Editor: poo_chan
28 tháng chạp năm 2968 theo lịch nhà nông, Phương Tam Sơn ở nhà vội không thấy mặt mũi đâu, phân chia xong xuôi bánh màn thầu ngày mai làm.
Bình thường giờ này hàng năm Phương Tam Sơn đều mang vợ và con về quê ăn tết, nhưng năm nay Hứa Xảo Mai lại mang thai, chưa được ba tháng nên thai còn chưa ổn định lắm.
Mấy ngày trước Phương Tam Sơn còn chủ động đi xem ngày lành, mang theo Phương Lập Tân về quê thăm ông bà nội, cùng ông bà đón năm mới.
Bởi vì trong tay cả hai xách hết bao lớn bao nhỏ đồ tết nên không mang theo Phương Lập Bình và Phương Lập An.
Về tới quê, cha con hai người hiển nhiên được mọi người chiêu đãi nhiệt tình.
Ông nội Phương Lập Tân nghe thấy vợ con trai lại mang thai, cực kỳ vui mừng, trong lòng hy vọng cái thai này của con dâu là một cu cậu chắc nịch.
Phương Tam Sơn là đứa có tiền đồ nhất nhà, lúc trước một đám người đi huyện thành trong thôn, cũng chỉ có hắn cùng con trai thứ ba nhà bên cạnh được giữ lại.
Sau lại phấn đấu từng bước một thành công nhân chính thức, được ăn lương thực mua hàng hoá, còn cưới được vợ trong thành.
Phương Tam Sơn như vậy cũng không quên hai vợ chồng già bọn họ, thường thường hay nhờ người khác đưa đồ vật qua, ngày lễ ngày tết còn đưa tiền, cực kỳ hiếu thuận.
Nhất là mấy năm nạn đối hoành hành, nếu không phải có Phương Tam Sơn tiếp tế lương thực trong nhà, còn không biết bây giờ cái nhà này sẽ ra sao.
Chỉ có một điều duy nhất làm hai ông bà lo lắng chính là, con trai cưới vợ cũng nhiều năm như vậy rồi mà chỉ có mụn con trai, con nối dõi quá ít ỏi.
Người nông thôn bọn họ chú trọng nhiều tử nhiều phúc, con gái không tính bên trong, dù sao tốt hay nhiều đến mấy cũng là dâu nhà người khác.
Phương Tam Sơn ăn cơm trưa ở quê, túc trực bên cạnh cha mẹ và anh em một lát, tranh thủ trời còn chưa tối liền mang Phương Lập Tân nhanh chóng trở về, tận đêm muộn mới về đến nhà.
Hứa Xảo Mai giúp hai cha con xới hai bát cơm nóng, hỏi xong tình huống bên cha mẹ chồng mới nói tin tức nghe được trong xưởng hôm nay cho Phương Tam Sơn.
"Giữa trưa Tần xưởng trưởng và Vương chủ nhiệm ăn cơm ở nhà ăn, lúc bọn họ nói chuyện phiếm em không cẩn thận nghe được, họ nói toà nhà phía tây nhà máy sẽ phân làm phòng ở cho công nhân."
"Khả năng ngày mai sẽ phải phát thông báo mở đại hội công nhân viên chức, dù sao cũng còn bảy tám ngày là hết năm." Phương Tam Sơn phân tích nói tiếp, "Đừng lo lắng, chúng ta khẳng định sẽ có một bộ phòng ở, chúng ta là vợ chồng công nhân viên, nhà ở lại có khó khăn, chắc chắn sẽ có quyền ưu tiên."
Năm đó Phương Tam Sơn xuất thân từ nông thôn, trên người không một xu dính túi, may mắn giúp một lão sư phụ ở xưởng máy móc, lão sư phụ thấy hắn biết chữ mới cho hắn làm học đồ trong xưởng.
Học đồ cùng công việc lâm thời không khác là bao, không có yêu cầu gì nghiêm khắc.
Nhưng Phương Tam Sơn làm việc nghiêm túc, người lại cơ trí, biết làm việc, rất nhanh liền bộc lộ tài năng nổi bật.
Mấy tháng sau, trong xưởng tuyển công nhân chính thức, hắn báo danh, được trực tiếp tuyển thẳng.
Khi đó nông thôn còn chưa phát triển, cũng không phải đăng ký hộ khẩu, cũng không có văn bản chính thức xác nhận thân phận công nhân mà hộ khẩu trên thành trên trấn bấy giờ yêu cầu.
Về sau đăng ký hộ khẩu xong, Phương Tam Sơn chính là người thành phố.
Chỉ khác là không có nhà ở trong thành.
Từ đó đến nay đều là "mượn" phòng của lão sư phụ ở, lén lút trả ông 5 mao tiền mỗi tháng.
Không phải Phương Tam Sơn chưa từng nghĩ đến xin khối đất tự mình xây nhà, chỉ là tiền tích góp không đủ, còn có công nhân, bó củi, gạch ngói.
Đến khi Phương Tam Sơn tích góp đủ tiền rồi, chuẩn bị mua nhà kết hôn, lại nghe lão sư phụ nói bóng gió nhà máy muốn xây toà nhà cho công nhân viên chức, bảo hắn đừng mua nhà vội.
Phương Tam Sơn đưa tiền cho cha vợ quyết định, chính mình vẫn chờ toà nhà mới trong xưởng.
Cha Hứa Xảo Mai Hứa Khánh Phong nghe ý định của Phương Tam Sơn, liền biết hắn định chờ phân phối của xưởng.
Thật ra mà nói bản thân Hứa Khánh Phong cũng thấy chờ phân phối của xưởng rất tốt, hai đứa nhỏ kết hôn xong chính là vợ chồng công nhân viên, chắn chắn có thể được phân, hiện tại chúng nó có nhà sẽ khó nói, khẳng định tổ chức sẽ ưu tiên giải quyết mấy công nhân viên chức gặp khó khăn chuyện nhà ở trước.
Điều đáng lo duy nhất là, hiện tại chỉ nghe bóng gió, khi nào toà nhà mới được xây thì ai cũng không biết.
Sau khi Phương Tam Sơn và Hứa Khánh Phong bàn bạc, Hứa Khánh Phong quyết định, trước tiên cứ "mượn" nhà người khác ở tạm.
vợ chồng sơn cứ từ từ chia đều phòng, không cần nóng nảy.
Chuyện này quyết định chính là mười mấy năm qua đi.
Chẳng qua mười mấy năm này, tiền thuê nhà lão sư phụ cũng không tăng quá, luôn là 5 mao tiền.
Ý lão sự phụ là, phòng ở này không ai ở cũng bỏ trống, không chừng qua mấy năm liền xuống cấp, không bằng để Phương Tam Sơn ở nên chỉ thu 5 mao tiền cho có.
Chỉ là chuyện này đến cùng không có người nào biết, ai nấy đều cho rằng mỗi tháng Phương Tam Sơn phải giao kha khá cân lương thực cho lão sư phụ.
Hứa Xảo Mai có chút lăn tăn: "Không biết có thể được phân nhà lớn bao nhiêu, trong nhà con cái ngày càng nhiều, năm nay Lập Tân đã mười ba tuổi, lớn chút nữa không thể ở cùng phòng với hai em."
Phương Tam Sơn an ủi vợ: "Có anh ở đây, để anh đi hỏi thăm xem phân chia lớn nhỏ như nào, em cứ yên tâm."
Kết quả là sáng ngày hôm sau, bộ phận tuyên truyền trong xưởng liền dán thông báo, hai giờ chiều tổ chức đại hội toàn thể công nhân viên chức, trong xưởng ai muốn tham gia chỉ cần báo lên."
Cuộc họp buổi chiều mới bắt đầu, mọi người mới phát hiện nhân viên công tác trong cục quản lý bất động sản cũng có mặt.
Xưởng uỷ tuyên bố, đã làm xong nhà ở cho công nhân viên chức xưởng máy móc.
Hội đồng xưởng máy móc dưới sự giám sát của cục bất động sản quyết định phân phối nhà ở cho các công nhân viên.
Tiêu chuẩn phân phối bao gồm một loạt các điều kiện: cấp bậc, tuổi nghề, tuổi, số dân cư cư trú trong gia đình, nhân số, không có nhà ở...
Cần phải nói rõ ràng chính là, nguyên tắc phân phối ưu tiên vợ chồng công nhân viên so với công nhân viên chức độc thân, công nhân viên chính thức so với công nhân viên lâm thời, công nhân có danh hiệu chiến sĩ thi đua, nhận được 38 hồng kỳ chỉ chờ khen ngợi so với công nhân bình thường.
Sau đó tuyên bố danh sách phôi phối phòng ở công nhân viên chức, ai có thắc mắc giơ tay phát biểu ý kiến.
Những người được đọc tên ai cũng cực kỳ hưng phấn, có mấy người không kiềm được vui vẻ mà tung hô, bị lãnh đạo điểm danh phê bình vài câu khiến những người được gọi tên còn lại dù vui sướng thế nào cũng chỉ gắt gao mà nắm chặt tay.
Mặt khác những người không được gọi tên đều hâm mộ mà nhìn những người được gọi, chờ mong có thể nghe thấy tên mình phía sau.
Danh sách có tên Phương Tam Sơn, để phòng ngừa lẫn lộn nên không có tên Hứa Xảo Mai.
Đọc xong danh sách, xưởng trưởng để ai có dị nghị phát biểu, có vấn đề gì giải quyết ngay tức khắc.
Trong xưởng nhất định phải công bằng, công chính, công khai xử lý các nguyên tắc.
Nếu là sự việc thường tình ngày thường, khẳng định không ai sẽ mặt đối mặt nghi ngờ người khác, dù sao mọi người đều là đồng nghiệp, ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu thấy, tạo hiềm khích không tốt.
Nhưng phòng ở là chuyện hệ trọng, liên quan đến lợi ích lâu dài của cả gia đình, quan hệ đồng nghiệp thân thiết hay không thân thiết đều bị vứt sau đầu, nên thật sự có không ít người dám đưa ra nghi ngờ với quyết định của lãnh đạo.
Như là, "Ta so với xxx tuổi nghề dài hơn, tại sao hắn được phân nhà ở còn ta thì không?"
"Ta so xxx cấp bậc cao hơn, vì cái gì hắn có, ta không có?"
......
Cuối cùng, quả thật có người bị gạch tên, đổi thành tên người khác.
Nhưng cùng lắm cũng chỉ hai cái, chuyện phân phòng ở này, phòng ban hậu cần vẫn rất cẩn thận, ai cũng không muốn xảy ra sự cố, nháo ra chuyện.
Đương nhiên ít người đưa ra nghi ngờ không được duyệt không muốn cùng người bị gạch tên kết thâm thù đại hận.
Gia đình Phương Tam Sơn các hạng mục điều kiện nào cũng rất phù hợp, một đám người muốn bới móc vấn đề cũng không suy nghĩ xả trên đầu hắn.
Vì đảm bảo không còn thắc mắc hiềm nghi, nên chỉ cần có người giơ tay, vấn đề liền được giải quyết, đại hội kéo dài đến 7 giờ rưỡi mới kết thúc, trời đều đã tối đen.
Trước khi tan họp, xưởng trưởng còn nhắc nhở những người được phân phòng giữa trưa ngày hôm sau qua xưởng để biết phòng ở cụ thể.
Đêm nay, nhiều gia đình không khỏi khó có thể đi vào giấc ngủ..
Danh Sách Chương: