• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Sau khi trừ khử xong hai anh em , anh ngoảnh mặt đi về hướng chiếc xe , giao lại cho Mạnh Hùng và A phi dọn dẹp hiện trường anh cùng Hoàng Minh , a Phi về lại Vương Cung Gia.

Trên đoạn đường về nhà anh luôn mân mê vòng cầu trên tay mình , khi gần đến nhà anh mới cất lời hỏi a Phong về chuyện gì đó
" Mai có việc gì "
Lão đại , không lầm thì ngày mai người có hẹn với Tần Gia "

Anh không trả lời mà chỉ Ừ một tiếng rồi lại tiếp tục ngân nga vòng cầu tiếp tục cho hết đoạn đường về còn lại , chiếc xe Lamborgini bắt đầu tiến vào trong khuôn viên Vương Cung Gia , a phi và Hoàng Minh bước ra trước mở cửa mời anh ra xe
Anh đi thật nhanh vào biệt thự lúc bấy giờ có cả mười mấy người hầu làm việc đứng xung quanh hai cánh cửa để đón anh
Thuờng thì đám thuộc hạ sẽ gọi anh là Lão Đại, nhưng chỉ khi ở biệt thự tất cả người giúp việc gọi anh là Đại Thiếu Gia , Vương Tôn là Nhị Thiếu Gia vì hôm nay anh gặp nhiều chuyện rắc rối mà một mạch đi thẳng lên lầu
Vương Tôn thấy anh trai mình cũng lẻn bẽn theo sau.

Biệt thự có 5 lầu mà riêng anh đã chiếm hết 3 khu , lầu 1 là không gian làm việc của anh và cậu em trai , lầu 2 nơi anh thư giãn tầng cuối không giang phòng ngủ
Trong biệt thự anh cũng có quy định khắc khe ai không có phận sự cấm bước lên 3 khu vực này nửa buớc trừ cậu em trai và ngũ tứ , nếu muốn lên phải thông qua Vương Tôn
Anh bước vào phòng dùng chân đóng rầm cửa lại , kéo khăn tắm vào nhà tắm anh tắm khá lâu.

Sau
khoảng 15 phút , anh bước ra chỉ dùng khăn che phần dưới của mình , những giọt nước lã chã từng giọt xuống phần bụng sáu muối thân hình săn chắc vô cùng mái tóc ướt đẩm tôn lên khuôn mặt lạnh lùng , hẫp dẫn lạ thường .

Trên khuôn mặt ánh mắt anh hiện rõ lên sự mệt mỏi cực độ vì nhiều chuyện tối hôm nay , anh nằm quật xuống giường ngủ khi nào không hay.

Thường thường anh thức rất sớm nhưng tới giờ đã là 8h00 vẫn say ngủ , Vương Tôn thấy anh mệt đã thay anh dời lại giờ gặp mặt Tần Gia
Một lúc sau , anh tỉnh dậy vùng tay về sau dù đắm say vào giấc ngủ nhưng anh vẫn toả ra đẹp lạnh hấp dẫn người khác kể cả khi ngủ dậy anh không hối hả chuẩn bị , mà chậm rãi từ từ vì có lẽ đã biết được cậu em trai mình dù ngoài tinh nghịch hay làm phiền phức cho anh nhưng luôn có suy nghĩ thận trọng, nên đã không trách mà còn cảm ơn cậu em dù không nói ra .
Sau khi sửa soạn xong , anh cùng Vương Tôn đi ra khỏi cửa vì hôm nay anh đi cùng cậu em gặp Tần Gia chỉ dẫn theo Mạnh Hùng , Hoàng Minh để cho a phong , a phi ở lại công ty lại cho hai người ngoài là thuộc hạ thì A phong , A Phi còn là Tổng và Nhị giám đốc của Công Ty Vương Gia Ảo
Hôm nay , anh toả ra khí soái biết bao , lịch lãm tôn lên khuôn mặt nghiêm nghị , lạnh lùng của anh cùng với đôi môi hồng tự nhiên
Vì là do gặp mặt Tần Gia anh mặc bộ vest trắng gucci với áo sơ mi trắng huyền bí , đôi giày da xám tôn vinh dáng người hoàn hảo của anh
Vì thường ngày , anh chỉ mặc vest đen từ trên xuống vì đen là biểu tượng cho huyền bí , bí ẩn nên màu đen là màu ưu tiên của anh.

Chiếc xe phóng nhanh ra khỏi khuôn viên Vương Cung Gia từ đoạn đường đến chẳng bao xa nhưng anh cũng ra lệnh quan sát kĩ càng , anh không muốn ai đến phá vào buổi sáng ai dám , anh không cần nói nhiều sẽ gϊếŧ ngay lập tức , đó là quy tắc của Vương Gia Uy

Một chốc thoáng , chiếc xe của anh đã tới Tần Gia , chiếc xe vừa tới đã có rất nhiều thuộc hạ đứng tôn kính chào đón Vương Lão Đại
Khi thấy anh bước vào Tần phan đã bước ra kính trọng cúi người chào đón anh
Anh nhìn thẳng vào mắt của Tần Phan ánh mắt tỏ vẻ thích và hài lòng về Tần Phan , suy nghĩ trong lòng dù ông ta cũng nằm trong giới hắc đạo nhưng không giống với người khác mưu mô đa kế lợi dụng vào thế lực của anh mà đi lên , không hổ danh được nhiều người nể người này nhất định Gia Uy ta sẽ làm đối tác mật thiết
Tần Phan biết rõ anh không thích ai đụng vào người anh nên không đưa tay bắt mà chỉ nói nhỏ nhẹ mời Gia Uy vào trong để trò chuyện , sau khi ngồi xuống anh ra hiệu cho Hoàng Minh và Mạnh Hiên ra ngoài chỉ để Vương Tôn bên mình
Tần Phan không rõ là hai lão đại nhà Vương uống rượu gì , nên mới bèn hỏi một cách thổ hẹn vì sự không chuẩn bị trước của mình
" Vương Lão Đại , Lão Nhị hai người thích rượu nào "
Anh không trả lời chỉ lạnh lùng ngồi yên đó , Vương Tôn thấy vậy mới trả lời lại Tần Phan
" vậy rượu vang đỏ đi dù sao anh tôi cũng thích mùi vị của nó ".


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK