Lúc này, Alice đã chạy đến cửa sau của bữa tiệc.
Nhưng thật đáng chết, ở ngoài có nhiều vệ sĩ như vậy làm sao cô thoát ra được đây.
Không phải là cô không đánh lại bọn chúng mà là cô không biết bên ngoài kia có gì đang chờ mình.
Mà cứ ở lại bên trong thì chắc chắn cô sẽ bị bắt.
Ngay lập tức cô rút ra 1 sợi dây làm bằng thép đặc biệt, siêu mỏng, chịu lực cực kì tốt từ chiếc đồng hồ mà mình đang đeo.
Sau đó vòng lại rồi men theo cầu thang chạy lên tầng thượng của tòa nhà.
Nhưng bọn người của Phương Thần Phong cũng lập tức đuổi đến kịp lúc.
Không còn cách nào khác, cô đành phải quay lại xử lý bọn chúng.
Cả hai bên bắt đầu tấn công đối phương.
Với thân thủ nhanh lẹ và vũ khí trên tay là sợi dây thép, Alice dễ dàng hạ gục được bọn chúng.
Trên đất lúc này là xác của sáu tên vệ sĩ, và cách thức chết của họ đều giống nhau.
Đó là trên cổ có một vết cắt cực kì sâu, nhìn vào có cảm giác cái đầu của mấy tên đó không còn liền với cơ thể của chúng vậy.
Sau đó cô áp bộ mã hóa mini của mình lên nút bấm của thang máy để bắt đầu tiến hành ngừng hoạt động nhằm kéo dài thời gian.
Trước khi đến đây, cô đã phân tích rất rõ thiết kế tòa nhà này.
Nó cao 33 tầng, mỗi tầng là một sảnh dùng để tổ chức tiệc nên chỉ có hai thang máy và một cầu thang bộ duy nhất.
Vừa rồi cô đã làm ngưng hoạt động thang máy, bây giờ chỉ còn cách là dùng thang bộ.
Làm vậy chắc chắn sẽ chạm mặt với bọn người của Phương Thần Phong nhưng cô không còn cách nào khác.
Sợi dây của cô không thể bắn tới tòa nhà đối diện nếu đứng ở trên tầng thượng như thế này bởi vì tòa nhà phía đối diện thấp hơn so với chỗ cô đang đứng rất nhiều.
Chính vì thế cô phải đi xuống tầng thấp hơn thì mới có cơ hội thoát ra ngoài.
Từ cầu thang bộ, Alice nghe thấy tiếng bước chân đang dồn dập tiến đến, cô lập tức lấp vào bức tường cạch cầu thang.
Khi tên vệ sĩ đầu tiên lên đến nơi, cô bất ngờ đá hắn về phía những tên còn lại khiến bọn chúng ngã chồng lên nhau rồi lăn xuống cầu thang.
Không để tốn thời gian, cô nhảy qua thanh chắn rồi cứ thế rơi tự do xuống giữa vòng xoắn cầu thang.
Bọn người của Phương Thần Phong thấy cô nhảy xuống như vậy liền rút súng ra bắn về phía cô nhưng cô vẫn nhanh lẹ tránh thoát.
Lúc này, khi đã tìm được độ cao thích hợp, Alice lập tức bắn sợi dây ra để nó ghim vào bức tường rồi nhanh chóng thu nó lại kéo theo cô vào tầng đó.
Cô nhanh chóng rút đầu ghim ra khỏi bức tường rồi tiếp tục ngắm bắn về phía tòa nhà đối diện.
Thành công!
Bây giờ cô chỉ cần đu người ra khỏi tòa nhà này thì sẽ an toàn.
Trước khi nhảy cô không quên quay lại nhìn vào camera, sau đó nâng bàn tay phải lên rồi dơ ngón tay giữa chỉ thẳng lên trời.
Mà điều đặc biệt hơn là, trên ngón tay giữa của cô đang đeo chiếc nhẫn của Phương Thần Phong.
Phương Thần Phong bây giờ đang theo dõi cô qua camera giám sát trong phòng an ninh của tòa nhà, khi thấy cô nâng ngón tay giữa lên, đặc biệt là trên đó còn có chiếc nhẫn của hắn.
Khuôn mặt hắn lập tức trở lên đầy ngoan độc.
Thư kí Lâm bên cạnh thấy vậy thì thầm cảm thán trong lòng.
Không biết cô gái kia là ai mà lại có lá gan lớn đến như vậy.
Dám tiếp cận Phương Thần Phong rồi lấy đi đồ từ chỗ hắn.
Không những thế, cô lại còn dám khiêu khích hắn.
Thôi thì Lâm Minh Thiện tôi đây có lòng từ bi, cầu mong lão đại cho cô chết một cách nhanh chóng, chứ nếu không con nhóc kia sẽ thảm lắm đây.
Ai mà không biết Phương Thần Phong hắn là một kẻ nguy hiểm, thâm độc, thậm chí là “ biến thái ”.
Chính xác, là “ biến thái ”, cách thức tra tấn của hắn cực kì “ biến thái ”.
Đó là những suy nghĩ của thư kí Lâm, còn với Phương Thần Phong anh thì khác.
Cô đã thành công khơi gợi được sự chú ý của anh.
Nhìn vào màn hình vi tính đang hiển thị gương mặt của một cô nhóc nhỏ con, khuôn mặt đắc thắc cùng nụ cười ngạo mạn.
Anh lại muốn thay đổi cách chơi một chút, chơi mãi trò chơi tra tấn như cũ thì thật nhàm chán.
Nếu như cô đã ngạo mạn khiêu khích anh như vậy, anh lại càng muốn cô phải phục tùng mình hơn.
Nghĩ như vậy, khuôn mặt anh lại càng trở lên mưu mô hơn.
Khi thấy cô đánh cắp chiếc nhẫn của mình thì anh đã phần nào biết trước được cô sẽ làm gì tiếp theo rồi.
“ Cô bé, chào mừng em đến với trò chơi mới của tôi.”
Nói rồi hắn nhếch mép cười rồi đứng dậy rời khỏi phòng an ninh, không quên dặn dò thư kí Lâm:
“ Điều tra thân phận của cô gái này thật chi tiết cho tôi.”
“ Vâng thưa tổng giám đốc.” Thư kí Lâm cúi đầu nhận lệnh.
OMG!
Lần này thì thư kí Lâm nhà ta bị dọa cho sợ thật rồi.
Chỉ trong một buổi tối tổng giám đốc của anh cười những hai lần mà còn đều là liên quan đến cô nhóc kia.
Quả đúng là một cô gái không tầm thường.
[...]
Danh Sách Chương: