" em mệt lắm đúng không? "
" vâng, em chỉ muốn hai đứa con mà thôi "
" được rồi chị dẫn đi đón hai đứa về nhé? "
" nhưng..hai đứa nó có chịu đi..
không? "
" sẽ đi mà chắc chắn là như vậy rồi "
" cô ơi sẽ không sao đâu, hai em ấy sẽ đi theo cô mà, người chăm sóc tụi nó là cô kia mà? Sao cô lại phải sợ "
" này Anh...!" cô An đẩy tay tôi một cái
" ơ...dạ...!"
...
Cô Kim đã thành công đưa hai đứa con về bên mình, còn về việc bà mẹ chồng thì vẫn chưa giải quyết xong, bà ta cứ sợ cô Kim sẽ chỉ hai đứa ấy học theo thói này không tốt nên đã và đang dãy đành đạch ở nhà kia mà haha.
" được rồi, chị quyết định rồi, qua bển với chị, chị sẽ nuôi em "
" ơ nhưng...!"
" chị sẽ nuôi 3 mẹ con em, bên đó rất nhiều thứ lạ mắt nên em và con sẽ thích thôi...tin tưởng ở chị nhé? "
" dạ em sợ phiền chị...!"
" em nói em đã phải lòng chị mà đúng không? "
" vâng...!"
" và chị cũng thế...!"
" vâng "
" em cứ tin tưởng ở chị, chị hứa sẽ không bỏ mặt em đâu, chị hứa "
" dạ em sẵn sàng theo chị rồi...!"
Tôi ngồi bên ăn cơm mà nghe cũng ấm lòng, đúng là mẹ tôi là một người ấm áp về gia đình và tình yêu của riêng mình.
Thời gian sắp xếp ổn thoả, mẹ và cô đã bay giờ chỉ còn tôi cô An và cô Hân, cô Hân lại buồn mà than vãn mỗi lần gặp tôi, tôi cũng chịu chứ sao giờ haiz, ai mà biết trước được tương lai.
" An ơi em bên đây nè...!" tôi bên lộ vẫy tay
" chờ An xíu An qua liền nha, coi chừng xe đó " cô ấy đang canh xe để chạy thật nhanh qua bên tôi
" cẩn thận đấy ạ, có cần em qua dắt không? "
" ở đó đi, không giận giờ!!! "
Tôi đứng chờ cô ấy qua lộ bỗng chiếc xe từ phía trong chạy ra đụng cô ấy một cái RẦM, chuyện gì đến cũng đến mà thôi, tôi run rẩy chạy lại cô ấy đang nằm dưới đất, máu trên người thì te toét, tôi thật sự không muốn nhìn thấy máu trên thân cô ấy, tôi thật sự muốn lau chúng đi.
Còn chiếc ô tô màu đen tông cột điện đang kế bên, bên trong thì bị túi khí bao quanh, xung quanh thì cảnh sát giơ súng bao quanh chiếc xe đó.
" An..An, tại..tại sao *hic* tại sao vậy hả!!! " tôi quỳ gối ôm cô ấy trên đùi tôi mà sợ hãi
Mọi người đang xù xì bàn tán xung quanh, không một ai dám vào xem xét như nào, tôi cứ thế mà ôm cô An khóc không nên lời ở đó.
Trong phòng cấp cứu thì cũng đã trôi qua được 2 tiếng và rồi thêm 1 tiếng nữa, tôi đeo cặp trên lưng ngồi chồm hổm úp mặt xuống đầu gối mà khóc và sợ hãi, bây giờ tôi biết làm sao đây? Khi mà phải chịu đựng chuyện này rồi đến chuyện khác? Tại sao ông trời lại làm tôi khó xử với cuộc sống của mình vậy? Tại sao vậy hả? Tại sao!!! Tôi cũng chỉ là một đứa trẻ thôi mà!?.
" em phải làm sao đây..?*hic* trong khi người em yêu đang bị thương nặng mà em lại ở đây khóc lóc mà không biết làm gì? *hic* cô là người em yêu nhất mà...!*hic* " tôi tự nói một mình rồi khóc hút hít ở đấy
Cô Hân và chị Linh hay tin liền chạy lên bệnh viện, tôi ngồi ghế bên mép giường mà khóc hút hít nhìn những bông gòn đang dán trên trán và trên hai cánh tay, chai nước biển truyền xuống và ống thở làm cô ấy khó chịu làm sao, tôi không thể vì thế mà cứ gỡ ra, nếu gỡ tôi sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy được nữa.
" em đã ăn gì chưa? " chị Linh chạm vai tôi nhẹ nhàng mà nói
" *hic* sao..sao em có thể bình tĩnh mà ăn uống hả!! *hic* cô ấy..cô ấy đã bị đau em..em muốn chịu đựng thay cho cô ấy *hic* "
" chị biết, ăn uống gì đi ngày mai cô ấy sẽ tỉnh dậy mà...!"
" làm sao em bình tĩnh mà ăn uống được hả!!?? *hic* chị hãy để em một mình..em xin chị "
" thôi được rồi, chị sẽ kiếm gì đó cho em "
Ngồi trong phòng mà khóc tới đỏ mặt đỏ mài, bụp hai con mắt mà vẫn không chịu ngừng, tôi khóc cũng được 1 tiếng rồi và đã mệt, tôi gục hồi nào bên mép giường mà chẳng hay, tôi thật sự..thật sự muốn thay cô ấy gánh chịu những nỗi đau hiện giờ, dù có đau đến chết tôi vẫn sẽ chịu.
" alo! Anh mẹ nghe tin rồi!! An có nặng lắm không? "
" không ạ "
" mẹ thấy báo chí Việt Nam! Đưa tin rồi, ba con và bà ghệ nhí tẩu thoát nên mới xảy ra tai nạn này, à không không còn là ba rồi nhỉ...mẹ xin lỗi "
" không, mẹ đừng xin lỗi nữa, ông ta không xứng đáng làm ba con, mẹ rất đúng mẹ không có sai đâu "
Nghe mẹ nói mà tôi lại càng tức thêm, bộ ông ta muốn huỷ hoại cuộc đời tôi đến vậy sao?, cùng là máu mủ kia mà sao con người đó lại tàn ác đến vậy?.
Ông ta và bà ta ghét tôi và mẹ đến vậy sao?.
Danh Sách Chương: