• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Con biết rồi "_ Thiên Hàn hôn nhẹ lên mái tóc Minh Nhiên .

" Anh à , đừng trách thằng bé nữa mà "

" Không phải nó là bị em chiều đến hư sao ? "_ Thiên Tuấn ngắt nhẹ mũi Mẫn Kỳ .

" Mới là không có "_ Mẫn Kỳ bĩu môi .

" Bảo bảo trong bụng sao rồi ? "_ Thiên Tuấn chạm vào bụng Mẫn Kỳ .

" Không sao , rất khoẻ mạnh "_ Mẫn Kỳ mỉm cười vuốt vuốt bụng .

" Vậy thì tốt "_ Hai người nhìn nhau cười .

" Này , anh làm cái gì vợ tôi vậy hả ? "_ Thiên Phong quần áo nhăn nhúm , thở hổn hển .

" Ông xã ? "_ Mẫn Kỳ ngạc nhiên nhìn Thiên Phong .

" Em còn đang mang thai đó , sao lại đi lung tung lên như vậy ? "_ Thiên Phong đi đến xoay Mẫn Kf một vòng kiểm tra .

" Em chỉ là đến đây thăm bé con thôi "_ Mẫn Kỳ nhẹ nhàng lau mồ hôi cho Thiên Phong .

" Em đó , mau nghe lời một chút đi . Nói đi liền đi , không gọi cho anh một tiếng "

" Em biết rồi "_ Mẫn Kỳ cười nhẹ . Ông xã thật là biết quan tâm a~~ .

" Mà anh là ai vậy hả? Sao lại đụng đụng chạm chạm vào người vợ tôi ? "_ Thiên Phong chỉ vào Thiên Tuấn . Giọng nói không hề chào mừng tí nào .

" Người thật sự không biết sao ? "_ Thiên Hàn lên tiếng , bản thân cũng không buông bảo bối trong lòng ra .

" Còn con nữa , ta còn chưa nói đến con . Con ở đây , thấy người khác đụng chạm vào vợ ta sao lại không ngăn cản . Con muốn kiếm thêm chồng cho vợ ta à ? "_ Thiên Phong vừa liếc Thiên Hàn , tay vẫn không bỏ Mẫn Kỳ ra .

" Anh à , ăn nói kiểu gì thế ? "_ Mẫn Kỳ đánh nhẹ vào lòng ngực Thiên Phong .

" Còn không phải sao ? "

Một người là đủ chết rồi...cậu không muốn kiếm thêm người nữa đâu nha~~ .

" Loạn đủ chưa ? "

" Anh là ai chứ ? "

" Tôi là anh vợ của cậu "

" Anh vợ ? "

" Cậu đừng bảo là cậu chưa bao giờ đặt tôi vào mắt đấy "_ Thiên Tuấn cầm bệnh án đi ra ngoài .

" Anh đó , ăn nói hàm hồ "_ Mẫn Kỳ đánh nhẹ Thiên Phong một cái .

" Chỉ là anh không muốn bị em bỏ thôi mà "_ Thiên Phong hôn lên má Mẫn Kỳ .

" Bỏ cái đầu của anh , anh gieo mầm móng của anh vào trong người tôi , tôi còn có thể trốn sao ? "

" ... "

" Tôi muốn ở lại đây hành hạ anh , như vậy tôi còn chưa thấy đủ nữa là . Còn dám đuổi tôi đi để không chịu trách nhiệm à "

" Bà xã bớt giận bớt giận "_ Thiên Phong .

" Đúng là không thể tin anh được , muốn đuổi tôi đi chứ gì ? Được , tôi đi cho khuất mắt anh "_ Mẫn Kỳ dậm chân bỏ đi .

Có lẽ vì tính khí của người mang thai thường bất thường , còn hay nghĩ lung tung . Mẫn Kỳ cũng không là ngoại lệ .

" Bà xã, em đi chậm một chút "_ Thiên Phong lật đật chạy theo .

" Bảo bối ngoan , buông lão công ra có được không ? "_ Thiên Hàn vuốt dọc sóng lưng của Minh Nhiên .

" Không buông , bảo bối không buông . Bảo bối buông thì sẽ đi kiếm người khác mất . Không buông không buông "_ Minh Nhiên kịch liệt lắc đầu .

" Lão công sẽ không đi đâu cả ? "_ Thiên Hàn nhẹ nhàng nói .

" ... "_ Minh Nhiên như hiểu đó là lời thật tâm của Thiên Hàn nhưng cũng có chút dè dặt mà buông ra .

" Bảo bối , nói lão công nghe lúc nảy làm sao lại kích động như vậy ? "_ Thiên Hàn ngồi ngay bên cạnh nắm lấy tay Minh Nhiên , đầy đau lòng nhìn chiếc kim truyền trên tay cậu .

" Lão công nói là sẽ đi tìm bảo bối khác , bảo bối không muốn "_ Minh Nhiên ánh mắt đầy cầu xin nhìn Thiên Hàn .

" Tại sao lại không muốn ? "

" Lão công chỉ được là của một mình bảo bối thôi , bảo bối không muốn chia sẻ cho bất cứ ai cả "_ Ánh mắt Minh Nhiên rũ xuống đầy uất ức .

" Bảo bối , như vậy là ích kỉ lắm "_ Thiên Hàn vui mừng còn không hết chuyện Minh Nhiên ích kỉ chiếm hữu mình nhưng vẫn muốn bảo bối này thừa nhận nhiều hơn nên đành lòng nói vậy .

" Ích kỉ sao ? "_ Minh Nhiên bĩu môi nhìn Thiên Hàn .

" Đúng vậy "_ Thiên Hàn gật đầu .

" Nhưng bảo bối chính là muốn ích kỉ như vậy . Như vậy mới không chia sẻ lão công với ai hết , lão công chỉ được là của một mình bảo bối thôi "_ Minh Nhiên cương quyết nhìn Thiên Hàn .

" Bảo bối ngốc "_ Thiên Hàn phì cười .

" Bảo bối không có ngốc , lão công mới là người ngốc "_ Minh Nhiên đầy tinh nghịch mà đùa giỡn .

" Vậy tại sao bảo bối nói lão công là người ngốc ? "_ Thiên Hàn nhướng mày nhìn Minh Nhiên .

" Bởi vì...vì lão công thương bảo bối đến ngốc hi hi "_ Minh Nhiên chỉ chỉ tay vào mình mà mỉm cười thật tươi híp cả hai mắt , đôi má vì có lúm đồng tiền góp phần tạo thêm nét đáng yêu chết người a~~ .

" Đúng vậy , lão công là thương bảo bối đến ngốc rồi "_ Thiên Hàn ôm lấy Minh Nhiên .

" Hi hi "_ Tiếng cười giòn giã .

" Vậy bảo bối có thương lão công hay không ? "_ Thiên Hàn buông Minh Nhiên ra .

" Bảo bối không biết nữa "_ Minh Nhiên lắc đầu tỏ không rõ vì sao bản thân lại làm như vậy z

" Vậy tại sao không cho lão công đi tìm người khác ? "

" Bảo bối chỉ là không thích lão công thân mật cùng người khác , bảo bối khó chịu "_ Minh Nhiên chu môi .

" Bảo bối ngốc "_ Thiên Hàn nâng mặt Minh Nhiên lên hôn vào đôi môi mời gọi ấy .

Thật sự hôm nay đã bị bảo bối nhỏ này bức trong mật ngọt đến chết đó !!!

" Bà xã , em đừng chạy mà "_ Thiên Phong thở hỗn hển đuổi theo Mẫn Kỳ .

" Hức hức "_ Mẫn Kỳ đột nhiên đúng lại .

" Bà xã sao lại khóc ? "

" Ông xã hết thương bà xã rồi , còn muốn nói đuổi bà xã đi "_ Mẫn Kỳ dụi đi những giọt mắt .

" Bà xã à , thật sự không phải như vậy mà "_ Thiên Phong nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Mẫn Kỳ .

" Hức hức ngốc mới tin ông xã "_ Nói vậy thôi chứ Mẫn Kỳ từ lâu đã đưa cơ thể mình vào trong lòng ngực ấm áp của Thiên Phong mà dụi dụi rồi . Miệng nhỏ nói là không tin vậy thôi chứ trong lòng là tuyệt đối tin tưởng người trước mặt đó !

" Bà xã , chúng ta về nhà thôi "_ Thiên Phong âu yếm nhìn bà xã đang làm nũng trong lòng ngực mình , trong lòng nâng lên một nỗi hạnh phúc khó tả .

_____//_____
Vote nhaa ❤️!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK