Ninh Viên Viên trợn to mắt, nhìn con vật như đang bảo vệ mình. Cô liền nhớ ra đây chính là chú chó nguyên chủ đã nuôi được 5 tháng, Ninh Viên Viên thường gọi nó là Quất Quất
Quất Quất gầm gừ nhìn nhìn chằm chằm vào Tần Mặc, ánh mắt của anh không một chút độ ấm, khuôn mặt lạnh lẽo nhìn đối mặt với chú chó, anh nâng mắt nhìn cô:"Tôi không ngờ mới đi có một năm lại xuất hiện một con trung khuyển như vậy đấy"
Lời này nghe nói rất bình thường, nhưng lọt vào tai Ninh Viên Viên không khác gì như mỉa mai. Ý hắn là cô lại có thể tự tiện nuôi chó trong nhà hắn, đôi mắt phượng híp lại, mang theo một tia cười cợt
Cô không sợ hắn!
Đã có Tần lão gia (Ông nội Tần Mặc) chống lưng, cô cần gì phải sợ
Ninh Viên Viên cười lạnh, chậm rãi khoanh tay trước ngực, lưng dựa vào ghế, bắt chéo chân. Dáng vẻ xinh đẹp yêu kiều, cô mỉm cười:"Tần tiên sinh rất có ý kiến?". Ninh Viên Viên vốn không phải dạng người hiền lành, sẽ không chịu đựng được người khác liên tục đả kích, cô phải đứng lên đòi lại công bằng cho bản thân. Hậu quả gì đó thì tính sau...
Tần Mặc kinh ngạc híp mắt, mới đi 1 năm mà cô ta đã thay đổi nhiều như vậy, thậm chí còn đả kích lại hắn. Tần Mặc chán ghét bộ dạng xinh đẹp đó, cùng với ánh mắt khinh mỉa của cô khi nhìn hắn
Ninh Viên Viên cảm thấy sảng khoái
Nội tâm kích thích không thôi. Chỉ cần cô không động đến nam nữ chính thì mọi chuyện sẽ kết thúc êm đẹp, còn nếu như họ muốn động vào cô, Ninh Viên Viên này chắc chắn sẽ không để yên
Kiếp trước và kiếp này của cô đều đơn độc, sống nhẫn nhịn. Ninh Viên Viên nhất quyết thay đổi mọi thứ, li hôn với nam chính, cầm số tiền lớn mà sống cuộc đời vô tư vô lo, không phải vướng bận điều gì. Chỉ cần cô và anh kí đơn li hôn là mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa
Nghĩ đến đây cô không khỏi đắc chí, Tần Mặc lúc nãy bị khiêu khích bản thân đã đem cô ra giảm sút độ hảo cảm
Theo anh được biết, Ninh Viên Viên là một cô gái xinh đẹp, và cuộc sống không mấy vui vẻ. Nhưng bản thân đã sống quá an nhàn, cuộc tựa như bản chất tiểu thư của cô đã ảnh hưởng sau này
Nhưng thực ra hắn lại không biết, người hiện tại trước mắt hắn không phải "Ninh Viên Viên" mà là "Ninh Viên Viên" không ngu ngốc đến u mê hắn
Lại thông minh gấp trăm lần.
Bản thân cô là người ân nghĩa rõ ràng, có thù tất báo, nước sông không phạm nước giếng
Ở kiếp trước cô phải trải qua những gì, thì kiếp này cô phải thay đổi nó. Tuổi thật của cô ở kiếp đã là 33 tuổi, không còn trẻ nữa
Nhưng ở kiếp này cô đã trẻ đi 10 tuổi, quả thật ông trời giống như đã cho cô bắt đầu lại một cuộc đời mới, cuộc sống mới. Ninh Viên Viên phải tự tìm kiếm hạnh phúc cho mình
Ninh Viên Viên nhướn mày, chống tay đứng dậy nói:"Tần tiên sinh đã nói xong, tôi xin phép đi trước"
Không đợi hắn trả lời, cô đã đẫn Quất Quất rời đi, để hắn vẻ mặt ngẩn ngơ tại chỗ
Tần tiên sinh?
Đột nhiên lại thay đổi xưng hô,cô đã gọi vậy 2 lần liên tiếp, ban đầu hắn tưởng bản thân nghe nhầm
Tần Mặc vẻ mặt lạnh lẽo, ánh mắt không có một tia ấm áp nào. Càng nhìn càng đáng sợ, những ngón tay thon dài vuốt ngược mái tóc, càng khiến anh thêm lãng tử. Những khớp xương trên tay rõ ràng, đẹp mắt, chậm rãi gỡ 2 nút áo sơ mi
Hắn nhíu mày, xoa tâm
Vừa mới trở về, liền bị đả kích lớn như thế bản thân lại không thể ngấm nổi
Ninh Viên Viên sau khi chạy ra khỏi căn phòng, nhanh chóng dắt Quất Quất lên phòng. Cô sợ Tần Mặc kia sẽ làm thịt con chó cùng với cô mất
Ninh Viên Viên nhanh chóng đóng cửa phòng lại, cô dựa vào cửa thở mạnh. Ninh Viên Viên chửi thề:"Mẹ nó, thật tức chết mình mà"
Lúc Ninh Viên Viên quay lại, nhìn thấy Quất Quất bộ dạng ngoan ngoãn nhìn cô, lè lưỡi trông cực kỳ đáng yêu
Giờ cô mới nhận ra giống chó này, rất to
Doberman là một giống chó có thể nuôi để giữ nhà, canh gác hoặc làm nghiệp vụ. Tên gọi đầy đủ và chính xác của nó là Dobermann Pinscher. Đây là một giống chó hung dữ, nhưng nếu được đào tạo tốt, nó có thể là những con chó tuyệt vời của gia đình. Ninh Viên Viên cảm thấy tuyệt vời, cảm giác như bên cạnh mình có một chiến binh có sức mạnh khủng bố
Ninh Viên Viên dường như nhận ra, nếu như lúc nãy cô ra lệnh cho nó tấn công Tần Mặc thì chắn bây giờ anh ta đang được người nhà hốt xác rồi
Giống chó này rất nghe lời chủ, không thôi là Tần Mặc kia đã bị nó cắn đến chết. Anh ta bề ngoài trưng bộ mặt ra chỉ được cái dọa người, nhưng Ninh Viên Viên cô chuyện đáng sợ gì cũng đã trải qua thì làm sợ thằng nhóc như hắn
Nam chính hiện tại mới 29 tuổi, cũng đã gần 30, tuổi tác cũng đã cận kề với một ông chú
Ninh Viên Viên cười miệt, đúng là già mà còn ra vẻ
Cô đi đến ngồi xuống nền nhà, ôm cái cục đen bự kia từ phía sau, chú chó dểnh tại lên rồi lại cụp xuống, hưng phấn "Ahh hú hú" vài cái
Ninh Viên Viên mặt đầy hắc tuyến, thầm mắng đồ ngốc. Trời cũng tối, đã đến giờ ăn cơm, Ninh Viên Viên theo thói quen sinh hoạt của nguyên chủ mà xuống phòng ăn
Vốn dĩ còn đang hưng phấn đi xuống, từ phía xa xa cô lại thấy một người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng trên bàn. Chết! Cô xém chút nữa quên hắn
Trợn đảo vòng mắt, khuôn mặt không cam tâm mà ngồi diện bàn ăn. Tần Mặc chậm rãi nâng mắt nhìn về phía cô, nhìn biểu hiện hiện giờ của cô có chút bất mãn, khuôn mặt không cam tâm tình nguyện
Khoé môi hắn giật giật
Hừ, làm bộ làm tịch!
Dì Trần dọn hết đồ ăn trên bàn ra, chúc người ăn ngon miệng. Ninh Viên Viên nhìn đồ ăn trên bàn màu sắc sặc sỡ bắt mắt, tâm trạng vui lên hẳn
Nhanh chóng gắp đồ ăn bỏ vào miệng, đồ ăn dì Trần nấu rất hợp khẩu vị của cô. Ninh Viên Viên vốn là người kén ăn, mỗi lần ăn uống lại suy nghĩ rất lâu. Nhưng đồ ăn dì Trần nấu là một đẳng cấp khác, rất hợp khẩu vị của cô. Tần Mặc chưa kịp động đữa, anh cảm thấy cô gái trước mắt tựa như đứa trẻ, ăn uống một cách ngon lành, vô tư không để ý ai
Nhìn cô ăn như vậy, hắn lại có chút thèm ăn, im lặng ăn uống, phần ai nấy làm
Tốc độ ăn uống của Tần Mặc rất nhanh, chưa đầy 10 phút đã xong hai chén cơm. Ninh Viên Viên há hốc mồm, thầm nghĩ: Bụng anh ta làm từ lực hút vũ trụ à?
Danh Sách Chương: