• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Reeeeeeeeeeenggggggggggg eng engggggg”

“ Ồn ào”

Đang định đến phòng thực hành thì chuông reo ra chơi, Phong đành trở về lớp. Căn phòng vắng tanh, cũng phải, mọi người xuống sân hết rồi còn gì. Phong ngồi vào chỗ thì thấy sách vở của mình để quên ở phòng thực hành đã nằm trên bàn

“ ai mang lên giúp mình thế nhỉ”

Đeo chiếc headphone lên, cậu gục mặt lên bàn, nhắm mắt lại nhưng cậu không ngủ, miệng cậu khẽ hát theo tiếng nhạc, cũng đã lâu lắm rồi, Phong chỉ ngồi hát một mình, chẳng ai quan tâm, chẳng ai chăm sóc, điều đó dường như trở nên quá quen thuộc rồi. Nổi cô đơn luôn bao trùm lấy cậu, nó không có lối thoát…Trái tim câu trở nên lạnh giá hơn ai hết

“Không phải là tôi không biết yêu, chỉ vì tôi đã quá mệt mỏi để yêu một người rồi”



“ cạch”

Cửa lớp bật mở.

- Cậu ta về rồi à – Một giọng nói vang lên. Hình như là cái tên Triệt Triền gì đó. Dù muốn biết là ai nhưng vì lười mở mắt quá nên Phong cho qua luôn.

- Hừ, còn đang định nói cậu ta cám ơn mình vì đã mang sách vở lên dùm, vậy mà đã ngủ rồi. Mà cũng không biết tại sao đang học lại chạy mất tăm, làm mình học cũng không được. Ây dà ( Tán gái mà nói học gì chứ o_0 ) – Hắn ngồi xuống cái ghế bên cạnh Băng Phong. Giờ thì cậu biết chắc tên đó là Triền Triệt gì đó.

.....

- …….. – Im lặng đột xuất. Thấy im dữ quá, tưởng Triền Triệt gì đó ngủ rồi nên Phong tính mở mắt, mới được 2mm thì cậu giậc mình đóng chặc lại ngay vì không biết từ đâu và từ lúc nào, tên đó đã ngồi ở hang ghế trên, quay xuống và gục mặt ngay trước mặt Phong, lại còn mở mắt thao láo nhìn cậu nữa chứ.

- Càng lúc tôi càng thấy cậu là một con người kì lạ. Chẳng biết thế nào mà tôi lại thấy thú vị nơi cậu. Có lẽ là tôi thấy tò mò chăng? Hay có tình cảm với cậu mất rồi? Cũng không dám tin điều đó là thật nữa vì tôi với cậu đều là con trai mà, tôi đâu phải gay…- Tự nhiên hắn ngưng lại,im lặng nối tiếp im lặng… Phong hờ hờ mở mắt ra…hắn ngủ rồi… nghĩ lại, hắn cũng được đấy chứ, nhìn gần mới thấy hắn cũng đẹp, nhất là mái tóc bạch kim này…có một cái gì đó thật sự rất quen thuộc…bạc hà…đúng rồi, hương bạc hà…

“ Mình đã thấy mùi bạc hà này ở đâu rồi kia chứ”

{The snow glows white on the mountain tonight

Not a footprint to be seen

A kingdom of isolation

And it looks like I\'m the queen

The wind is howling like this swirling storm inside

Couldn\'t keep it in, heaven knows I\'ve tried

Don\'t let them in, don\'t let them see

Be the good girl you always have to be

Conceal, don\'t feel, don\'t let them know

Well, now they know

Let it go, let it go

Can\'t hold it back anymore

Let it go, let it go

Turn away and slam the door

I don\'t care what they\'re going to say

Let the storm rage on

The cold never bothered me anyway

It\'s funny how some distance makes everything seem small

And the fears that once controlled me can\'t get to me at all

It\'s time to see what I can do

To test the limits and break through

No right, no wrong, no rules for me

I\'m free

Let it go, let it go

I am one with the wind and sky

Let it go, let it go

You\'ll never see me cry

Here I stand and here I\'ll stay

Let the storm rage on

My power flurries through the air into the ground

My soul is spiraling in frozen fractals all around

And one thought crystallizes like an icy blast

I\'m never going back, the past is in the past

Let it go, let it go

And I\'ll rise like the break of dawn

Let it go, let it go

That perfect girl is gone

Here I stand in the light of day

Let the storm rage on

The cold never bothered me anyway

Let it go, let it go

Can\'t hold it back anymore

Let it go, let it go

Turn my back and slam the door

The snow glows white on the mountain tonight

Not a footprint to be seen

A kingdom of isolation

And it looks like I\'m the queen

The wind is howling like this swirling storm inside

Couldn\'t keep it in, heaven knows I\'ve tried

Don\'t let them in, don\'t let them see

Be the good girl you always had to be

Conceal, don\'t feel, don\'t let them know

Well, now they know

Let it go, let it go

Can\'t hold it back anymore

Let it go, let it go

Turn my back and slam the door

And here I stand, and here I\'ll stay

Let it go, let it go

The cold never bothered me anyway

It\'s funny how some distance makes everything seem small

And the fears that once controlled me can\'t get to me at all

Up here in the cold thin air I finally can breathe

I know I left a life behind, but I\'m too relieved to grieve

Let it go, let it go

Can\'t hold it back anymore

Let it go, let it go

Turn my back and slam the door

And here I stand, and here I\'ll stay

Let it go, let it go

The cold never bothered me anyway

Standing frozen in the life I\'ve chosen

You won\'t find me, the past is so behind me

Buried in the snow

Let it go, let it go

Can\'t hold it back anymore

Let it go, let it go

Turn my back and slam the door

And here I stand, and here I\'ll stay

Let it go, let it go

The cold never bothered me anyway, oh

Let it go

Yeah, yeah

Na, na

Here I\'ll stay

Let it go, let it go

Ooh

Let it go

Elsa (Idina Menzel) Let it go ! >^

“ Tích tít”

- A lô – Điện thoại bất chợt reo lên, Băng Phong cất giọng lạnh giá của một vị tổng giám đốc nghiêm nghị.

- …..

- Rồi sao

- …..

- Được rồi, ta sẽ tới ngay, hẹn họ 11h trưa ăn cơm với chúng ta. Cúp máy.

- “ tút tút”

- …. – Phong đứng bất động nhìn màn hình điện thoại. Đôi mắt cậu một lần nữa lại đượm buồn, nỗi cô đơn không thể nói cho ai…bởi vì…

Cậu dọn sách vở rồi khoác cặp lên vai

- Cậu đi đâu ? – Triệt nắm lấy tay cậu.

- … nói cô tôi về sớm. – Nói xong Phong gạt mạnh tay rồi đi khuất.

“ Cạch” Cánh cửa đóng lại, chỉ còn mỗi Triệt ở trong

- … thật là…cậu thật khó nắm…Nguyệt Băng Phong…

{If I had to live my life without you near me

The days would all be empty

The nights would seem so long

With you I see forever oh, so clearly

I might have been in love before

But it never felt this strong

Our dreams are young and we both know

They’ll take us where we want to go

Hold me now, touch me now

I don’t want to live without you.

Nothing\'s gonna change my love for you

You oughta know by now how much I love you

One thing you can be sure of

I’ll never ask for more than your love.

Nothing’s gonna change my love for you

You ought to know by now how much I love you

The world may change my whole life through but nothing’s gonna change my

love for you.

If the road ahead is not so easy

Our love will lead the way for us like a guiding star

I’ll be there for you if you should need me

You don’t have to change a thing

I love you just the way you are.

So come with me and share this view

I’ll help you see forever too

Hold me now, touch me now

I don’t want to live without you. ( nothing gonna change my love for you- Weslife )

“ Píp”

- A lô. Sao thưa bố ?

- ….

- Có đơn mới?

- ….

- Ai ?

- ……

- Được rồi bố, con sửa soạn rồi tới đó ngay.

- ….

- Vâng, gặp mặt xong thì con mới biết phải làm như thế nào chứ ạ

- …..

- Nguyệt Băng Băng phải không ? Con nhớ rồi, Tạm biệt bố.

- “ Tút Tút”

- Nguyệt Băng Băng sao … cái tên giống cậu ấy quá, phải chăng là…họ hàng chăng ???(o_o là nó đấy thưa pố ) Nếu làm vậy mình có đắc tội với cậu ấy không kia chứ. Aaaaaaaaaaaa – Triệt hét lớn lên, đầu óc Hắn giờ rất rối rem, hắn đã không biết rằng, việc hắn sắp làm cố thể gây tổn thương cho người ấy, người mà hắn quan tâm…

Còn về phần Băng Phong, cậu cũng không hề biết sắp tới đây, cậu đã thực sự rơi vào vòng nguy hiểm….

……

Phong trở về nhà, cậu chạy nhanh lên phòng, thay một bộ đồ dạ tiệc khá đơn điệu, một màu đen tuyền, cổ cao và tay áo dài, kín thế nhưng rất đẹp

- Chút nữa thì quên, mái tóc… - Cậu mở tủ, lấy một bộ tóc giả, được thiết kế giống hệt mái tóc cũ của cậu, dài và có màu đen mượt huyền bí. Cậu nhìn vào gương rồi nở nụ cười nhạt :

- Chào Băng Băng… - Xong, cậu rời nhà và tới chỗ hẹn…( giờ lại Băng Băng và cô nhá, tks ^^ )

…..

Còn ở chỗ Hải Tân Triệt :

Hắn dừng xe trước một căn biệt thự rất lớn bao phủ bằng một màu trắng : nhà của hắn. Cất xe xong, Triệt lên lầu và thay đồ ngay lập tức. Một chiếc áo sơ mi cổ cao nhưng lại được bung trước 2 cúc trên, bên trong lấp ló chiếc vòng cổ hệt như thắt gai, chiếc quần tây đen ôm lấy cổ chân bằng những sợi dây bạc. Chải lại mái tóc, vuốt geo hất hết tóc ra sau. Gương mặt thì nghiêm túc, ra dáng ông chủ. Nhưng quần áo thì ngược lại toàn tập. Đúng là phong cách riêng Triệt mới có .

“ Tít pip pip”

- 5 phút nữa tôi tới. – nhấc máy nói đúng một câu Tân Triệt cúp vội rồi phóng xa ra khỏi nhà…

Những chuyện tới đây sẽ như thế nào ? Buổi gặp mặt này… có trở thành định mệnh của hai người ???

“ Muốn thấy tôi chết lắm sao ? được thôi, làm đi, vì cuộc sống này vốn đã không còn nghĩa lý gì đối với tôi nữa rồi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK