• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

( Hồi ức của Cố Thành)



‘’ chát ‘’

- Con ng.u. Mày cho người theo dõi trắng trợn như thế nó có bị điên mới không phát hiện ra lũ người đó đấy.

Bị đánh, cái tát vang vọng giáng xuống gương mặt xinh đẹp liền in hằn dấu bàn tay đỏ ửng. Gương mặt lán mịn bị lệch hẳn sang một bên sưng phù mà chẳng dám nhíu mày, chỉ có thể dùng móng tay nhọn dài bấm lấy lòng bàn tay cố nhịn đánh lạc hướng cơn đau.

- Còn không mau cho rút. Mày định chờ đến khi bọn đó bị tóm rồi khai ra à?.

- Vâng, con biết rồi.

Nhìn người phụ nữ không mảnh vải che thân, khắp nơi trên cơ thể chi chít dấu vết đỏ ửng đang trồm người gọi điện thoại.

Hừ, đúng là làm ông ta tức chết. Nhìn lại con đ.àn bà đã ăn nằm với mình từ khi nó mới 17 tuổi làm Cố Thành cau mày. Năm xưa ông ta nhận nuôi Cố Tâm khi chỉ mới 5 tuổi. Nét tinh nghịch lanh lợi có tư chất thông minh làm vợ ông ta rất thích lại thêm đã cưới nhau 5 năm trời vẫn chưa có con chung nên buồn tủi. Nay lúc đi thiện nguyện ở trại trẻ liền trông thấy một đứa trẻ hoạt bát liền nảy sinh hảo cảm muốn nhận nuôi. Rất nhanh, cô bé đã được vợ chồng nhà họ Cố nhận về Cố gia.

Cô bé đó sau khi nhập gia quy thì được đặt tên là Cố Tâm.

Khi Cố Tâm lên 10. Càng lớn, cô bé càng xinh đẹp và đặc biệt cô nhóc này có hết bốn năm phần y hệt như một vị cố nhân xưa ấy nhất là đôi mắt phượng.

Nhờ sự thông minh, học giỏi lại khéo ăn nói nên rất được lòng người lớn trong nhà đặc biệt là mẹ Cố. Thời điểm ấy, nói không ngoa khi so sánh Cố Tâm với nàng công chúa trong lồng vàng.

Vài năm sau, mẹ Cố may mắn có thai. Thai nhi là bé gái, từ ngày có đến lúc được sinh ra cả nhà đều quan tâm và yêu thương đứa bé vô cùng. Cố Như Ý ra đời, chênh lệch với Cố Tâm 5 tuổi nên đây là niềm hạnh phúc của nhà họ Cố như được nhân đôi. Vợ đẹp con ngoan khiến Cố Thành dần nguôi ngoai về chuyện trong quá khứ.

Nhưng may mắn đã không mỉm cười mãi với gia đình họ. Mẹ Cố bắt đầu suy nhược, bệnh tật quanh năm và đã qua đời khi Cố Như Ý chỉ vừa sang 11 tuổi.

Lên 16, nói Cố Tâm xinh đẹp có xinh đẹp, muốn gia thế có gia thế, hơn nữa lại rất thông minh. Đường nét gương mặt thanh tú, cơ thể thiếu nữ tuổi đôi mươi phổng phao hơn bạn bè cùng trang lứa mơn mởn vị tuổi trẻ làm say đắm bao ánh nhìn và ông ta không phải là ngoại lệ. Nhìn vào đôi mắt phượng ấy, ông ta không khỏi u mê lạc vào từng hồi ức đẹp của riêng mình.

Chung sống cùng một nhà hơn nữa lại là đàn ông góa vợ ở độ tuổi s.u.ng mãn này thì việc có những suy nghĩ lệch lạc được ông ta cho là điều đương nhiên.

Mới đầu, ông ta bị những suy nghĩ không nên có đó dọa cho một phen sợ hãi. Cố gắng dẹp đi ý nghĩ đó trong đầu bằng việc ra nước ngoài công tác thời gian ngắn nhưng ông ta lại càng nhớ về thậm chí còn biến thái khi nghĩ tới con gái nuôi rồi tự have s.e.x.

Khi một lần nữa quay trở lại, ông ta chẳng còn dè chừng mà thẳng thừng nhìn Cố Tâm rồi nuốt khan dục vọng.

Đã bao lần ông ta tự nhủ, cô bé là con gái nuôi mới chỉ gần sang tuổi 17 không được làm chuyện điên gồ. Nhưng mỗi lần nhìn cô trong bộ đồng phục trong lòng ông ta càng nhộn nhạo không yên. Đôi gò bồng to tròn được giấu sau lớp áo đồng phục bó sát thân cứ nảy lên nảy xuống theo từng bước đi lên xuống. Cặp đào no đủ thêm đôi chân dài trắng mịn, vòng eo bé tí cứ như thoát ẩn thoát hiện cứ đập vào mắt ông ta khi cô lên xuống cầu thang bộ.

Đã bao lần ông ta tự mườn tượng về cảnh xuân sắc ấy. Đã bao lần ông ta phải ra ngoài tìm niềm vui tự giải quyết nhu cầu. Dù có tiền, có rượu ngon, có g.ái đẹp phục vụ nhưng khi hành sự. Ông ta cũng chỉ tưởng tượng thèm thuồng con gái nuôi đang bị chính mình làm.

Thời gian dần dà trôi qua. Ý nghĩ đen tối trong đầu Cố Thành ngày một lớn dần cho đến một ngày.

- Ba, thời gian này con học cả ngày. Ngày mốt là sinh nhật của con rồi, con định xin ba để cho con chuyển hẳn sang kí túc xá ở trường để thuận tiện đi lại dù sao con cũng lớn rồi. Ba, ba thấy …

Chưa kịp nói hết câu, ông ta đã lên tiếng cắt ngang. Đùa kiểu gì vậy, thịt ngay trước mắt còn không được ăn. Để xổng ra ngoài con khác ăn mất thì sao?

- Không. Không có đi đâu cả. Ở nhà đi lại có người đưa rước để ba yên tâm. Con cứ đi học như bình thường đi, ngày mốt ba tổ chức sinh nhật cho. Dù sao ‘’ con cũng đã lớn ‘’ rồi nên ba cũng sẽ tặng con một món quà thật lớn.

Nét mặt ông ta nhìn cô có chút kì lạ nhưng cũng chẳng để ý nhiều. Chỉ đành gật đầu đồng ý.

- Vâng, con biết rồi.

Nhìn theo bóng lưng ‘’ con gái nuôi ‘’ vừa đi khuất ông ta cười khẽ. Sắp rồi, suy nghĩ của ông ta sắp thành sự thật rồi. Nhưng từ đây đến lúc đó, ông ta cần vài thứ thú vị hơn mới được. Nghĩ vậy ông ta liền lớn tiếng gọi.

- Quản gia, chuẩn bị xe.





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK