“……” Tui nhịn.
“Cục cưng, một ngày không gặp tựa ba thu, mà anh đã nhớ em ròng rã cả một ngày trời rồi a”
“……” Tui tiếp tục nhịn.
“Cục cưng, em nhất định là nhìn thấy anh nên quá kích động, thiên ngôn vạn ngữ không biết nói thế nào, thế nên dứt khoát dùng ‘……’ để biểu đạt hết những điều không nói thành lời được đi, không sao đâu anh hiểu mà”
“……” Sắp nhịn không nổi rồi.
“Đúng rồi cục cưng, ngày hôm nay anh còn ở trên YY nhắc đến em đó~”
Chuông báo động trong lòng Chu Dận tức khắc reo inh ỏi, cái tên này sẽ không nói tầm xàm ba láp gì đấy chứ. Vừa nhớ đến lời nói kỳ lạ ban sáng của cô đồng nghiệp, cậu bỗng nhiên cảm thấy thật nhức não quá đi.
“Anh nói cái zề rồi!!!”
“Ôi dào, chỉ là chút chuyện lúc ấy giữa anh và em thôi mà. Quần chúng quá ư là nhiệt tình nên trong phút chốc anh nhịn không được kể ra hết trơn”
Chu Dận chỉ cảm thấy gân xanh trên trán mình đều nhảy lên cả rồi, cố nén kích động muốn lôi tên kia từ trong màn hình máy tính ra binh cho một trận, cậu tiếp tục đè lại tính khí của mình mà hỏi:
“Giữa, tôi, và, anh, có, thể, có, chuyện, gì, chứ!!!”
“Cục cưng em mau quên quá, thật khiến người ta đau lòng mờ. Bỏ đi vậy, chỉ có thể dựa vào giấc ngủ để chữa lành tâm hồn bị tổn thương của anh thôi, out đây”
“Anh nói rõ ràng cho tôi coi!!!”
“Ngủ ngon cục cưng, đừng quên cuộc hẹn ngày mai nha (╯3╰)”
Nhìn thấy avatar trước mắt nhanh chóng xám xịt, trong lòng Chu Dận tựa như có ngàn con thảo nê mã gào thét chạy qua. Tên này, chẳng lẽ hắn chờ mình login là để đặc biệt đến nói một câu trêu ngươi làm mình tò mò ư, thể loại người gì thế này!
Đêm hôm ấy, cậu lại mơ một giấc mơ rất quái dị, có một người cứ ở bên tai cậu hát “Không nói cho cưng biết đó, cứ không nói cho cưng biết đó(1)”, mà còn độc một bài đấy hát đi hát lại cả buổi.
(1): Sau khi hỏi anh Google các kiểu thì tui xác định câu này nằm trong (cụ thể là cuối) bài “Tôi là chú rồng nhỏ” ‒ OST của phim Tiểu Long Nhân 1992. Phải nói là lặp đi lặp lại bài này nghe đúng là creepy thật =)))))