"Mẹ người nói hai ma ma đó là từ trong cung ra sao, thật tốt nha, con gái đang muốn học lễ nghi để có phong phạm của tiểu thư Hầu gia, nay hai vị ma ma đó đến vừa vặn" Triệu Tuệ Lam vẻ mặt hồ hởi nói.
Vệ Tư Lan nghe con gái nói vậy thì hơi nhìn sang Triệu Tuệ Lam, bà cứ cảm thấy con gái hơi lạ chỗ nào, hình như là hiểu chuyện hơn, bà cầm tay Triệu Tuệ Lam, nghi hoặc hỏi: "Lam nhi, không phải con ghét nhất lễ nghi sao, không sao, con không thích, không cần miễn cưỡng".
Triệu Tuệ Lam biết bản thân thay đổi không thể giấu được người mẹ luôn yêu thương nàng, mà chính nàng cũng không muốn giấu, vì thế nàng mềm nhẹ nói: "Hôm qua con năn nỉ ca ca, khóc nháo vô lý còn chạy đến trước mặt phụ thân làm ầm lên, phụ thân lúc ấy tuy không nói gì cũng chiều theo con gái, nhưng con gái nhìn ánh mắt phụ thân như rất buồn, ánh mắt ấy như đập vào tâm con gái, làm con gái hết sức khổ sở, đêm hôm qua trở về con cứ suy nghĩ mãi, đến hơn nữa đêm mới chợp mắt, con gái như lớn hơn trong suy nghĩ, cảm thấy bản thân sợ là làm phụ thân thất vọng", nói rồi nàng cụp mắt xuống như hối lỗi, một phen thấm thía lời nói cùng biểu tình ăn năn hối hận kia nháy mắt miểu sát Vệ Tư Lan, bà không hỏi nhiều nữa, bà cảm thấy chắc phu quân luôn yêu thương con gái mà hôm qua con gái lại vì một người con trai làm ầm với ông ấy nên ông ấy hơi bùn bã, thật không ngờ Lam nhi mẫn cảm nhận ra được, còn vì đó mà thu liễm bản thân, thật bà hết sức vui mừng.
Nhìn biểu tình đau lòng của mẫu thân, Triệu Tuệ Lam trong lòng vui vô cùng, ngoài mặt vẫn duy trì vẻ ăn năn như cũ, hừ, hừ, tiểu bạch hoa cái gì, hiện đại nàng còn đóng thiếu hay sao, giả trang yếu ớt nàng cũng không phải không làm được, hơn nữa lời kịch Quỳnh Dao nàng cũng xem không ích.
"Được rồi, Lam nhi, phụ thân không phải là tức giận với con, ông ấy chỉ hơi buồn con thôi, nay con hiểu được nỗi lòng của phụ thân thì sau này phải hiếu thuận, ngoan ngoãn có biết không" Vệ Tư Lan vuốt vuốt tóc con gái, nhẹ giọng khuyên bảo, Triệu Tuệ Lam biết đã qua cửa nên lập tức bày ra dáng vẻ nhu thuận gật gật đầu.
Quế ma ma nhìn hai mẹ con hỗ động lẫn nhau thì trong lòng không khỏi mừng thầm, tiểu thư trở nên hiểu chuyện, phu nhân cũng bớt lo. Lúc này có nha đầu đến nói nhỏ bảo Từ di nương xin gặp. Quế ma ma nhíu mày, nữ nhân này lại muốn làm gì nhưng bà không thể ngăn cản dù gì người cũng đã đi đến cửa viện.
"Bẩm phu nhân, Từ di nương xin gặp"
Vệ Tư Lan hơi nghi hoặc mặc dù đang thân thiết cùng con gái không muốn có người quấy rầy nhưng cũng không tốt đuổi người đi chỉ đành gọi Quế ma ma đem người đưa vào.
Từ Tú Linh thấp thỏm đi đến trước mặt Vệ Tư Lan, hành lễ với bà rồi mới mở miệng: "Bẩm đại phu nhân, Tú Linh mạo muội quấy rầy mong phu nhân thứ tội", bà ta biết địa vị trong phủ của mình vô cùng xấu hổ, Hầu gia cũng đã răn dạy nếu không có việc gì gấp không được tùy tiện quấy rầy phu nhân, nhưng nghe được có vị ma ma từ cung cấm ra đây, hiểu được lợi hại trong đó nên mới mặt dày đến xin cầu cạnh phu nhân.
"Không sao, muội muội có gì muốn nói cứ nói đi" Hầu phu nhân ôn hòa hỏi. Triệu Tuệ Lam hơi nghi hoặc nhìn mẫu thân, thái độ của bà đối với thiếp thất của phụ thân hình như hơi khoan dung quá.
"Bẩm phu nhân, Tú Linh nghe mọi người nói hôm nay có hai vị ma ma giáo dưỡng đến nương nhờ phủ ta, Tú Linh kính xin phu nhân có thể mở lòng khoan dung mà ban một vị cho Hồng Nhã có được không ạ, tiểu Nhã vẫn luôn muốn trao dồi thêm kiến thức về cầm, kì, thi, họa, những vị sư phụ dạy dỗ tiểu Nhã đã nói không còn gì dạy cho nàng nữa, muội muội đang rầu về chuyền tìm người dạy khác nay người không tự tìm mà đến quả thật khiến muội muội vui mừng vô cùng" Từ Tú Linh nền nã lên tiếng, ngay khi nghe được tin này bà ta vui mừng vô cùng, nếu là ma ma bình thường từ cung ra thì bà ta cũng không sốt sắng như vậy nhưng lai lịch của hai vị này không tầm thường, cháu của bà ta làm nô tỳ trong cung Hoàng Hậu đưa tin nói hai vị này từng là ma ma giáo dưỡng phục vụ Tuệ Hiện công chúa, nhưng sau công chúa đi hòa thân đặc cách cho hai vị này ra cung, nghĩ cũng biết khả năng của hai vị này không tầm thường, nếu có thể dạy dỗ tiểu Nhã thì chỗ tốt biết bao nhiêu.
Vệ Tư Lan nghe thế thì hơi sững sốt đôi chút, không nghĩ đến Từ Tú Linh đến xin người, bà nhẹ giọng nói: "Sợ là làm cho muội muội thất vọng rồi, hai vị ma ma này ta đã để lại cho Lam nhi, nếu tiểu Nhã cảm thấy những vị sư phụ kia không còn gì dạy cho nó thì ta sẽ tìm thêm mấy vị đến thay đổi, muội muội không cần lo lắng''.
Từ Tú Linh hơi giật mình vì yêu cầu của mình bị từ chối, bà ta biết ý nghĩa của phu nhân khi giữ lại hai vị ma ma nhưng dựa theo tính tình của vị đại tiểu thư kia sao chấp nhận chuyển bị quản giáo chứ nên mới can đảm đến xin người, nay sao lại......bà ta hơi ngước mắt nhìn phía Triệu Tuệ Lam thì thấy người đang ngồi ung dung uống trà, có vẻ không phản đối quyết định của Hầu phu nhân.
Triệu Tuệ Lam nhìn vẻ mặt thất vọng của Từ Tú Linh thì càng vui vẻ, hừ, đời trước Từ Tú Linh không ích lấy thanh danh thối nát của nàng để làm nền cho con gái của bà ta, giờ để xem không có nàng một vị đại tiểu thư điêu ngoa phía trước, con gái bà ta dựa vào đâu để lấy tiếng thiên hạ nữa.
Biết không thể xin nữa, Từ Tú Linh đành cắn răng cáo lui, trong lòng hận chết Triệu Tuệ Lam, bà ta không tin vị đại tiểu thư này nghiêm túc muốn học lễ nghi quy chế, chắc chỉ nhất thời nổi hứng mà thôi, đáng hận, rõ ràng là không cần lại nhất quyết không chịu ban cho tiểu Nhã, nhưng bà ta lại không thể làm gì, trong cái nhà này hai mẹ con bọn họ hoàn toàn không có quyền lên tiếng.
Nhìn thấy Từ Tú Linh rõ ràng không cam lòng nhưng cũng không dám lên tiếng gì mà chỉ ngậm ngùi lui ra thì Triệu Tuệ Lam cũng trò chuyện vài câu với mẫu thân sau đó cũng về viện của mình, không phải nàng không chán ghét mẹ con Triệu Hồng Nhã, nhưng chung quy đời trước đau khổ điều là do nàng tự chuốc lấy, bọn họ chỉ là con kiến nho nhỏ ở tại Hầu phủ giãy dụa sinh tồn, đời trước nàng chỉ bị Triệu Hồng Nhã mắng mấy câu mà phụ thân không hỏi nguyên do đã tống người vào khuê phòng cấm túc còn răn dạy một phen, đủ thấy phân lượng của hai mẹ con kia trong lòng phụ thân hoàn toàn không có tư cách so với nàng, đã thế nàng cũng không phí sức đối phó làm gì, chỉ cần không chọc đến nàng thì nàng hoàn toàn có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho họ.
--- ------ ------ ------ ------ --------0.0---- ------ ------ ------ ---
"Tiểu thư" Hai vị ma ma được lệnh của Hầu phu nhân thì nhanh chóng đến hành lễ với tân chủ nhân của bọn họ, Triệu Tuệ Lam quan sát hai vị ma ma giáo dưỡng mới của mình, một vị thân hình cao gầy vẻ mặt nghiêm cẩn là Hình ma ma còn một vị khác dáng người béo tròn, gương mặt tươi cười thân thiện là Mạnh ma ma, hai vị ma ma này đã từng hầu hạ ngũ công chúa nhưng tính tình không kiêu căng, siểm nịnh, đời trước hai bà đến giáo dục Triệu Hồng Nhã đến khi nàng ta bị nàng hãm hại gả cho huyện lệnh nho nhỏ kia, hậu viện đã có thê thiếp thành đàn vậy mà Triệu Hồng Nhã dưới sự giúp đỡ của hai người này liên tiếp tránh được ám hại còn giành được sự yêu mến của vị huyện lệnh kia, không thể nói thủ đoạn của hai vị này cũng không nhỏ.
Triệu Tuệ Lam mĩm cười một bộ dáng e thẹn nói: "Mời hai vị đứng lên", nói rồi như có điều suy nghĩ lại hỏi: "Nghe nói hai vị là giáo dưỡng mới do mẫu thân ta mời"
Phải nói là túi da này của Triệu Tuệ Lam rất hợp mắt người nhìn, nhưng do lúc trước quá kiêu căng điêu ngoa khiến người khác dù có ấn tượng tốt ban đầu cũng bị tính tình của nàng uốn thành xấu, nay Triệu Tuệ Lam thu liễm cả người gai nhọn lại thì giá trị nhan của thân thể này được dịp phát huy triệt để, Hình ma ma cùng Mạnh ma ma bị vẻ ngoài của Triệu Tuệ Lam lừa gạt, độ hảm cảm vì thế mà tăng lên nhanh chóng.
"Bẩm tiểu thư, lão đây cùng Mạnh ma ma đã đến tuổi ra cung nên được chủ tử đặc cách về quê an dưỡng nhưng do thân cô một mình, về quê cũng chỉ lủi thủi nên mặt dày đến xin nương nhờ Hầu phủ, được Hầu phu nhân rộng lượng thu lưu, nếu tiểu thư không chê, hai lão đây xin hết lòng chỉ dạy người" Hình ma ma cung kính nói, bên cạnh Mạnh ma ma cũng đồng dạng yên lặng như chấp nhận lời này.
Triệu Tuệ Lam gật nhẹ đầu, tủm tỉm cười: "Vậy từ nay hai vị sẽ là ma ma quản viện của ta, hầu hạ cạnh bên người, đây là Hỉ Thước, nha đầu cận thân của ta", nói rồi nâng tay ý chỉ về phía Hỉ Thước, Hình ma ma cùng Mạnh ma ma nghe thế biết Hầu phủ đại tiểu thư đây là muốn dùng họ làm thân tín, trong lòng cũng thoải mái hơn, chung quy từng hầu hạ công chúa, bọn họ cũng không có khả năng chấp nhận địa vị thấp hơn những nô tỳ bình thường, Triệu Tuệ Lam không giống như những thế gia tiểu thư khác muốn thu người cũng phải điều tra rõ ngọn nguồn mới dám giữ lại, thái độ tin tưởng như thế nhất thời chiếm được hảo cảm rất lớn từ hai bà.
--- ------ ------ ------ --------0.0---- ------ ------ ------ ------ -----
"Lam nhi"
"Đại ca...." Triệu Tuệ Lam vui vẻ đứng lên nhìn người thiếu niên đang đi đến trước mặt nàng.
Triệu Văn Khanh sờ nhẹ đầu muội muội, quan sát khí sắc của nàng, mở thở nhẹ một hơi, nguyên ngày hôm nay hắn cứ lo lắng cho muội muội, vừa trở về nghe được muội muội đã khỏe lại là nhanh chóng đến xem ngay, thấy muội ấy gương mặt hồng hào, bộ dáng hoạt bát thì hắn biết không có chuyện gì lớn.
"Đại ca, hôm nay đi chơi có vui không, muội muội cũng muốn ra ngoài dạo nhưng đột nhiên khó chịu, thật đáng tiếc" Triệu Tuệ Lam vừa uống sữa dê do Hình ma ma đưa đến vừa cảm thán, hai vị ma ma chỉ dùng nữa buổi chiều đã nắm được cách hoạt động của Lam Uyển viện, nắm giữ cả sức khỏe của cơ thể này mà định ra chế độ hợp lý, đối với việc này Triệu Tuệ Lam không khỏi cảm thán năng lực làm việc của hai vị này.
Triệu Văn Khanh nhìn vẻ ung dung của muội muội thì hơi thấy lạ, muội muội không hề hỏi thăm việc của Mặc Quân Hàn một câu nào, phải biết là từ khi muội muội gặp mặt bằng hữu chí cốt này của hắn thì nói 5 câu đã có ba câu không rời khỏi Quân Hàn, nên từ nãy giờ muội muội vẫn liến thoắng không ngừng nhưng chưa hỏi về Quân Hàn, điều này không bình thường chút nào.
"Lam nhi, hôm nay muội không muốn hỏi chuyện Quân Hàn nữa ah" Triệu Văn Khanh rối rắm hồi lâu vẫn hỏi ra miệng.
Triệu Tuệ Lam bất ngờ khi anh trai chủ động đề cập đến người đó, bình thường anh ấy không thích nàng liên tục hỏi thăm hắn kia mà, Triệu Tuệ Lam cười cười nói: "Ca, muội không hỏi chuyện Mặc ca ca nữa, huynh không vui sao, muội nhớ ca không thích muội luôn xoay quanh huynh ấy mà".
"Này...đúng là thế thật nhưng không phải muội..."Triệu Văn Khanh cứ ngập ngừng muốn nói lại thôi, hắn sợ nhắc đến tình cảm của muội muội sẽ làm muội ấy không vui.
"Ca, muội thật hối hận, hôm qua ánh mắt phụ thân lần đầu đối với muội hiện lên thất vọng, muội đột nhiên như bừng tỉnh lại, ca, muội hôm qua về phòng cả đêm không ngủ để suy xét, ca, muội đã trưởng thành hơn nhiều, tuy nhất thời không bỏ qua được chuyện cũ nhưng muội sẽ cố gắng từ từ" Triệu Tuệ Lam một bên lời nói thấm thía, một bên vẻ mặt đau buồn,nắm tay Triệu Văn Khanh, kịch tính Quỳnh Dao 8h hoàn toàn được trình diễn một cách ngoạn mục, nói có bao nhiêu thật tâm thì có bấy nhiêu thật tâm.
Triệu Văn Khanh bị một loạt động tác của muội muội làm cho choáng váng, hắn cố gắng hồi tưởng xem lúc ấy vẻ mặt phụ thân là như thế nào nhưng dường như cũng chẳng nhớ nỗi, hắn cũng theo suy nghĩ của Vệ Tư Lan, nghĩ phụ thân luôn yêu thương muội muội chắc hôm qua bị muội muội nháo đến thương tâm, không khỏi vẻ mặt khó chịu với muội muội, nghĩ như thế Triệu Văn Khanh cũng vội cầm tay muội muội an ủi.
Triệu Tuệ Lam nhận được sự an ủi của ca ca mà "thần kì" khôi phục tinh thần, thật ra nàng biết bổng nhiên thay đổi nhanh như thế sẽ khiến nhiều người nghi hoặc nhưng nàng chính là chịu không nỗi, thật ra nàng có thể dựa vào cách chậm rãi xoay chuyển nhưng nàng không chịu được bản thân ngu ngốc như trước nên đành dựa vào một cái cớ sứt sẹo kia mà che lấp, nàng biết Hầu phủ điều yêu thương nàng vô cùng nên dù nàng có dùng cái cớ bậy bạ như thế nào họ cũng sẽ tự động hoàn mỹ lên rồi chấp nhận nó.
Hai huynh muội nói chuyện suốt một buổi đến khi bên ngoài vàng lên tiếng bẩm báo đã đến giờ dùng cơm chiều, Hầu phủ nhân số ích, quy cũ cũng không nhiều chủ yếu để con cháu tự do nên thông thường sẽ ở trong viện tự dùng cơm, Triệu Tuệ Lam gọi người đem bữa tối vào, lại lên tiếng mời đại ca ở lại dùng cơm, Triệu Văn Khanh cảm thấy muội muội tựa hồ trưởng thành hơn không ích, nhìn muội muội tủm tỉm cười cười nói nói không biết có phải ảo giác của hắn hay không, giống như không còn thấy dáng vẻ kiêu căng như lúc trước của muội muội nữa.
Mỹ mãn cùng đại ca dùng xong bữa cơm thân mật sau khi đại ca ra về thì Triệu Tuệ Lam dẫn theo nha hoàn đi tản bộ, hết cách nơi này không có dụng cụ luyện tập thể thao, muốn luyện tập giữ dáng cũng chỉ đành đi bộ, hai vị ma ma lại ra ngoài chuẩn bị nước tắm cho Triệu Tuệ Lam, nếu hai bà đã muốn đổi chủ tử mới thì phải tận tâm với công việc, huống chi hai bà có ấn tượng rất tốt với vị Hầu gia thiên kim này.
Triệu Tuệ Lam tản bộ xong thì được thị nữ dẫn vào phòng tắm, Hỉ Thước tháo xuống y phục cùng trang sức cho Triệu Tuệ Lam, Hình ma ma cùng Mạnh ma ma một người múc nước một người dùng sữa dê xoa bóp toàn thân cho nàng, Mạnh ma ma lên tiếng hỏi: "Đại tiểu thư, lão nô cảm thấy người rất thích hợp với hoa Hương Lan, chốc nữa lão nô sẽ dùng tinh dầu đã qua điều chế thoa lên người tiểu thư lâu dần cơ thể sẽ lưu giữ mùi hương này, còn hiểu quả hơn dùng túi thơm"
Triệu Tuệ Lam cũng không đề xuất ý kiến, trong lòng lại nghĩ, đây không phải muốn biến thành Hàm Hương đi mỗi bước điều tỏa hương sao, lúc trước chắc cơ thể Triệu Hồng Nhã cũng từ đợt tỏa hương mình cứ nghĩ nàng ta dùng túi hương chứ, thì ra là có bí quyết.
Hai vị ma ma vừa xoa bóp khắp người vừa cảm thán về độ nẩy nở của đại tiểu thư, tuy chưa đến tuổi trưởng thành nhưng đã có trạng thái tốt vô cùng, nhìn cặp nhủ hoa căng tràn ngạo nghễ này mà xem, còn có cặp mông tròn đầy đặn nữa, Mạnh ma ma không thể không lên tiếng ca ngợi: "Đại tiểu thư thật đẹp, lão nô chốc nữa sẽ điều chế một ích bí dược giúp tiểu thư bảo dưỡng hạ thể, nên biết là đối với một ngừoi phụ nữ thì phần trên hay dưới điều quan trọng", Mạnh ma ma nhìn xuống phần nữ tính thẹn thùng nhất của Triệu Tuệ Lam không khỏi than thở, nhìn màu sắc, lông tơ cùng độ trưởng thành thì chỉ cần bảo dưỡng thỏa đáng thì tuyệt đối là khiến phu quân tương lai của tiểu thư mê mệt.
Triệu Tuệ Lam đã trải qua hai kiếp làm người chuyện gì cũng đã trải qua nàng tuyệt nhiên không cảm giác ngượng ngùng trước hai vị lão ma ma, có điều ngoài mặt vẫn cố gắng ra vẻ thẹn thùng còn cố ý che che lấp lấp trước cái nhìn của hai người khiến hai vị ma ma buồn cười vô cùng. Mạnh ma ma nhẹ giọng nói: "Tiểu thư không cần thẹn thùng, chúng ta nếu được người cất nhấc lên vị trí thân cận bên cạnh đại tiểu thư thì sẽ vì người suy nghĩ cẩn thận, tuy tiểu thư còn nhỏ nhưng có những việc sớm muộn cũng biết, mấy việc khác từ từ lão nô sẽ dạy tiểu thư, còn những cái như bảo dưỡng thân thể người cứ giao cho lão nô cùng Hình ma ma là được".
Triệu Tuệ Lam ngại ngần gật đầu, hazz...giả trang thanh thuần, ngây ngô này có độ khó quá cao, nàng sắp trang không nổi rồi, cũng may thân thể này có túi da vô cùng tốt, có chỉ số lừa gạt người rất cao không thì nàng đã chịu không nổi rồi.