Vương Hiểu Thư kinh ngạc nhìn hắn, há miệng ngây người một lúc lâu mới thốt lên: "... À."
Thấy vẻ mặt ngu ngốc của cô, Z nhìn cô chăm chú, cô bị hắn nhìn mà tai đỏ bừng, vì thế hắn rũ mắt xuống đồng thời nói nhỏ: "Thật có lỗi." Sau đó, khi cô còn chưa kịp thở phào một hơi liền nói tiếp, "Tôi bắt đầu đây."
"A?? Anh muốn gì chứ?" Vương Hiểu Thư cảnh giác lui về phía sau, hai tay che trước ngực.
Z đứng lên, từ trên cao nhìn xuống, khóe miệng nhếch lên, ý vị sâu xa nói: "Giả ngu sao?"
"....."
"Được thôi." Z thản nhiên lấy ra một cái bình nhỏ từ túi quần, cầm bằng ngón cái và ngón trỏ, thờ ơ nhìn cô, "Nói ra mong Vương tiểu thư đừng tức giận, thẳng thắn mà nói, tôi hiện tại chỉ cần cô còn sống là đủ, về phần sống dưới dạng gì cũng không quan trọng." Hắn khom người giơ bình nhỏ tới trước mặt cô, "Không phải cô muốn thứ này sao?" Hắn vừa nói vừa duỗi tay kia lại, một bình lớn gấp đôi bỗng xuất hiện trong tay hắn như ảo thuật, "Tôi cho cô gấp đôi."
"Thực ra..." Vương Hiểu Thư tham lam nhìn cái bình kia, khó khăn khống chế bàn tay của mình, đè nén nói, "Thực ra tôi cũng không nghĩ tới muốn sống bao lâu..."
Z nghe vậy cười híp mắt, mắt phượng hẹp dài cong cong giống như trăng lưỡi liềm, nhưng động tác của hắn lại làm Vương Hiểu Thư kinh động tới mức cằm muốn rớt.
Khi cô vừa ngừng nói hắn đã ném cả hai cái lọ xuống đất, "choang", thần khí cứu mạng đã biến thành nước bẩn trên đất và mảnh thủy tinh, hành động xa xỉ giống như cho chó ăn cá muối khi mất mùa.
"Thế thì cô không cần làm vậy." Z bình thản nói, xoay người đi ra ngoài, "Cô cũng không cần sống lâu lắm."
Vương Hiểu Thư bỗng thấy chán nản, cô nỗ lực lâu như vậy chỉ vì bình dung dịch nhỏ kia, nhưng đối phương lại tùy tiện quăng xuống đất, chú có thể nhịn nhưng thím cũng nhịn không nổi nữa!
Vương Hiểu Thư hạ quyết tâm, trực tiếp bước ra khỏi bồn tắm, ngồi xổm xuống đất, cau mày nhìn xung quanh, muốn cứu vớt phần chất lỏng còn chưa bốc hơi, nhưng lời nói tràn ngập ác ý của Z lại vang lên: "Không bằng cô nằm luôn xuống liếm đi, loại dung dịch này bốc hơi rất nhanh, tôi sợ khi cô tìm được này nọ thì đã muộn rồi." Tiếng bước chân của hắn dần dần lại gần, cô cúi đầu có thể nhìn thấy quần dài màu đen và mũi giày, "Liếm đi, tôi còn có rất nhiều." Hắn không cho là đúng nói.
Người Vương Hiểu Thư nửa quỳ trước mặt Z, bóng dáng của hắn hoàn toàn bao phủ cô, hai tay cô ôm ngực, cắn răng nhìn mặt đất, tóc đen xõa tung mà mềm mại, lay động trên bờ vai cô.
Hiện tại truy cứu cũng đã quá muộn, nếu cô biết trước khi xuất trướng Z đã trà trộn ở phụ cận Lượng Tử, đánh chết cô cũng không chọn chạy trốn ngay lúc này.
Cô vốn cho rằng, cô tự rời đi Lượng Tử tuy rằng đi ngược lại với tình tiết, nhưng kết cục cũng vẫn như vậy, cho dù rời khỏi Y Ninh và Âu Dương, hẳn cũng không ảnh hưởng tới tình tiết. Cô chỉ cần không tham dự vào những chuyện khác, hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Cô thậm chí ngay cả chuyện Y Ninh là gián điệp cũng không nói với cha của thân thể này, chạy trốn một mình, không ngờ vẫn không được.
Còn có vị Z tiên sinh này, hắn thân là người đàn ông khó thu phục nhất thịt văn, vậy mà có thể yêu cầu lên giường cùng cô, đây thật sự làm cho người ta khó có thể tin được, cô không khỏi nhớ tới Y Ninh trong nguyên tác dốc hết vốn liếng vì hắn mà cũng không được...
Nhưng mà, nói đi thì nói lại, thời điểm hắn gặp Y Ninh hình như là cuối sách, khi đó hắn quăng cách loại thần kỹ ra ngoài như đồ miễn phí, rất có xu thế một người có thể xử lý cả bốn căn cứ lớn, tình huống khác xa hiện tại.
Chẳng lẽ đại di phu của hắn đến? Phi! Bây giờ vẫn còn sớm, có lẽ hắn còn chưa mạnh giống như ở phần kết trong sách.
Biểu cảm trên mặt Vương Hiểu Thư thay đổi liên tục, đặc sắc không khác gì phim chiếu bóng, Z nhìn xem, mày nhếch cao.
Suy nghĩ tường tận một lúc lâu, Vương Hiểu Thư quyết định buông tha cho việc suy xét ý tưởng của Z, cô đoán không ra thì sẽ không đoán nữa, hắn đã thích làm người khác nhìn không thấu như vậy, vậy thì cứ để hắn mãi mãi cô độc đi.
Vương Hiểu Thư quyết đoán ngẩng đầu, trong lòng lại vô cùng yếu đuối muốn cúi đầu trước hiện thực: "Tôi đồng ý." Cô nhẹ giọng nói ba chữ.
Quyết định của Vương Hiểu Thư rất sáng suốt, ý tưởng của thiên tài khoa học tự nhiên, loại người có chỉ số thông minh bình thường như cô sao có thể suy đoán?
Z đã có thể vì giải tỏa tâm tình mà ngồi trong tủ sắt ở nhà xưởng bỏ hoang, có thể vì hoàn thành nghiên cứu của hắn mà làm cho toàn bộ nhân loại đối mặt với nguy cơ hủy diệt, vậy thì hắn cũng có thể vì giảm bớt áp lực mà lên giường với phụ nữ.
Nhưng mà, nếu hôm nay hắn không gặp Vương Hiểu Thư, có lẽ hắn sẽ lựa chọn những phương pháp kỳ quái khác để đạt được mục đích, dù sao từ trước đến giờ hắn chưa từng nghĩ sẽ dùng phương pháp này, một mặt là ngại phiền toái, lãng phí thời gian, một mặt là vì từ bình cảnh [1] đối với hắn thật xa lạ.
[1] Nếu không tìm được phương thức chính xác sẽ có thể bị vây ở bình cảnh (chỉ trạng thái trì trệ không tiến).
Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải nan đề không giải quyết được, điều này làm cho hắn thật hưng phấn, cũng làm hắn thật phiền chán, hai loại cảm xúc kịch liệt va chạm, làm cho tâm lý của hắn ngày càng vặn vẹo.
Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận là mình biến thái.
"Yêu cầu của anh tôi có thể đồng ý, nhưng anh cũng phải đáp ứng một điều kiện của tôi." Vương Hiểu Thư nhanh chóng nói ra yêu cầu của mình khi Z còn đang im lặng, giọng điệu quả quyết, "Anh phải cho tôi đủ dung dịch để đảm bảo an toàn của mình, sau khi kết thúc giao dịch phải để tôi rời đi."
Z dường như đã đoán trước được cô sẽ nói như vậy, thoạt nhìn có vẻ như trong dự liệu: "Yêu cầu của cô thật nhiều, đây rõ ràng là hai điều kiện. Nhưng không sao cả, tôi có thể đồng ý. Nhưng tôi phải nói trước..." Hắn ngồi xổm xuống, con ngươi đen sâu thẳng nhìn vào mắt cô, "Nếu cô không đồng ý, tôi sẽ không ép cô, nhưng cô đã đồng ý rồi thì phải nghe lời tôi, cô chấp nhận sao?"
Vương Hiểu Thư lúng túng đối diện với hắn, bỗng dưng có loại xúc động muốn đổi ý, nhưng cuối cùng cô vẫn giữ yên lặng.
So với giao mạng nhỏ tại đây, lên giường cùng một người đàn ông ngoài tính cách ra thì những phương diện khác cũng không tệ cũng không đến mức khó có thể tiếp nhận.
"Được rồi." Z thấy cô ngầm thừa nhận, đứng thẳng quay đầu dẫn đường, "Đi theo tôi."
Vương Hiểu Thư xấu hổ đứng lên, tay đặt thế nào cũng khó có thể che hết những nơi riêng tư, may mà Z không hề quay đầu, cô cũng không che đậy làm gì.
Cho đến khi hắn đi vào một phòng thí nghiệm mà dụng cụ đều tân tiến hơn những gian phòng khác, cô mới bắt đầu né tránh.
Z thản nhiên nhìn vẻ luống cuống của cô, vừa cởi khuy áo sơ mi vừa nói: "Đầu tiên, bỏ tay ra."
"....." Vương Hiểu Thư rất muốn bỏ ra, nhưng cô phát hiện làm so với tưởng tượng thì khó hơn nhiều.
Đối mặt với ánh mắt trực tiếp và yêu cầu tuyệt đối của Z, cô cúi đầu, ngực hơi phập phồng, kiềm chế nói: "Tôi còn có chuyện muốn nói."
Z vô cùng lý giải nói: "Hiện tại cô đổi ý còn kịp."
Ngón tay hắn đã cởi khuy áo thứ ba, phần cổ trắng nõn và lồng ngực như ẩn như hiện đằng sau áo sơ mi.
Vương Hiểu Thư nuốt nước miếng, nói: "Tôi biết yêu cầu của tôi có hơi quá đáng, dù sao tôi cũng không có lợi thế gì để cò kè mặc cả với anh, nhưng tôi hi vọng anh cam đoan, ngay bây giờ, sau khi chấm dứt anh phải thả tôi đi ngay lập tức."
Z cởi áo sơmi đặt lên cái giá bên cạnh, phía sau các loại dụng cụ là một phòng nghỉ nhỏ, bên trong chỉ có một chiếc giường đơn và một cái bàn, trên mặt bàn đầy kính hiển vi, lát cắt và cốc chịu nhiệt: "Tôi không có thói quen đảm bảo, nhưng tôi có thể đồng ý sau khi chấm dứt sẽ để cô đi, hơn nữa cũng cho cô đủ dung dịch đảm bảo an toàn của cô."
"....." Như vậy cũng được, Vương Hiểu Thư nắm chặt tay, thở hắt ra.
Z mỉm cười hỏi: "Có thể bắt đầu chưa?"
Vương Hiểu Thư nhíu mày, xoay đầu không nhìn hắn, buông tay xuống, cánh tay nho nhỏ đặt trên đùi, người cô bởi vì khẩn trương mà run run.
Z cũng không thúc giục cô, cũng không vội vã ra lệnh, hắn nói được thì làm được, sau khi chấm dứt sẽ để cô đi, đảm bảo an toàn của cô, nhưng hắn cũng không nói về sau sẽ không quấy rầy cô nữa.
Hắn chưa bao giờ cam đoan điều gì không thể hoàn thành, hắn không xác định sau khi hai người tách ra có thể gặp lại hay không, dù sao cô là con gái của Vương Kiệt, mà căn cứ Lượng Tử chính là nơi hắn lựa chọn làm cơ sở thí nghiệm tiếp theo.
"Nằm lên giường đi." Z bình tĩnh nói.