Không người nào dám nói chuyện.
Loại thủ đoạn tụt hậu (lỗi thời) này cũng dám sử dụng, vọng tưởng muốn dùng loại mỹ nhân kế này làm cho Đế Vương vĩ đại của bọn họ trúng kế sao?
Không cần nói đến việc Đế Vương vĩ đại của bọn họ sẽ không thích loại ngu xuẩn này, loại thủ đoạn này người sáng suốt nhìn một cái cũng biết thế mà lại còn không biết xấu hổ lấy ra để mất mặt? Phải biết Đế Vương vĩ đại của bọn họ cũng không phải là loại hạ lưu bại hoại ham sắc đẹp.
Nhưng...... Đế Vương vĩ đại của bọn họ thế nhưng lại đưa ly rượu đang cầm trong tay tới bên môi của yêu nghiệt kia, sau đó tự tay đút nàng uống một ngụm rượu.
Hơn nữa ly rượu kia còn là Đế Vương vĩ đại của bọn hắn mới vừa đã uống, chuyện này...... Chuyện này...... Đây không phải là......
Đây không phải là hôn môi gián tiếp sao?!
Lam Bán Hương nhìn chằm chằm ly rượu gần ngay trước mắt, sau đó liếc nhìn nam nhân mặt không biểu tình gì một cái, trong lòng rất kinh ngạc 1 giây trước hắn còn cố chấp giống như một lão già hóa đá, một giây sau thế nhưng lại lập tức cùng nàng thể hiện quan hệ?
Xem ra người nam nhân này cũng có một mặt không muốn người khác biết, có thể tính là làm nàng kinh diễm (kinh ngạc, ái mộ).
Hoặc là, đây chẳng qua là một loại thủ đoạn khảo nghiệm nàng mà thôi?
Mặc kệ như thế nào, nếu nàng đã quyết định thích người nam nhân này, nhiều một chút cử động thân mật nàng hắn sẽ không để ý.
Tát Cách Hán cũng cảm thấy rất khó tin, hắn nhìn Lam Bán Hương cười híp mắt kề sát tay của hắn uống một ngụm rượu, sau đó khuôn mặt họa thủy nhỏ nhắn nhíu lại, "Rượu này thật là đắng nha!"
"Chẳng lẽ còn có rượu ngọt?”
"Đương nhiên là có!" Rượu trái cây nha! Chỉ là xem bộ dáng uống ăn hơi thở cũng tràn đầy thuần phác của bọn hắn, có thể ngay cả rượu trái cây cũng không có uống qua.
Uống xong rượu, nàng lại ngồi thẳng thân thể, đôi tay khéo léo đặt ở trên đùi, hai chân còn khép lại, bày ra loại danh viện tọa pháp (tiêu chuẩn ngồi của người con gái đẹp) xem qua trên ti vi kia…..
Sau đó, lực chú ý của nàng rất nhanh sẽ bị vũ nương ở giữa vũ đài hấp dẫn.
"Vương." Lam Bán Hương kéo nhẹ tay áo của Tát Cách Hán.
Loại hành động đại nghịch bất đạo này thiếu chút nữa khiến các lão thần trọng quy củ phía dưới giận đến hộc máu, nhưng mà Đế Vương của bọn hắn một chút cũng không có trách tội hoặc là tức giận, chỉ là nghiêng qua thân đến gần nàng.
"Muốn ăn cái gì sao?"
"Thức ăn của các người ta một chút cũng ăn không quen."
Tát Cách Hán nghe cũng cảm thấy rất đồng cảm, kể từ sau khi ăn thức ăn nàng tự tay nấu, liền cảm thấy những món ăn vẫn thấy bình thường ngon thậm chí có chút không có mùi vị.
"Các nàng là đang biểu diễn khiêu vũ à?"
"Đúng!"
"Ta muốn nhìn."
Tát Cách Hán nhìn Lam Bán Hương mặt mũi tràn đầy hưng phấn, đột nhiên có loại kích động muốn cưng chiều nàng lên tận trời cao.
Chỉ thấy tay hắn vung lên, vũ nương vốn là nhảy đến một nửa trên võ đài vội vàng sửa sang lại đội hình, sau đó bắt đầu khiêu vũ.
Lam Bán Hương chuyên tâm nhìn vũ điệu dáng vẻ thướt tha mềm mại trên võ đài, Tát Cách Hán lại là bắt đầu chính sự của yến hội hôm nay.
Có mấy thiếu nữ giống như là vật phẩm đấu giá đi vào, cắt đứt thưởng thức đã được một nửa biểu diễn của Lam Bán Hương, cũng làm cho Lam Bán Hương không thể không rơi ánh mắt vào trên người các nàng.
Họ mỗi đều là xinh đẹp động lòng người, quan trọng hơn là thoạt nhìn rất trẻ tuổi, trẻ tuổi đến để cho nàng cảm thấy rất kỳ quái.
Nàng nhìn nam nhân bên cạnh một cái, không hiểu diệu linh (trẻ tuổi, xinh đẹp) thiếu nữ này đến cùng là có chuyện gì xảy ra?
"Tả tướng quân, lần này đối với Nguyệt quốc chiến sự thuận lợi, Tả tướng quân có thể nói là có công lớn, những nữ nô từ Nguyệt quốc bắt tới này sẽ để cho ngươi chọn lựa mấy người đi!" Tát Cách Hán bưng ly rượu khó được buông lỏng nói.
Lam Bán Hương chỉ thấy một nam tử trung niên uy vũ anh tuấn quỳ lạy ở phía dưới, một thân khôi giáp màu trắng, xem ra quả thật chính là hình tượng tướng quân Lưu Đức Khải đẹp trai bên trong "Tân Nguyệt cách cách" (*).
(*) chỗ này lee để đẹp trai theo hiện đại vì là chị Hương đang nghĩ về nhân vật tướng quân trong bộ phim “Tân Nguyệt cách cách”
“Tân Nguyệt cách cách” (gốc 新月格格) là bộ phim được CTV chuyển thể từ tiểu thuyết của Quỳnh Dao năm 1995.
Hơn nữa nhìn tuổi của hắn, không thể nào còn không có thú thê (lấy vợ) chứ?
Loại hành động ban thưởng này của Tát Cách Hán không phải sẽ nguy hại nghiêm trọng đến một gia đình hạnh phúc chứ?
Quả nhiên......