Căn phòng được thiết kế theo gam màu chủ đạo là đen và trắng trên dra giường trắng tinh được trải hoa hồng
Xung quang phòng được đặt nến cực kì thơ mộng
- Tề phu nhân đây là phòng của người và ông chủ ạ - Quản gia Lâm đưa tay mời Hàn Yêu Hy
- Vâng con cảm ơn bác ạ bác cứ gọi con là Yêu Hy không cần phu nhân gì đó đâu ạ - Yêu Hy hiền lành cười nói
- Vâng Yêu Hy - Quản gia Lâm nhịn cười nói
Cô gái này thật khác lạ không khinh thường người khác như các cô gái ông chủ dẫn về trước đây Quản gia Lâm thầm nghĩ
Hàn Yêu Hy bước vào phòng ở trên tường là hình cưới của hắn và cô
Trong hình hắn cầm tay cô cô dựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn mà chụp
Cô đi quan sát phòng một lúc rồi mới hướng phòng tắm đi đến
Cởi bỏ chiếc váy cưới nặng nề những đồ trang sức ra cơ thể nuột nà trắng như tuyết hiện ra giữa hơi nước bốc lên làm không gian vô cùng ám muội
Cô tắm rửa xong khoác áo choàng tắm màu đen đi ra
Nhưng sao bây giờ anh vẫn chưa về
Ánh mắt trông ngóng ngoài cửa nhưng vẫn đóng chặt im lìm
Không biết từ khi nào cô nằm thiếp đi trên chiếc giường kingsize màu đen
- Cạch - Mơ màng tỉnh dậy bóng hình cô chờ đợi cuối cùng cũng đã quay về
Cô ngước nhìn đồng hồ đã là 3 giờ sáng, cô bước xuống giường đi lại đỡ anh
Trên người anh nồng nặc mùi rượu mùi thuốc lá
Cô đỡ anh lên giường cởi giày cho anh cởi áo, cô xoay người đi lấy khăn định lau cho anh
Bỗng một cánh tay vòng qua eo cô kéo cô nằm lên giường, chưa kịp định hình hắn đã lật cô nằm dưới
Nam thượng nữ hạ tư thế cực kì ám muội
Cô lấy hai tay áp lên vòm ngực rắn chắc định đẩy anh ra nhưng chưa kịp đẩy
Khoang mũi của cô đã ngập tràn mùi rượu, môi anh chiếm lấy môi cô điên cuồng ngấu nghiến làm môi cô bật máu
Anh đưa lưỡi vào khoang miệng cô tìm kiếm chiếc lưỡi đinh hương của cô mạnh mẽ mút lấy
- Ư.. Ưmm.. Anh Tề.. Ngạo..Thần ưm - Cô ra sức lên tiếng nhưng tất cả đều bị anh nuốt vào trong
Mãi đến khi cô sắp đứt hơi thì anh mới luyến tiếc buông tha đôi môi sưng đỏ của cô
- Hàn Uyên Vân tôi hận cô tại sao cô lại làm như vậy tôi sẽ hành hạ cô đến chết Hàn Uyên Vân - Anh vừa bóp cằm cô giọng nói trầm đục xả thẳng vào mặt Hàn Yêu Hy
Hàn Yêu Hy hoảng hốt suy nghĩ Hàn Uyên Vân sao nhưng cô là Hàn Yêu Hy mà tại sao lại như vậy
- Em không phải là Hàn Uyên Vân em là Hà..n ư.. Ưm...Ư - Chưa kịp nói dứt câu môi cô lại bị anh chiếm lấy ngông cuồng dây dưa
Nước mắt từ khoé mắt cô chảy dài lăn trên gối...
Hết chương 5