Đợi trời sáng, Thân Bá Xương lại đích thân đưa cô trở về.
Cô ta không biết tại sao Thân Bá Xương lại đột nhiên thay đổi chủ ý như vậy, thậm chí cô ta còn chưa kịp đàm phán giao dịch kia.
Sau khi do dự một lúc, cô ta quyết định đi tìm Thân Bá Xương lần nữa.
Kế hoạch của cô nhất định phải được đưa lên nhật báo!
…
Tại khu biệt thự trung tâm.
Thừa dịp Thượng Quan Nhược Hoa và Hạ Hậu Thanh có việc ra ngoài, Lý Cảnh Thiên cuối cùng cũng không cần giả ngu nữa, dẫn theo Quả Nhi đi đến khu dân cư trung tâm.
Tổng thể khu biệt thự trung tâm có hình tròn, toàn bộ chia làm 3 cấp khu dân cư. Mỗi một cấp khu dân cư đều có một cổng riêng, có nhận diện khuôn mặt và nhân viên túc trực bảo vệ tận tình.
Các khu dân cư cấp hai bên ngoài cùng chủ yếu là những tiểu gia tộc có người chống lưng. Trong khu dân cư cấp nhất là chỗ ở của ngũ đại gia tộc, mỗi đại gia tộc sẽ có một biệt thự riêng, nhưng mà họ không thường ở đó, chỉ thỉnh thoảng mới đến đây nghỉ dưỡng hoặc tổ chức tiệc tối.
Còn có khu dân như trung tâm chỉ có một biệt thự duy nhất, quanh năm bỏ trống, không ai biết chủ nhân là ai.
Trước đó ngũ đại gia tộc đã từng muốn lợi dụng đặc quyền của mình để tiến vào khu dân cư trung tâm, đồng thời còn huy động nhân lực điều tra về chủ nhân của nơi này. Thế nhưng bọn họ vừa mới hành động thì cổ phiếu của gia tộc lập tức xuống dốc, thậm chí là chạm đến bờ vực phá sản.
Người của ngũ đại gia tộc sợ hãi đến mức nhanh chóng rút hết toàn bộ nhân sự về, cùng nhau đi đến bên ngoài khu dân cư trung tâm để hứa sẽ không bao giờ điều tra nữa, nhờ đó mà họ mới cứu được công việc kinh doanh của gia tộc mình.
Kể từ đó, khu dân cư trung tâm đã trở thành điều cấm kỵ của thành phố Bạch, không ai dám tùy ý nhắc đến.
“Bíp” một tiếng, cánh cổng mở ra, Lý Cảnh Thiên vừa đẩy cửa bước vào trực tiếp bị một cỗ linh lực cường đại xông thẳng vào mặt!
Biệt thự này có vị trí đắc địa, phong thủy tốt, kết hợp gần như tất cả lợi thế của địa hình. Nhưng chỉ dựa vào những thứ này thôi thì tuyệt đối không thể tập hợp được nhiều linh lực như vậy.
Chẳng lẽ dưới mảnh đất này có cất giấu long mạch?
Lý Cảnh Thiên nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ của mình, tuy rằng long mạch có thể mang đến linh lực cường đại, nhưng nó cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể áp chế được. Cho dù bọn họ có nắm giữ chức vị Thiên Y, có công đức vô hạn cũng không có tư cách sống trên long mạch.
"Sư huynh!" Quả Nhi từ lầu hai hưng phấn chạy xuống: "Phòng ngủ phía trên lớn lắm! Lớn gấp trăm lần nhà của Trà Trà luôn!"
Lý Cảnh Thiên dở khóc dở cười.
Kể từ lần cuối cùng Thượng Quan Nhược Hoa làm gián đoạn chuyện tốt hai người đang làm, Quả Nhi đã tức giận đến mức đặt biệt danh cho cô ấy là Trà Trà.
Nguyên nhân là vì mỗi khi Thượng Quan Nhược Hoa nhìn thấy cô đều làm ra mấy hành động quái gở, hơn nữa còn luôn kiếm cớ tách cô ra khỏi sư huynh rồi tự mình ở lại bên cạnh sư huynh của cô giờ vờ ra vẻ ngây thơ.
Cô có đọc trên mạng thấy người ta gọi hành vi này là "Trà Ngôn Trà Ngữ" hay gọi tắt là "Trà Trà".
Lý Cảnh Thiên xoa đầu Quả Nhi, mái tóc của cô mềm mại như sa tanh, vừa mềm lại vừa mượt. Sờ vào cảm giác y hệt chiếc váy màu trắng hôm trước cô mặc.
Trong lòng anh lại bắt đầu ngứa ngáy, cuối cùng tối nay anh cũng có thể ăn thịt rồi!
"Đi đi! Em muốn ở phòng nào cứ tùy ý chọn."
Nhưng mà vừa dứt lời nụ cười trên mặt Quả Nhi đột nhiên biến mất. Vẻ mặt của cô hết sức buồn bã, trông có vẻ vô cùng ủy khuất.
"Sư huynh... Anh thật sự muốn em ở riêng sao?"
? ? ?
Lý Cảnh Thiên không hiểu gì.
Không phải anh chỉ nói cô muốn chọn phòng nào thì chọn thôi sao?
Anh có bảo cô ra ở riêng đâu?
Lý Cảnh Thiên bước tới ôm lấy vòng eo thon thả của Quả Nhi, dùng sức mổ vào cái miệng nhỏ nhắn của cô như trừng phạt.
"Tiểu nha đầu này! Em học được mấy thứ không đứng đắn này ở đâu ra vậy?"
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: