Bất quá, vì an toàn..., hắn vẫn nên hỏi thăm xem.
“Ừm......” Bình Thụ Bạch nói nhỏ.“Học đệ.”
“Gì cơ?” Trình Thành Ngữ nghe thấy Bình Thụ Bạch gọi hắn,hắn lại lộ vẻ mặt vui sướng nhìn lại.
Chính là Trình Thành Ngữ luôn như vậy, cho nên, mới làm cho Bình Thụ Bạch cảm thấy được không được tự nhiên.
Trình Thành Ngữ luôn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn hắn, cảm giác kia thật giống như trong trời và đất chỉ có Bình Thụ Bạch và hắn Trình Thành Ngữ. Cho dù hắn muốn Trình Thành Ngữ vào dầu sôi lửa bỏng hắn cũng sẽ sẽ không tiếc .
“Học đệ, em ở trường học có chơi với bạn nữ hay không?” Bình Thụ Bạch thử hỏi.
“Có a!” Trình Thành Ngữ hào phóng gật đầu thừa nhận, căn bản không có suy nghĩ sâu xa câu hỏi của học trưởng.
Thật ra thì hắn chẳng qua rất vui , bởi vì học trưởng nguyện ý chủ động mở miệng nói chuyện phiếm với hắn, cho nên hắn có cái gì thì nói cái đó, một chút cũng không suy nghĩ về vấn đề của Bình Thụ Bạch.
“Vậy em có thích hay không ?” Bình Thụ Bạch lại hỏi thử thêm một câu.
“Em đều rất thích nhà!”
“Đều rất thích?” Bình Thụ Bạch cảm thấy thực kinh ngạc.
Trình Thành Ngữ không biết Bình Thụ Bạch đang thử hắn, còn tưởng rằng học trưởng chẳng qua là quan tâm cuộc sống xung quanh hắn, lo lắng hắn hắn kết bạn ra sao.
Vì để cho học trưởng yên tâm,Trình Thành Ngữ liền quyết định nói hắn ở trường học rất tốt!
Đương nhiên! Bề ngoài Trình Thành Ngữ vô cùng tuấn tú, hắn thật ra có nhiều bạn nữ yêu thích.Ở trong trường học có không ít nữ sinh yêu thầm Trình Thành Ngữ, bởi vì Trình Thành Ngữ thuộc loại tiêu xài phung phí, cho nên khó có thể hợp với mỗi người.
Mà Bình Thụ Bạch còn nghĩ đến Trình Thành Ngữ thích chung quanh hắn có nhiều nữ sinh.
Thì ra học đệ không phải là đồng tính luyến ái, hắn vẫn là hoa hoa công tử! Bởi vì -- hắn thích nữ sinh thật đúng là không ít nha!
Bình Thụ Bạch nghe xong đáp án, lúc này mới thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
May mắn, may mắn quá, tính cách học đệ hắn bình thường. Bằng không chờ hai người làm anh em, phải ở chung một chỗ suốt cả ngày, hắn không mất thân mới là lạ!
Ở đáy lòng Bình Thụ Bạch đang âm thầm cảm thấy may mắn.
…………
Cả ngày hôm nay Trình Thành Ngữ đều cảm thấy thật vui vẻ! Bởi vì, ba hắn và mẹ học trưởng cùng đi Âu Châu hưởng tuần trăng mật trong một tháng. Cho nên chỉ có hắn và học trưởng ở chung dưới một mái hiên,Trình Thành Ngữ chỉ cần nghĩ đến người liền phấn chấn, tim cũng sắp bay ra ngoài.
Bình Thụ Bạch vốn không muốn nghĩ tới em trai mới của hắn, nhưng mà từ khi hắn chuyển vào nhà họ Trình, .Ngay một khắc hắn vào,Trình Thành Ngữ tựa như bị bệnh thần kinh, cũng không biết hắn hưng phấn cái gì, một mình ngơ ngác cười si ngốc, làm cho người ta nhìn thấy thật sự có chút lo lắng đầu hắn không phải có chút vấn đề chứ.
“Em bị bệnh à! Cười cái gì cười?” Bình Thụ Bạch nheo lại lông mày, thật sự rất chán ghét khuôn mặt vô cùng rực rỡ tươi cười quá mức của Trình Thành Ngữ kia.
Loại khuôn mặt cười như ánh mặt trời này thật dễ dàng làm cho người ta cảm thấy hắn vô hại , tiện đà sẽ đối hắn nới lỏng, tiếp theo liền có thể phát sinh nhiều chuyện lớn..... Bình Thụ Bạch cảm thấy được Trình Thành Ngữ căn bản là loại người giỏi ngụy trang.
Trình Thành Ngữ cười trả lời nói,“Từ hôm nay trở đi, chỉ còn lại hai người chúng ta hơ hơ..!”
“Thì thế nào?”
“Cũng chỉ có hai người chúng ta, không có người khác hơ hơ hơ!” Trình Thành Ngữ vẫn lặp lại lời nói.
Bình Thụ Bạch nghe được cảm thấy phiền muốn chết.
Tại sao hắn nghe cả buổi mà vẫn không biết Trình Thành Ngữ hưng phấn cái gì nha?
Cho nên, hắn ũ rũ nhăn mặt nhíu mi nói: “Đúng! Từ hôm nay trở đi, trong phòng này chỉ có hai người chúng ta , nhưng thế thì sao nha?”
“Vậy đại biểu ta mỗi ngày đều có thể ăn cơm do học trưởng nấu, bất luận là bữa sáng, đồ ăn Trung Quốc hoặc bữa tối -- oa ~~ mỗi ngày đều như vậy thật sự là quá hạnh phúc nha!” Trình Thành Ngữ kìm lòng không đậu bắt đầu ảo tưởng cuộc sống hai người.
Một tháng này,cuộc sống của hai người giống như vợ chồng mới cưới vậy, học trưởng nấu cơm, hắn rửa chén,học trưởng xem TV, hắn xem báo, học trưởng giặt quần áo, hắn thì hơ hơ ......
Oa ~~ Chỉ nghĩ thôi cũng rất hạnh phúc nha!