_Ngừng lại làm gì?Lẽ ra chúng ta phải nhanh chóng tới vương quốc phép thuật chứ!-Blood nói thế nhưng vẫn ngừng lại.
_Nghỉ ngơi một chút thôi mà,Blood.Vả lại cậu không nhận ra đây là đâu ư?
_Huh?Ông nói sao?-Blood nhìn chằm chằm Shiva.
_Nhìn xem nơi đây là đâu? -Shiva liếc nhẹ sang con suối với màu nước ánh lên sắc cầu vồng.
_Ơ..Là suối Rainbow!Con suối với nước có thể chữa bất cứ vết thương nào! -Blood chợt nhận ra.
_Đúng.Chúng ta nghỉ chân ở đây,chữa trị vết thương cho Reven luôn thể.Vết thương không hề gì với Reven nhưng hình như có độc.Nếu không thì cô ấy đã chẳng mê man thế này.
_Có thể lắm. -Blood lo lắng nhìn Reven.Máu không chảy nữa nhưng nhìn đôi cánh tả tơi của cô cũng đủ để người ta rùng mình khi nghĩ tới sức mạnh của đòn tấn công.
Róc rách róc rách.
Tiếng suối chảy hiền hòa vang lên làm xoa dịu sự căng thẳng của họ.
Toong toong.
Shiva dùng tay nhỏ nước suối lên vết thương và đôi cánh của Reven.Chúng dần dần lành lại.Chỉ sau vài giây,không ai có thể nhận ra những đã từng có những vết thương nặng như thế nào trên người Reven...
(to be continued...)