Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi kết hôn, Nhất Thiên và Thường Hi đã xin ở riêng, do đây là hôn nhân ép buộc nên họ ở nhà chính của Dương gia sẽ không tiện. Mọi người cũng đồng ý cho hai người ra ở riêng và đây cũng là lúc Nhất Thiên được tự do.
Sau khi hôn lễ kết thúc, Nhất Thiên và Thường Hi về thẳng khu biệt thự mới mua. Vừa bước vào nhà, Thường Hi đi thẳng đến phòng ngủ rồi nói: '' Có hai phòng ngủ, tôi ngủ phòng này anh ngủ phòng bên cạnh.'' Nói xong cô đi vào phòng.
Nhất Thiên nghe vậy không có ý kiến, anh đi về phía phòng của Thường Hi gõ cửa : '' Tôi ra ngoài có việc, ngủ trước đi.''
Thường Hi bên trong nghe anh nói vậy hơi thắc mắc, giờ đã mười một giờ rồi anh còn đi đâu ? Nhưng cô vẫn im lặng không hỏi xem anh đi đâu, anh lớn rồi chứ đâu phải con nít mà cô phải lo lắng. Cô thay đồ ngủ rồi đi ngủ luôn, từ sáng đến giờ bận chuyện hôn lễ quá cô chưa được nghỉ ngơi tí nào nên giờ cũng thấm mệt.
***
'' Cạch ! Cạch !''. Tiếng mở cửa làm Thường Hi tỉnh giấc, bỗng dưng cô thấy người mình nặng trĩu như có vật gì đó rất nặng đang đè lên người cô. Cô giơ tay lên định đẩy ra thì có một bàn tay to lớn giữ tay cô lại, cô sợ hãi hét toáng lên : '' Aaaaa .... có ma.''
'' Là tôi.'' Một giọng nói quen thuộc, cô nhận ra giọng nói này .
'' Nhất Thiên anh làm cái gì vậy ? Bỏ tôi ra .'' Thường Hi càng giãy dụa hơn.
Nhất Thiên thấy cô chống cự anh càng giữ chặt tay cô rồi phủ bờ môi mềm mại của anh lên môi cô. Nụ hôn rất cuồng nhiệt, mùi rượu nồng nặc trong khoang miệng cô, Nhất Thiên uống rượu ?. Thường Hi dường như không thở nổi, tim cô đập càng lúc càng nhanh hơn, dù cô có cố chống cự hay giãy dụa thế nào cũng không chống lại được sức của Nhất Thiên. Không còn cách nào khác, cô cắn mạnh môi Nhất Thiên khiến anh phải dừng nụ hôn này lại.
'' Em tuổi con chó à ?'' Nhất Thiên cau mày nhìn cô.
'' Tôi tuổi gì không liên quan đến anh. Anh mau buông tôi ra.''
Nhất Thiên liền buông tay cô ra, cô chưa kịp cử động đã bị hai cánh tay của anh ôm chặt. Anh ôm rất chặt khiến cô không thể nhúc nhích nên cô đành nằm im mặc cho anh ôm.
Thấy cô ngoan ngoãn nằm im, anh nhếch môi cười rồi ghé sát tai cô nói nhỏ: '' Em thơm thật đấy.''
Thường Hi ngửi thấy mùi rượu trên người anh càng nồng nặc hơn, cô túm chặt cổ áo anh : '' Anh uống nhiều quá rồi đấy. Hôm nay tôi không so đo với anh làm gì, mai anh tỉnh rượu rồi tôi mới nói chuyện với anh sau, còn giờ thì câm miệng rồi ngủ ngay cho tôi.''
'' Được. Anh nghe lời vợ.''
Nằm trong vòng tay ấm áp của Nhất Thiên, Thường Hi vùi đầu vào bờ ngực săn chắc của anh rồi chìm vào giấc ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK