ nói: "Đúng vậy, trong trí nhớ của anh ấy, em chưa từng làm tổn thương anh ấy, không tổn thương người nhà anh ấy, cách nhìn của anh ấy đối với em chính là không giống nhau…nhưng chuyện trước đây, em đã làm, bất kể bù đắp như thế nào…”Trình Húc dường như không thể chịu đựng được nữa, cắt đứt lời tự thuật của cậu: “Em hãy cứ trải qua hai tháng thật tốt, tương lai em có thể gặp được người thật sự yêu mình, phát triển thành một đoạn tình cảm chân thật.”“Không thể nào.” Trình Cẩn lắc lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Em đã bị anh ấy đóng dấu rồi, cả đời này trái tim đều ở chỗ anh ấy.”.