“Bảo bối, thật muốn hôn em.” Đại Kỷ sáng sớm thấy Nhã Ái đang chuẩn bị đồ ăn đã lại gần, không biết học từ đâu mà nói chuyện rất ngọt ngào, Nhã Ái đứng kế đỏ rân mặt. May mà Thiên Toàn hôm nay ngủ nướng giờ chưa dậy, nếu không để thằng bé nghe thì không hay chút nào.
“Anh này!” Nhã Ái mỉm cười, mắng yêu 1 câu, rồi để mặc Đại Kỷ ôm mình. Thiên Toàn mới vừa dậy, thấy cảnh tượng đã lâu không gặp, hết sức vui vẻ, chạy lại ôm chân baba. Đại Kỷ bỏ vợ ra, bế thốc Thiên Toàn lên, cười hỏi: “Toàn Toàn, con có muốn nuôi 1 con chó không?” (Lý do để nuôi: Trông vợ và con, cấm hàng xóm lại gần, không thì bị táp ráng chịu.)
“Chó?” Thiên Toàn thích thú gật đầu lia lịa, Nhã Ái thì hơi nhăn mặt, cô cũng thích chó, nhưng về vấn đề...vệ sinh, ăn uống và vân vân mây mây các thứ thì không ổn chút nào. Thấy Thiên Toàn và Đại Kỷ rất cao hứng nên cô cũng không nỡ mà từ chối: “Định nuôi con nào?”
“Ngao Tây Tạng!” cả 2 người kia cùng đồng thành thật khiến cô rợn da người. Nghĩ sao mà nuôi Thần khuyển Tây Tạng? (Nếu không biết nó ra sao, nhìn lên cái hình phía trên) Nhưng rồi cô nghĩ tới việc 1 con chó bự loanh quanh loanh quanh trong nhà, có thể sẽ rất phiền, nên cô lắc đầu, nuôi con nhỏ chút thôi.
“Vậy Dalmatian nhé mama?” Ý của Thiên Toàn là chó đốm, nhưng cũng bị mama gạt phắt đi, Đại Kỷ mới vừa nghĩ ra: “Nuôi Alaskan hoặc Husky đi.” ( =_= 1 con mặt lạnh như băng - Husky, 1 con nhìn “đần đần ngốc ngốc” ngây thơ - Alaskan...)
...Cả nhà im lìm...
“Đi mà mama!!!” Thiên Toàn bám víu lấy Nhã Ái, bé muốn có bạn! Bé muốn nuôi chó!!!
“Được rồi, con chọn 1 con đi.” Nhã Ái thở dài, cuối cùng cũng phải chiều con. Cái nhà này không bao giờ chọn loại chó thường, toàn là loại có tên trong danh sách những loại chó nguy hiểm...
“1 Alaskan, 1 Husky!”
....
Nhã Ái: Ý mama nói là 1 con trong 2 con mà baba nói, không phải mỗi loại 1 con...
Đại Kỷ: Con đang giả ngu đấy à?
Thiên Toàn: ...