• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sau khi giảng bài và chia nhóm thực hành xong, giảng viên ra hiệu cho mọi người có thể bắt đầu buổi thực hành.
Vì đây là buổi thực hành đầu tiên, nên mọi người sẽ học về cách rửa và hiệu chỉnh dụng cụ thuỷ tinh sao cho chính xác trước.
Cách rửa dụng cụ thì sau bài học hôm nay mới bắt đầu làm vì dụng cụ đã được giảng viên rửa sẵn rồi.

Còn hiện tại cả lớp sẽ thực hành hiệu chỉnh buret.

Đầu tiên là phải kiểm tra xem buret đã sạch hay chưa, và phải chắc chắn rằng nước không còn đọng lại trên thành buret.

Sau đó sẽ đổ đầy buret bằng nước cất.
Tới bước này, Hạ Thanh Di hơi gặp khó khăn một chút.

Mặc dù chiều cao của Hạ Thanh Di có thể xem là khá cao so với các bạn nữ cùng trang lứa, tuy nhiên ống buret rất dài, nhưng miệng ống lại nhỏ.

Lại được đặt trên bàn làm cho miệng ống rất cao.

Những bạn không có ưu thế về chiều cao còn phải leo hẳn lên ghế để có thể cho nước cất vào buret.
Hạ Thanh Di thì không cực khổ tới mức đó, nhưng cô vẫn phải nhón chân lên để đổ nước cất vào.

Lại sợ bị tràn ra ngoài nên cô đổ rất từ từ chậm rãi.


Sau đó, một bàn tay nhẹ nhàng cầm lấy cái becher mà Hạ Thanh Di đựng nước cất để đổ vào buret, rồi giúp cô đổ nốt số nước còn lại vào buret.
Hạ Thanh Di được cứu, cô buông becher ra, lắc lắc cánh tay mỏi nhừ.
“Cảm ơn anh, Cung Triết.”
Cung Triết rất cao, nên việc này anh làm vô cùng dễ dàng.
“Ừm, không có gì.

Anh cho nước cất vào rồi, em chỉnh mực nước về tới vạch 0 đi nhé.

Nhớ lưu ý tránh bọt khí, mẹo nhỏ là em có thể dùng ngón tay hoặc móng tay gõ nhẹ vào thành buret để bọt khí có thể bay lên.” Cung Triết nói chuyện rất từ tốn, nói xong thì nhẹ nhàng đặt becher lại trên bàn.
“Vâng ạ.”
“Làm đi, cần giúp gì thì gọi anh.”
Nói xong rồi Cung Triết lại đi giám sát những bạn học khác, ai cần giúp đỡ hay không hiểu vấn đề gì thì anh cũng sẽ giải thích giúp giảng viên.

Lớp khá đông nên một mình giảng viên đảm đương cũng có hơi không xuể.

Lẽ ra một lớp thực hành cần phải có hai giảng viên, nhưng vì người còn lại bận đột xuất nên giảng viên đành mượn Cung Triết tới thay.

Cung Triết cũng chỉ là nhận lời giúp cô giáo của mình, không ngờ lại có cơ hội gặp Hạ Thanh Di.
Cả buổi học, Cung Triết luôn cố gắng thể hiện bản thân với Hạ Thanh Di, nhưng cũng tiết chế để cô không cảm thấy anh quá lố lăng hay sỗ sàng.
Có điều mọi người đều nhìn ra được là Cung Triết vẫn thiên vị Hạ Thanh Di hơn so với những bạn học khác.

Giảng viên cũng cười cười, đưa ánh mắt ám chỉ nhìn cậu học sinh giỏi của mình.

Cung Triết xấu hổ xoa xoa đầu.
***
Cảnh Hàn đang lái xe tới trường, lâu lâu lại nhìn sang hộp quà màu đỏ ở ghế lái phụ.

Cậu có hơi hồi hộp, hôm nay Cảnh Hàn dự định sẽ tỏ tình với Hạ Thanh Di.

Để cô đợi lâu như vậy, Cảnh Hàn cũng không muốn.

Nhưng mà do cậu muốn khi tỏ tình, sẽ tặng Hạ Thanh Di một món quà ý nghĩa một chút, mà món quà này thì cần có thời gian chuẩn bị.

Cho nên cậu mới chần chừ lâu như vậy chưa ngỏ lời với Hạ Thanh Di.


Cảnh Hàn cảm nhận được, Hạ Thanh Di cũng có ý với cậu.

Chỉ là cậu không rõ “có ý” đó là nhiều hay ít thôi.
Thời gian này trò chuyện nhiều với Hạ Thanh Di, Cảnh Hàn cảm thấy càng ngày mình càng thích cô.

Vì càng ngày càng thích, nên lâu lâu mới không kìm nén được mà thốt ra nhiều câu nói mập mờ như vậy, đều là những câu nói thật lòng.

Nhưng với mối quan hệ hiện tại của hai người, thì chính là Cảnh Hàn nói chuyện rất mờ ám, nhưng lại không muốn xác định mối quan hệ với người ta.
Cảnh Hàn thấy rõ mấy ngày nay Hạ Thanh Di đã lạnh lùng với mình hơn hẳn.

Cậu đoán có lẽ một phần nguyên nhân cũng là do việc này.

Có lẽ Hạ Thanh Di hiểu lầm Cảnh Hàn chỉ muốn mập mờ mà không muốn xác định mối quan hệ yêu đương với Hạ Thanh Di.
Mấy ngày nay cậu lo lắng vô cùng, vì vậy càng gấp rút chuẩn bị cho xong món quà này.

Cuối cùng nhờ sự giúp đỡ của ba cậu, cậu cũng đã hoàn thành xong món quà.

Vừa làm xong là Cảnh Hàn lái xe đến trường ngay.

Cậu biết Hạ Thanh Di hôm nay có tiết trên trường.
Cảnh Hàn cầm hộp quà, bấm thang máy lên tầng học hôm nay của Hạ Thanh Di.

Giờ này có lẽ Hạ Thanh Di đã học xong rồi, không biết tới đó thì cô còn ở trong phòng học không.


Nếu không còn thì Cảnh Hàn sẽ gọi điện hẹn Hạ Thanh Di ra ngoài gặp mặt.

Thái độ của Hạ Thanh Di mấy ngày nay thực sự làm cho Cảnh Hàn rất sợ cậu sẽ tỏ tình thất bại.

Số thang máy nhảy lên từng nấc một, tim Cảnh Hàn cũng nhảy theo từng nhịp.

Thang máy mở ra, Cảnh Hàn cất bước ra ngoài tìm phòng học của Hạ Thanh Di.
Đây là tầng dành cho sinh viên học y dược, là tầng của phòng thực hành.

Cảnh Hàn nhìn tên từng phòng từng phòng một, rốt cuộc cũng tìm thấy phòng của Hạ Thanh Di học.

Đúng như Cảnh Hàn nghĩ, sinh viên đã ra về gần hết rồi, chỉ còn lại lác đác vài người đang soạn đồ, cũng chuẩn bị đi về.

Có điều, trong phòng học có một cặp đôi vẫn còn đang làm gì đó.
Cảnh Hàn nhìn vào, chỉ thấy Cung Triết cùng Hạ Thanh Di đứng ở một góc trong phòng học, cách cửa phòng khá xa.

Cung Triết đang nói cái gì đó, sau đó anh ta giơ tay cầm tay Hạ Thanh Di lên, lại bị cô rụt về.

Rồi Hạ Thanh Di lại nói gì đó với Cung Triết, sau đó xoay người rời đi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK