Năm ngày sau, Vu Giai ký hợp đồng với Lý Tu, Vu Giai hai trăm triệu tài chính đúng chỗ, đồng thời đúng chỗ còn có một vị đại biểu cho Vu Giai là khang dĩnh phong phòng làm việc phó thủ. Tuy khang dĩnh phong tới phòng làm việc, nhưng cũng không khoa tay múa chân với công tác trong phòng làm việc, đa phần là phối hợp Lý Tu, cái này làm cho Lý Tu cực kỳ vừa lòng, nhân tiện với Vu Giai cũng là “Yêu ai yêu cả đường đi”.
Giới giải trí không có chuyện lớn gì xảy ra, đối với việc Vu Giai rời khỏi chín ca, chín ca cũng không làm bất kỳ trừng phạt hay gì khác với Giang Yến Linh.
Hiện tại tâm tư Vu Giai không đặt ở giới giải trí, hôm nay là ngày kết hôn rất tốt của Vu Đoan cùng Diêm Tuấn Thanh.
Buổi tối hôm trước, Vu Giai cùng Tiểu Duy liền cùng Diêm Tuấn Thanh ở lại chung cư ở chợ phía nam của Diêm Tuấn Thanh, sáng sớm hôm nay tự tay trang điểm cho cô dâu, cũng không mượn tay người khác, Vu Giai xách giang kiêm lại đây, thuận tiện mang theo cái đuôi nhỏ Hà Uyển Doanh.
Vu Giai cẩn thận đùa nghịch đầu sa của Diêm Tuấn Thanh, trải qua tay nghề điêu luyện của giang kiêm, Diêm Tuấn Thanh mặc váy cưới xinh đẹp đến không giống phàm nhân, tựa như tiên nữ vậy.
Đội ngũ đón dâu đã tới dưới lầu, pháo bùm bùm vang lên, rất nhiều người trong công ty Vu thị đều tới đây hỗ trợ, hiện tại bên trong chung cư nhỏ mà Diêm Tuấn Thanh thuê không chỉ có Vu Giai cùng Tiểu Duy, còn có rất nhiều đồng nghiệp nam nữ. Bởi vì có tôn “Đại Phật” Vu Giai này ở đây nên cũng không có người nói gì khó nghe, toàn bộ đều là lời dễ nghe cả.
Diêm Tuấn Thanh mặc váy cưới màu trắng ngồi ở trên giường, trước khi chú rể ôm cô xuống lầu thì cô không thể xuống giường.
“Tới rồi, tới rồi——” Có thanh âm truyền đến từ hành lang, trong thanh âm mang theo ý cười vội vàng, “Bên trong khóa chặt cửa phòng lại, không thể để chú rể dễ dàng đưa cô dâu đi được.” Ở trước mặt vị tổng tài Vu Đoan này, nhân viên công ty đồng sự cũng có chút cố kỵ, dám nói như vậy đa phần là người quen biết với Vu gia được Vu Giai mời tới giữ cửa. Đôi cậu mợ nuôi nấng Diêm Tuấn Thanh, trước đó Vu gia đã cho bọn họ tiền, bảo bọn họ hôm nay ở tiệc cưới phải an an phận phận, lúc này cũng không ở chung cư, sẽ có ngượ đón bọn họ đến khách sạn tổ chức tiệc cưới.
Lại là lễ vật lại là bao lì xì, khi Vu Đoan ôm Diêm Tuấn Thanh vào xe cưới thì đã là hai giờ sau.
Ở trên tiệc cưới nhìn thấy Mục Tú Kim, đối với Vu Giai thì là một chuyện vui vẻ ngoài ý muốn. Mục Tú Kim đi theo một tên đàn ông trung niên tới, nghe giới thiệu thì Mục Tú Kim là tân phu nhân của tên đàn ông trung niên. Tiểu ác ma trong lòng Vu Giai phe phẩy cái đuôi tiêm thanh cười to, đã không có Vu Đoan, Mục Tú Kim vẫn có thể tìm được người khác gả cho, không phải sao?
Nếu Lý Tu gặp được Mục Tú Kim hiện tại, có phải lại bị vẻ khinh sầu ai oán của cô ta hấp dẫn rồi tiện đà thương tiếc yêu say đắm luôn không?
Vu Giai chưa bao giờ biết lời của cô lại linh nghiệm như thế này, suy đoán của cô về Mục Tú Kim cùng Lý Tu một ngữ thành sấm, ngay cả tình tiết cũng không có chỗ nào thay đổi quá lớn. Nhưng lúc này đây, Lý Tu không có thế lực lớn như kiếp trước, tuy sinh ý của Tôn Đông Lâm bị Lý Tu làm cho đội nón xanh nhỏ hơn một chút so với Vu thị nhưng đối phó loại người không có căn cơ như Lý Tu cũng không phải việc khó.
Bởi vì lần này Lý Tu đào hoa sứt đầu mẻ trán, khang dĩnh phong vì thế tiếp nhận phần lớn công việc của phòng làm việc. Thủ đoạn cùng năng lực công tác của hắn mạnh hơn Lý Tu rất nhiều, bất động thanh sắc mà đổi mới một vài chức vị trong phòng làm việc, trong khoảng thời gian này bận đến Fen thân thiếu phương pháp Lý Tu không phát hiện ra.
Cuộc sống của Mục Tú Kim cũng thật không tốt, cô ta tình một đêm cùng Lý Tu bị truyền thông phơi ra, tuy vốn dĩ không phải chuyện tốt với cô ta nhưng cũng thực không tồi tôn đông lâm liền không còn cho cô ta sắc mặt tốt nữa, nhốt cô ta ở trong nhà không được ra cửa. Mục Tú Kim bị “Cầm tù”, xin giúp đỡ không cửa, càng thêm tự ai hối tiếc, chỉ là kỵ sĩ cưỡi ngựa trắng Lý Tu lại căn bản phân không ra tinh lực tới giải cứu công chúa bị ác long cầm tù này.
Sau khi Vu Đoan kết hôn liền đi hưởng tuần trăng mật. Công ty Vu thị tạm thời có với xa nhìn, trong khoảng thời gian này Vu Giai rất nhàn rỗi, cho nên rất có tinh thần xem vở kịch Lý Tu cùng Mục Tú Kim làm vai chính.
《 phù Thiên giới 》 đóng máy, Vu Giai ở sân bay nhìn thấy Cốc Trình Hàm.
Cốc Trình Hàm mang theo Cốc Tú cùng tới chợ phía nam.
“Cháu chào cô ạ.” Ở cửa sân bay, Vu Giai mỉm cười.
Sắc mặt Cốc Tú so với trước đây thì đã tốt hơn rất nhiều, thân thể thoạt nhìn mạnh mẽ, từ bề ngoài căn bản nhìn không ra bà là người bệnh. Tâm trạng Cốc Tú cũng không tồi, nhìn thấy Vu Giai càng là híp mắt cười vui vẻ, lôi kéo tay Vu Giai, “Còn phiền cháu tới đón chúng ta.”
“Cháu ở nhà nhàn rỗi cũng không có việc gì.” Vu Giai cười, nhìn Cốc Trình Hàm cùng Hàn Tín bên cạnh, “Thiếu gia này xem như thật sự hình mãn ra tù?”
Cô nói đương nhiên là chuyện《 phù Thiên giới 》 bí mật quay chụp.
Cốc Trình Hàm cười cười, “Đúng vậy, hôm trước ăn một bữa cơm tù cuối cùng rồi.” Hôm nay hắn mặc áo sơ mi kẻ ô vuông, quần jean, cũng không đeo kính râm che tướng mạo, biểu tình ôn hòa mang cười, hoàn toàn khác một trời một vực so với hình tượng của hắn ở trước màn ảnh, đám người lui tới trong sân bay lui tới đám người cũng không ai nhận ra hắn chính là đại minh tinh.
Bốn người đi ra ngoài.
Vu Giai nói: “Chuyện anh nói muốn mua phòng ở chợ phía nam, tôi cảm thấy mậu thiện gia viên bên kia cũng không tệ lắm, tuy không ở trung tâm thành phố nhưng hoàn cảnh tốt, tiểu khu xanh hoá cũng làm khá ổn. Hôm nay anh nghỉ ngơi trước đi, ngày mai dẫn cô cùng đi nhìn xem, nếu không vừa ý thì chúng ta lại đi xem Lệ Giang nhân gia, cá nhân tôi cho rằng bên kia không bằng mậu thiện gia viên.”
Vu Giai lái xe tới, vừa đủ ngồi bốn người.
Đỡ Cốc Tú vào trong xe, Vu Giai thói quen mà đi ra chỗ điều khiển ngồi, Hàn Tín cười, “Để tôi lái xe đi, không có chuyện làm phụ nữ mệt nhọc.”
“Ký do Hàn ca chọn thật tốt.” Vu Giai cười, “Vẫn nên để tôi đảm đương tài xế, mọi người ngồi một giờ máty bay cũng mệt mỏi.” Cô ngồi vào chỗ điều khiển, cột kỹ đai an toàn, quay đầu lại nhìn Cốc Trình Hàm ở ghế sau, “Hồi ngươi ở chợ phía nam nơi sao?”
Cốc Trình Hàm cũng không có bất động sản ở chợ phía nam, chỉ là thuê ở một căn chung cư, là bất động sản của chín ca, chuyên môn cung cấp cho nghệ sĩ kỳ hạ thuê, Cốc Trình Hàm một mình ở nơi đó còn có thể, nhưng hiện tại mang theo Cốc Tú liền có chút không có tiện. Trong giới ngư long hỗn tạp, thân thể Cốc Tú cũng không quá tốt, nơi đó không phải là lựa chọn tốt nhất.
“Nếu không thì đến ở tạm nhà tôi vài ngày trước đi. Nhà tôi ở kim tân cừ còn có một chỗ phòng ở, cả nhà chúng tôi vốn ở nơi đó, mấy tháng trước mới dọn về đại trạch, chỗ phòng ở kia đang không ai ở, đồ vật vẫn còn đầy đủ hết.”
Cốc Trình Hàm nghĩ nghĩ, cười nói: “Tiền thuê tính như thế nào?”
Vu Giai khởi động xe, xe linh hoạt đi ra từ chỗ đậu tiến vào cửa sân bay, “Tiền thuê á, thiếu gia nhìn cấp điểm nhi.” Đi ra khỏi cửa sân bay, cô điều vừa xuống xe đương, xe thượng hiểu rõ sân bay cao tốc.
Hàn Tín nhìn xe tay bính bên trong, “Xe này của cô là tay động chắn?”
“Ừ. Đây là xe anh tôi, anh ấy quen khai tay động chắn, tháng này hưởng tuần trăng mật cùng chị dâu, không ở nhà nên tôi lén lấy ra.” Vu Giai hì hì cười nói, trong thần sắc có hai phần bướng bỉnh.
Hàn Tín lập tức cười, hắn rất quen thuộc với Vu Đông, đối với xuất thân của Vu Giai cũng biết nhiều hơn một chút, thật ra ánh mắt đầu tiên nhìn đến xe là có thể biết. Loại Huy đằng thẻ bài này vẻ ngoài vô cùng phổ thông, điệu thấp mà xa hoa, nếu không phải biết người vốn dĩ sẽ không nhận ra đây là xe hơn 300 thì đại khái sẽ cho rằng là xe Passat hai ba mươi vạn.
Vu Giai nói chuyện cùng Cốc Tú, “Chắc đây là lần đầu tiên cô đến chợ phía nam nhỉ, nghỉ ngơi tốt, cháu dẫn cô đi dạo quanh thành phố. Nơi này cháu quen thuộc, muốn ăn tốt, chơi tốt, hỏi cháu chuẩn không sai.” Cô lái xe vừa giới thiệu phong cảnh hai bên đường.
“Bọn tôi hình như vừa mời được một hướng dẫn du lịch miễn phí nhỉ.” Hàn Tín nói.
Cốc Trình Hàm hỏi, “Trong khoảng thời gian này cô rảnh thật đấy.”
“Vậy cũng không phải, tôi cũng chỉ rảnh rỗi bốn năm ngày này, năm ngày sau công ty nhà tôi có một cuộc họp báo tân phẩm, muốn quay chụp một tổ mặt bằng ảnh chụp. Nhưng thật ra nên bận đến chân đánh đến ót. Bận xong mấy việc này, mị trang bên kia lại muốn chụp thêm một tổ quảng cáo mới, đại khái sẽ dùng hết thời gian dăm ba bữa. Rảnh được một tuần, chúng ta nên đi đoàn phim, 《 cứu vớt 》 không quay ở phụ cận chợ phía nam, nghe nói đa phần đều là ngoại cảnh.” Tuy cô từ chín ca ra tới, nhưng hợp đồng ký với mị trang cũng không ngưng hẳn, nghe nói Vu Đông đã tìm mị trang nói chuyện rồi.
Cốc Trình Hàm, Vu Giai cùng Phùng Hạo ký hợp đồng 《 cứu vớt 》, vốn không nhanh như vậy đã bắt đầu quay chụp, sau lại nghe nói tài chính đúng chỗ vô cùng thuận lợi nên liền chuẩn bị khởi động máy trước, lúc ấy hẳn là phim thần tượng của Phùng Hạo cũng giết thanh, vừa lúc không chậm trễ.
Vu Giai dừng xe ở trước cửa, xuống xe đi mở cửa.
Cốc Tú nhìn biệt thự ba tầng trước mặt, trong thần sắc mang theo kinh ngạc. Lúc Vu Giai nói đến phòng ở, bà còn cho rằng chỉ là là khu nhà cư dân, không nghĩ tới là biệt thự có viện trước sau như thế này.
Vu Giai mở cửa, ném chìa khóa nhà ở cho Cốc Trình Hàm, “Mọi người đi vào trước, tôi lái xe tiến vào.”
Sau khi Vu Giai tới nơi này lần đó liền thuê một người giúp việc tới nơi này quét tước vệ sinh, mỗi tuần tới ba lần, cho nên lúc này bọn họ tiến vào, trong viện sạch sẽ, bậc thang trước phòng ngay cả tro bụi cũng không có. Vu Giai dừng xe, cởi giày ở cửa phòng, tiến vào, “Nơi này thuê người giúp việc tới quét tước, hẳn là hôm nay vừa tới quét tước. Phòng ngủ ở lầu hai, nhà ở đã khóa là nơi chúng tôi từng ở.” Cô vào Nàng phòng bếp rót nước trái cây, phân cho ba người mỗi người một ly, “Hàn ca cũng ở nơi này đi, phòng cũng đủ ở đấy.”
Hàn Tín đứng trước cửa sổ lớn sát đất ở phòng khách ngắm phong cảnh bên ngoài, nghe vậy nói: “Hoàn cảnh nơi này rất không tồi, nhà cô bày biện cũng khá tốt.”
“Đều là mẹ tôi bố trí, tòa phòng ở này là lúc ba mẹ tôi kết hôn mua, cả nhà chúng tôi ở chỗ này cũng ba mươi năm rồi.” Quay đầu nhìn Cốc Trình Hàm cùng Cốc Tú, “Mọi người ở đây thì cứ thoải mái đi, coi như là nhà thân thích cũng được. Cô nhìn xem còn thiếu thứ gì, trong chốc lát cháu sẽ đi ra ngoài mua. Tiểu khu nơi có một siêu thị lớn, mua đồ vật rất tiện.”
Cốc Tú đánh giá bố trí phòng khách, tuy bà cũng chưa từng sống trong hoàn cảnh như vậy nhưng việc này cũng không gây trở ngại cho phán đoán của bà, dựa vào thân gia hiện tại của Cốc Trình Hàm, có được một tòa biệt thự như vậy cũng không phải mua không nổi, nhưng nghe ý trong lời Vu Giai thì biệt thự như vậy chẳng qua chỉ là một trong các đừng sản nhà cô thôi. Cô gái xuất thân cao như vậy cao, nếu Tiểu Giám muốn cùng cô sống chung…Cốc Tú thích Vu Giai, nhưng trong lòng quan trọng nhất vẫn là con trai.
“Nơi này đã rất tốt rồi.” Cốc Trình Hàm nói, cũng không chú ý tới tâm lý Cốc Tú biến hóa, đỡ cánh tay mẹ, “Tiểu Giai, chúng tôi lên lầu hai xem phòng ngủ.”
Lầu hai trừ năm căn phòng bị khóa thì còn có bốn căn sưởng môn phòng cho khách, mỗi căn phòng cho khách đều rất trống trải, nhỏ nhất cũng 5-60 mét vuông, tự trang bị buồng vệ sinh tắm rửa, cả bố trí cũng chung một loại. Vu Giai giới thiệu phòng bị khóa cho bọn họ, làm Cốc Trình Hàm có chút để ý chính là năm căn phòng khóa này lại có một căn thuộc về A Đức.
“Trước kia A Đức trước kia thường xuyên ở chỗ này, kết hôn cũng không tới nữa.” Vu Giai cười, đẩy cửa một căn phòng cho khách ra, “Mọi người chọn phòng mình thích đi.”
Ba người Cốc Trình Hàm sống ở biệt thự Vu gia, hôm sau, Vu Giai liền dẫn bọn họ đi mậu thiện gia viên xem phòng. Mậu thiện gia viên tới gần nam giao, khoảng cách sân bay cùng thành phố điện ảnh chợ phía nam đều tương đối gần, hoàn cảnh thanh u, không khí tươi mát, người ở đây không nhiều, một đường đi tới, nơi chốn có thể thấy được bóng râm mặt cỏ, còn có cầu nhỏ cùng nước chảy, xanh hoá xác thật làm được không tồi, có khác Giang Nam lâm viên hai phân hương vị.
Vu Giai dẫn bọn họ đi nhìn một chỗ đan xen tiểu nhị tầng trước, khoảng 700 mét vuông, dựa theo yêu cầu của Cốc Trình Hàm, bên trong đã hoàn thành gia trang, thiên về phong cách cổ điển. Ngay từ đầu nghe Cốc Trình Hàm yêu cầu như vậy, Vu Giai còn kinh ngạc một trận.
Căn hộ này có năm phòng ngủ lớn nhỏ, một thư phòng, một phòng hoạt động, phòng khách nhà ăn phòng bếp giống nhau đều toàn. Cốc Tú rất vừa lòng, Cốc Trình Hàm cũng gật đầu.
Nhìn Vu Giai đề cử phòng này, lại xem mặt sau, có thể tìm ra một ít không đủ ở trong đó, sau khi xem xong hai căn, Cốc Trình Hàm tố tính không hề nhìn trực tiếp đã ký hợp đồng phòng thứ nhất, bởi vì phó chính là toàn khoản, giá cả lại ưu đãi 5%, số đếm đại, lần này lại giảm không ít.
Vu Giai đề nghị, “Nếu thiếu gia quyết định an gia ở chợ phía nam thì có muốn xem chiếc xe không, đi lại cũng tiện.”
Sau khi Cốc Trình Hàm gật đầu, Vu Giai dẫn bọn họ đến cửa hàng chuyên bán, Hàn Tín đi theo phía sau bọn họ, cười nhỏ giọng nói với Vu Giai, “Vừa mua phòng vừa mua xe, tiền tiết kiệm của Cốc tiên sinh cũng thừa không dưới tam dưa hai táo.”
Vu Giai nhướng mày với hắn, “Thiếu gia hẳn là còn chưa nghèo đến loại tình trạng này đâu.”
Cốc Trình Hàm cuối cùng chọn một chiếc xe khoản 150 vạn giới vị màu ngân bạch, Hàn Tín lòng nóng như lửa đốt mà ngồi trên ghế điều khiển, nói xe mới lần đầu tiên để hắn tới. Cốc Trình Hàm không tranh cùng hắn, trên đường mua xong xe trở về, mọi người đi một chuyến bệnh viện kiểm tra thân thể cho Cốc Tú.
Lúc có kết quả kiểm tra, bác sĩ lấy cớ thoái thác nếu không ở bệnh viện nói, làm Cốc Tú dưỡng, cảm xúc không cần thay đổi nhanh, cần vận động số lượng vừa phải.
Trở về dàn xếp xong xuôi cho Cốc Tú, ngày này liền lại trôi qua, Cốc Trình Hàm đưa Vu Giai ra ngoài, nhìn ra được Cốc Trình Hàm có chuyện muốn nói với cô, Vu Giai cũng không vội đi.
“Ngày mai tôi cùng mẹ tôi dọn qua ở nhà mới.” Cốc Trình Hàm nói.
“Cũng tốt, hiện tại anh có xe, đi nơi nào cũng đều tiện. Ngày mai tôi sẽ không qua.”
“Là trong công ty có việc sao?”
“Ừ, qua hỗ trợ ba ba.”
Cốc Trình Hàm trầm mặc trong chốc lát, nói về chuyện “Diễm chiếu môn” không lâu trước đây xảy ra trên người Vu Giai, lúc ấy Cốc Trình Hàm cũng không gọi điện thoại lại đây, thậm chí tin nhắn cũng không có.
Vu Giai cười, lộ ra hàm răng sáu cái răng trắng, “Chuyện này à, Hàn ca nói với tôi là anh ấy gạt không nói cho anh biết. Tôi nói rồi mà, cả lời an ủi cũng không có một câu thì tình hạn của chúng ta xem như làm không công. Bổn tiểu thư đại nhân có đại lượng, liền tha thứ anh, dập đầu tạ ơn đi, thiếu gia.”
Nhìn biểu tình sinh động của cô, mặt Cốc Trình Hàm rốt cuộc không cứng ngắc nữa, gợi lên khóe miệng, cong ra một nụ cười. Sau khi Hàn Tín ở 《 phù Thiên giới 》 quay chụp xong cảnh cuối cùng mới nói cho hắn mọi chuyện, lúc ấy hắn nghĩ cứ xa cách như vậy với Vu Giai, trong lòng nghẹn một hơi, phun không ra, ngực đổ đến khó chịu. Lúc này thấy Vu Giai như vậy liền buông ra chuyện này, trong lòng lại cảm thấy nơi nào không đủ, khẩu khí trong ngực cũng chưa tan hết, hắn xoa nhẹ đầu Vu Giai, “Vậy mà cô lại là Tể tướng trong bụng có thể chống thuyền.”
Gương mặt tươi cười của Vu Giai ở dưới đèn đường cực kỳ tươi đẹp loá mắt, cô không khiêm tốn mà tiếp thu chút nào, vẻ mặt kiêu ngạo “Đúng đó, bổn tiểu thư là ai chứ?”
Hai người vừa nói chuyện vừa tản bộ. Nơi này là khu biệt thự, người ra ngoài tản bộ vào thời gian này cũng không nhiều, gần như không nhìn thấy người. Nhìn thấy Lý Ngải đỡ mẹ Hạ đi ra từ một chỗ bóng cây, Vu Giai cũng không cảm thấy kinh ngạc. Hai nhà hàng xóm ở, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, ở chỗ này nhìn thấy người Hạ gia cũng không ngoài ý muốn. Nghe nói Hạ Gia Du muốn kết hôn cùng Lý Ngải, cho nên nhìn thấy Lý Ngải cũng hoàn toàn không kỳ quái.
“Bà Hạ, Lý tiểu thư.” Vu Giai mỉm cười, trong xưng hô lại hiện ra xa cách. Phải biết rằng trước kia Vu Giai đều thân thiết mà gọi mẹ Hạ là “bác Hạ”.
Tuy mẹ Hạ thích tính tình thuận theo của Lý Ngải nhưng nhớ tới quà tặng tết nhất trước đây của Vu Giai, thường xuyên đưa lễ vật quý báu cho bà ta, đối với lễ vật “Không phóng khoáng” của Lý Ngải, tuy mặt ngoài nhịn xuống bắt bẻ Lý Ngải nhưng trong hành động lời nói vẫn không tự giác mà biểu hiện ra một chút.
Lý Ngải là cô gái rất thông minh, nhưng chỉ biết coi như không biết thôi, Hạ Gia Du là cô ta tự mình chọn, ôn nhu săn sóc, lại bác học đa tài, gần đây anh sống không tốt, bị một người chèn ép đến lợi hại, nếu không phải Vu Giai tham cổ ở phòng làm việc, nghe nói phòng làm việc cũng không giữ nổi. Lý Ngải không muốn trong lúc mấu chốt thả chạy Hạ Gia Du, cho nên không thể không khom lưng cúi đầu với mẹ Hạ một chút, hôm nay đỡ mẹ Hạ ra ngoài tản bộ, lời trong lời ngoài của mẹ Hạ lại tàn nhắc tới ý muốn anh cô ta giúp đỡ phòng khám của Hạ gia.
Lý Ngải chỉ làm bộ không nghe hiểu, dù sao ở trước mặt người Hạ gia cô ta luôn luôn đơn thuần dịu ngoan. Cô ta biết cuộc sống tốt xấu dựa vào không phải Hạ gia, cũng không phải Hạ Gia Du, mà là anh trai Lý Tu, nếu cô ta không phải em Lý Tu, nếu cô ta vẫn là cô bé nông thôn Lý Ngải thì người Hạ gia chỉ sợ cũng sẽ không liếc nhìn cô ta một cái.
Ở chỗ này gặp được Vu Giai, xác thật làm Lý Ngải có chút ngoài ý muốn. Cô ta nhớ rõ Vu gia dọn khỏi nơi này rồi, rất khi trở về, trừ bỏ lần đó, Vu Giai trở về nơi này hình như là chuyên môn chờ cô ta vậy, buông xuống câu uy hiếp kia với cô ta, làm cô ta lo sợ bất an bốn ngày liền cũng không nhìn thấy có người truyền câu cô ta, tâm mới buông xuống, mấy ngày này càng thêm thận trọng từ lời nói đến việc làm. Cô ta lén hỏi thăm thế lực Vu gia ở chợ phía nam, kinh ngạc rất nhiều, quyết định trước khi thực lực Lý Tu vượt qua Vu thị thì không thể trêu chọc Vu Giai.
“Vu tiểu thư.” Lý Ngải đáp một tiếng, trên mặt mang theo ý cười. Lúc ánh mắt chuyển từ trên người Vu Giai qua Cốc Trình Hàm, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc cảm thán.
So sánh với dưới, mẹ Hạ còn không ẩn nhẫn bằng Lý Ngải, ánh mắt bà ta nhìn Vu Giai như là dao nhỏ vậy, lúc rơi xuống người Cốc Trình Hàm, thần sắc khó coi liền chợt lóe quân ở trên mặt, sau đó bà ta khinh thường nhìn hai người Vu Giai cùng Cốc Trình Hàm, ngôn ngữ thô bỉ, “Nhanh như vậy đã tìm được bạn trai mới rồi? Ai cũng nói giới giải trí rất loạn, vị này ——” Ánh mắt bà ta vô cùng làm càn mà đánh giá Cốc Trình Hàm, “Không phải chuyên ra tới ——”
- -----oOo------