• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Ba người đàn ông xung quanh phòng khuôn mặt ai nấy cũng đen hơn mực khi chứng kiến cảnh khả ái trước mặt bọn họ
" hụ.

.

hụ ! chổ công cộng "
" Cộng cộng thì sao anh ghen hả "
Hàn Thiên nghe được một lời trêu ghẹo của cô nha đầu của mình quăng thẳng vào mặt mình mà bất giác đỏ hết cả tai
" Sao mặt anh đỏ vậy Thiên Thiên "
" Em im ngay cho anh "
" Thôi thôi Thiên Thiên đừng giận em không chọc anh nữa nha "
Tần Nhi đang nằm gọn trong lòng anh bỗng nở nụ cười rạng người hướng về Hàn Thiên

" Mạnh Hùng cậu đi làm giấy tờ xuất viện "
" Dạ "
Thật sự anh muốn về Vương Cung Gia dưỡng thương nhiều phần khi ở đây
Đó chỉ là cái cớ để anh nói như thế nhưng thật sự chỉ là để cô về lại nhà dưỡng thai
" Thiên còn cậu thì sao "
" Giờ hai người bình phục hơn rồi tôi cũng về lại Trung chứ sao "
" Anh anh 1 tháng nữa sắp Tết rồi "
" Rồi cô nương anh sẽ về "
" Cưng anh nhất "
Hàn Thiên nở nụ cười nhỏ nhẹ với cô em gái của mình rồi cùng A Phong rời khỏi phòng bệnh
Vương Gia Uy trợn mắt nhìn xuống khuôn mặt hồng hào kiều diễm của cô mà nổi lên cơn ghen tị vô cùng
" Uy ! "
" Uy ! "
" Uy ! "
" Uy à ! "
Anh rướng mài khó chịu với hành động dở nửa của cô thật ra muốn nói gì mà Tần Nhi trở thành khuôn mặt hãnh diện này
" Uy Em Yêu Anh "
Đây là lời nói xuất phát từ lòng thành từ tình yêu của cô dành cho riêng Vương Gia Uy anh
" Thật "
" Không hề hai lòng và bảo bối là chứng nhận tình cảm của em dành cho anh "
Vương Gia Uy yêu thương xoa dịu khuôn mặt tươi tắn kiều diễm của cô
Bất ngờ đặt lên nụ hôn nhẹ lên cánh môi nhỏ hồng đào
" Tôn chúng ta đi chơi game hoài "
Cơn tức giận bỗng bộc phát khi nhìn sang cậu em trai của mình đã bị thương như vậy còn cắm đầu vào game rồi khi nào mới lớn nổi đây

" Sau khi vết thương em bình phục hẳn ở nhà dưỡng thương cho anh sau khi bình phục em đến bang tập luyện lại cho anh khi nào chững chạc mới quay lại nghe chưa "
" Nghe ạ "
Vương Tôn tức tươi tức tưỡi lườm anh rồi mới nhanh chóng cất bước rời khỏi
" Anh đừng nghiêm với cậu ấy dù sao Tôn cũng bằng tuổi em nên tính tình chưa được như anh hai nó "
" Vì sao "
" Vì chỉ khi nó thực sự nhận thức được mình cần phải bảo vệ thứ gì cái gì và nó cũng sẽ tự khắc tập luyện "
Vương Gia Uy là con người chân đạp đất đầu đội trời chưa bao giờ chịu nghe ai giải thích và dạy đời mình
Một lời nói của anh mở ra là vàng ngọc là mệnh lệnh của trời không ai không nghe
Vô pháp vô thiên nhưng đó chỉ là khi mang danh thủ lĩnh ông trùm bang Eagle
Mà bây giờ một người đàn ông như thế đã có vợ có con nên khi bên cô anh cưng chiều yêu thương Tần Nhi vô cùng
" Và anh cũng đừng nói Tôn anh cũng sẽ ở nhà cho em "
" Nhưng.

.

"
" Coi như anh đồng ý rồi nha "
Anh liếc mắt xuống khuôn mặt kiều diễm lộng lẫy đang nằm trong vòng tay mình
Sao cô có thể bá đạo ngang tàn như vậy chưa phải anh đã nói là không ở nhà sao
" Bá đạo và ngang tàn em học được từ anh sao "
Tần Nhi dùng quyền cưng chiều của anh mà nói ra những lời trêu ghẹo và bất giác nhìn lên khuôn mặt ưu tú mà ngẩn ngơ cả người
Tại sao lúc nào anh cũng mang vẻ đẹp khiến người ta mê người ta đắm chìm vào hay sao
" Đi mà nha nghe em được không ? không vì em mà hãy vì anh ? em không muốn anh tổn hại đến sức khoẻ mình nữa ? Em muốn anh lành lặn đến khi em sinh ra Nghị để nó thấy được ba nó là một đàn ông khoẻ mạnh "
Sau khi nghe được một tràn câu nói trông đó nũng nịu có và suy nghĩ hữu dụng cho anh

Nên cũng vì cái dễ thương luôn suy nghĩ yêu thương anh mà cũng mềm lòng đồng ý với cô
" Lão Đại tới biệt thự rồi ạ "
Tần Nhi ngạc nhiên chút phát hoảng khi mà lo đắm chìm trò chuyện cùng anh mà quên đi đã tới nhà lúc nào không hay
" Hai cậu đến lúc nào "
" 16 phút trước đến xem hai người có sao "
Vương Gia Uy cùng Tần Nhi khá bất ngờ khi nhìn hai vị không mời mà đến mà còn ngồi thoải mái trong phòng khác nữa chứ
Không ai khác chính là Tống Hiểu Phàm và Vũ Thành
" Thiên đâu không thấy tâm tích cậu ta đâu "
" Qua Trung rồi "
" Làm gì chứ "
" Tần Thị hiểu rồi chứ "
Tần Nhi lúc nào cũng thấy thú vị khi nói chuyện cùng với hai người này
Ít ra còn đỡ hơn tảng băng của cô nhưng dù vậy vẫn không tài nào hơn Vương Gia Uy của cô
" Nghe nói giờ có người sắp làm ba rồi nhỉ "
Tống Hiểu Phàm và Vũ Thành nói xong giả bộ né tránh ánh mắt hình viên đạn đang nhìn rõ vào mặt mình mà dẫn sang chủ đề khác
" Chuyện đó cậu giải quyết rồi chứ Uy "
" Hoàng Minh và Tôn đã làm xong rồi yên tâm
Giờ tôi không rời khỏi nhà được cũng không đến bang được Thiên thì cũng quay về Trung rồi không ai xử lí được tên cẩu kia "
" Được cứ để cho hai tụi này xử lí yên tâm ở nhà dưỡng thương và chăm sóc cho Tần Nhi ".


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK