• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Gà Brahma

Giang Tứ tạm biệt Lộ Nguyên Minh mang theo một đống ảnh chụp gà Brahma gọi xe về nhà, cậu cũng rất mong chờ rằng mình có thể vẽ được bao nhiêu con gà khổng lồ này, Đoạn Hoằng vừa nghe Giang Tứ muốn chiêu hồn cho con gà Brahma nhà hắn thì vui mừng đến điên, nói Giang Tứ cố lên, ít nhất là chiêu được 3 con gà cưng, như vậy thì ba người bọn họ mỗi người có một con gà, nếu không sẽ không thể chia ra được.

Gà Brahma của nhà Đoạn Hoằng vốn được mua về để đẻ trứng và bán gà con, thế nhưng gà Brahma rất khó nuôi, lớn chậm còn dễ nhiễm bệnh, nhiều con gà còn chưa kịp lớn đã liên tục chết đi, cuối cùng chỉ còn lại mười con, mười con gà này chín trống một mái, cũng không hy vọng gì đến việc đẻ trứng, trong nhà muốn bán đi nhưng Đoạn Hoằng sống chết không đồng ý, hắn muốn nuôi nó làm gà chọi, lúc không có chuyện gì làm thì hắn dẫn theo đám gà chạy khắp núi, đặc biệt hoang dã.

Đoạn Hoằng nhắc nhở Giang Tứ, gà Brahma nhà hắn khác với gà Brahma bình thường, tụi nó rất hung dữ, còn đánh bại được tất cả đám chó trong thôn, còn thường xuyên phân cao thấp với gia súc, gà Brahma vẫn luôn là giang hồ trong thôn, ngàn vạn lần đừng chọc giận chúng nó, nếu không nó sẽ thực sự giẫm lên và mổ cho đến khi trọc đầu mới thôi.

Giang Tứ bị sự miêu tả của Đoạn Hoằng làm cho kinh hồn táng đảm, cậu chưa từng vẽ gà, nên không biết tính tình của gà cũng như xác suất trở thành linh hồn thú cưng, thế nhưng dù số lượng gà nhiều như vậy, cũng chưa chắc có được 3 con gà?

Giang Tứ về đến nhà thì bắt đầu bế quan, vẫn giống như trước, đầu tiên cậu dùng cuốn tập vẽ và bút chì màu để thử, có linh hồn thú cưng rồi thì dùng Cỏ Linh Minh và Cát Thải Nhung, cho dù bây giờ có rất nhiều Cát Thải Nhung nhưng cũng không thể lãng phí, Giang Tứ chỉ có ba tấm Cỏ Linh Minh phỏng chế, có lẽ sẽ không đủ chia.

Trước hết Giang Tứ vẽ vịt gọi của Hạ Tri Vi, cậu không biết một con vịt cưng như vậy có thể có sức tấn công như thế nào, thế nhưng cậu đã vẽ hamster cho Mục Vi rồi, cũng sẽ không từ chối vịt gọi của Hạ Tri Vi, chỉ cần có thể biến thành linh hồn thú cưng, Giang Tứ đều sẵn sàng giúp một phen.

Hạ Tri Vi cũng thật may mắn, vịt gọi thật sự trở thành linh hồn thú cưng, Giang Tứ không có sử dụng Cỏ Linh Minh phỏng chế cho vịt gọi, cậu chỉ có thể dùng Cát Thải Nhung phỏng chế mà thôi, cậu dùng cát phỏng chế vẽ trên cuốn tập vẽ được một con vịt gọi nửa linh thân thứ đẳng, chỉ có 26 điểm giá trị tinh thần.

Sau đó đến gà Brahma, số lượng rất nhiều nên vẽ từng con một sẽ rất mất thời gian, cả ngày hôm đó Giang Tứ vẽ không hết, ngủ một giấc dậy rồi tiếp tục vẽ, Giang Tứ tốn rất nhiều thời gian mới vẽ xong bảy con gà Brahma, nhưng cuối cùng cậu cũng đã có được ba linh hồn gà cưng Brahma!

Giang Tứ rất vui mừng, lấy Cỏ Linh Minh phỏng chế ra, dùng Cát Thải Nhung phỏng chế điểm lên Cỏ Linh Minh phỏng chế, đóa hoa nở rộ như mong đợi đã không xuất hiện, nó chạy dài trên Cỏ Linh Minh, cuối cùng đọng lại thành khổ giấy A4.

Giang Tứ: "???"

Đây là sự khác biệt giữa hàng thật và hàng phỏng chế sao? Hàng thật có thể phủ kín toàn bộ bảng vẽ, nếu bảng vẽ này lớn hơn thì có thể phủ kín hết luôn, nhưng diện tích của giấy A4 thực sự rất nhỏ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng phát huy của cậu.

Giang Tứ cẩn thận vẽ lại tất cả các đường nét lên trên Cỏ Linh Minh phỏng chế, bắt đầu vẽ gà Brahma, cho dù là gà Brahma phỏng chế đi chăng nữa cũng rất đáng chờ mong.

Khung thoại xuất hiện, thế nhưng chỉ ngắn ngủn một hàng.

【 Gà Brahma cấp một thứ đẳng, giá trị tinh thần: 304】

Tuy rằng không có thuộc tính, nhưng giá trị tinh thần này cũng khiến Giang Tứ vui vẻ, một linh hồn gà cưng Brahma tương đương với một Linh Giả cấp D, Giang Tứ sao có thể không vui cho được? Sau này có linh hồn gà cưng Brahma ở bên cạnh Đoạn Hoằng và Lộ Nguyên Minh, cậu cũng có thể càng yên tâm một chút.

Sau khi Cỏ Linh Minh phỏng chế được thu nhỏ lại, hoa văn của gà Brahma lộ ra ngoài, không giống như Cỏ Linh Minh chân chính có thể bọc hoa văn bên trong, từ bên ngoài căn bản không nhìn ra được trong Cỏ Linh Minh là cái gì.

Vẽ xong một con, Giang Tứ lại vẽ đến con thứ hai, cũng là cấp một thứ đẳng, giá trị tinh thần cũng hoàn toàn như nhau.

Khi Giang Tứ lấy ra một tấm Cỏ Linh Minh phỏng chế cuối cùng, cậu thoáng nhìn thấy Hoa Tiêu đang nhìn mình một cách sâu kín.

Giang Tứ: "......"

Trán Giang Tứ đổ mồ hôi, hì hì cười gượng, "Mặc dù Cỏ Linh Minh và Cát Thải Nhung đều là phỏng chế, nhưng hiệu quả không tồi, tấm này tao vẽ cho mày, chờ tới khi tìm được Cỏ Linh Minh và Cát Thải Nhung thật sự sẽ đổi lại cho mày được không."

Lúc này Hoa Tiêu mới vừa lòng, uốn éo bờ mông đào nhảy lên sô pha, nằm trên sô pha nhìn Giang Tứ, như là muốn giám sát công việc.

Giang Tứ lau mồ hôi, thiếu chút nữa là cậu vẽ hết ba bức tranh là gà Brahma rồi, cũng may Hoa Tiêu xuất hiện kịp thời, nếu không thì hậu quả thật không dám tưởng tượng nỗi, cậu đã có thể hình dung ra dáng vẻ thịnh nộ của Hoa Tiêu rồi.

Giang Tứ nhanh chóng vẽ Hoa Tiêu, trong suốt quá trình Hoa Tiêu chỉ yên lặng nhìn cậu, đến khi bức tranh hoàn thành, Hoa Tiêu biến mất trên sô pha.

【 Corgi cấp một thứ đẳng, giá trị tinh thần: 280】

Giang Tứ: "......"

Giang Tứ không dám để Hoa Tiêu biết giá trị tinh thần của nó còn không cao bằng một con gà, có phải sẽ làm tổn thương lòng tự trong của chó không?

Giang Tứ nóng lòng muốn triệu hồi gà Brahma ra, muốn nhìn xem con gà khổng lồ này biến thành linh hồn thú cưng sẽ như thế nào.

Gà Brahma vừa xuất hiện, Giang Tứ đã vô cùng kinh ngạc trước kích thước của nó, cái đầu này còn cao và to hơn cả Thiên Lang, một thân năm màu lông vũ vô cùng xinh đẹp, gà Brahma vừa xuất hiện đã nghiêng đầu nhìn Giang Tứ, Giang Tứ lui về phía sau một bước, có cảm giác muốn bảo vệ cái đầu của mình, con gà lớn như vậy, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy ngoài đời.

【 Gà Brahma cấp một thứ đẳng: Ta tên là gà chọi, ngươi tên gì? 】

Giang Tứ: "......"

Giang Tứ tiếp tục lui về phía sau, loại cảm giác này quá vi diệu, "Tao tên Giang Tứ, chào mày."

Một con gà Brahma khác không cần triệu hồi cũng xuất hiện trong phòng khách, bộ lông của con gà này đa phần là màu trắng, chỉ có đuôi, đầu cánh và hai cái chân to đầy lông là có màu đen gradient, cùng với chiếc mào gà đỏ tươi, tựa như một bức tranh thuỷ mặc, vô cùng xinh đẹp.

Gà Brahma trắng đen cũng nghiêng đầu nhìn Giang Tứ, tư thế và ánh mắt chẳng khác gì gà Brahma năm màu.

【 Gà Brahma cấp một thứ đẳng: Ta cũng tên là gà chọi. 】

Giang Tứ: "......"

Này mẹ nó không phải tất cả gà Brahma đều tên là gà chọi đó chứ? Cái tên Đoạn Hoằng này không thèm đặt tên cho gà à?

Giang Tứ: "Tụi mày đều tên là gà chọi, nếu như tao gọi gà chọi, tụi mày biết đang kêu ai sao?"

Cả hai đều đồng thời nghiêng đầu nhìn cậu.

【 Gà Brahma cấp một thứ đẳng: Ngươi gọi thử xem. 】

【 Gà Brahma cấp một thứ đẳng: Ngươi gọi thử xem. 】

Giang Tứ: "......"

Giang Tứ: "Ai đến trước được phục vụ trước, tên gà chọi đã bị con đầu tiên lấy trước rồi, không bằng con sau gọi là...... Trắng cộng đen thế nào?"

【 Gà Brahma cấp một thứ đẳng: Chẳng ra gì, ta muốn tên là gà chọi. 】

Giang Tứ đau đầu, "Vậy, gà năm màu lông thì gọi là chọi số 1, gà lông trắng đen gọi là gà chọi số 2, thế nào?"

Hai con gà Brahma đều dùng cặp mắt đậu đen kia tràn ngập sự hoài nghi nhìn Giang Tứ, cuộc nói chuyện lại rơi vào im lặng, Hoa Tiêu đột nhiên xuất hiện, gâu một tiếng phá tan sự xấu hổ, nhưng khi sự bối rối bị phá vỡ, Hoa Tiêu lại phải gánh chịu điều đó.

Hai con gà Brahma vốn dĩ đang im lặng, vừa nhìn thấy chó thì giống như bị tiêm máu gà, đôi cánh lớn lập tức xòe ra, lông trên cổ nổ tung, chúng vỗ cánh nhào về phía Hoa Tiêu, tốc độ nhanh đến nỗi ngay cả Giang Tứ cũng không kịp phản ứng!

Hoa Tiêu bị mổ vào mông áu lên một tiếng, phẫn nộ quay đầu cắn một phát, một chó khó địch hai gà, Hoa Tiêu bị kẹp dưới móng vuốt của gà bá vương, bị mổ vào đầu.

"Đừng đánh nhau, đều trở về đi!" Giang Tứ muốn đẩy Brahma ra, nhưng lại bị móng vuốt của gà chọi số 1 đạp một phát, Thiên Lang lập tức xuất hiện, dùng móng vuốt tát một phát vào đầu gà chọi số 1, lần này quả thực là châm ngòi thùng thuốc nổ rồi, gà chọi số 1 vỗ đôi cánh lớn của mình, nhảy lên đánh lộn với Thiên Lang, Thiên Lang vốn luôn vững vàng lúc này không hề nhượng bộ, hai móng vuốt thay phiên nhau ra trận, tóm được gà chọi số 1 rồi thì cho nó một cú đấm quyền anh!

Trong lòng Thiên Lang hiểu rõ nên không hề mở miệng, không thì nếu như nó mà cắn xuống một phát thì gà Brahma sẽ đi đời nhà ma luôn, Hoa Tiêu đang bị bắt nạt thảm hại cũng không thèm quan tâm tới nữa, bắt được cái nào thì cắn cái đó, vài nắm lông trên cổ và cánh của gà chọi số 2 đều bị cắn đứt!

Từ khi vẽ linh hồn thú cưng, đây là lần đầu tiên Giang Tứ gặp phải tình huống hỗn loạn như vậy, ngay khi tình hình cực kỳ mất kiểm soát thì vang lên tiếng gõ cửa, Giang Tứ chạy ra mở cửa, đứng bên ngoài là Bạc Hoài.

Bạc Hoài còn chưa kịp mở miệng thì Giang Tứ đã vội vàng nói: "Mau mau mau, anh dùng một chút Linh Vực đi, nhốt toàn bộ chúng nó vào trong phòng tối!"

Bạc Hoài đứng ở bên ngoài đã nghe thấy tiếng gà bay chó sủa, không ngờ tình hình đánh nhau trong phòng lại kịch liệt đến như vậy, Linh Vực trong tay được hắn chia thành bốn khối, mạnh mẽ tách hai con chó và hai con gà đang đánh nhau ra.

Thiên Lang vẫn luôn rất khắc chế, sau khi bị tách ra thì lập tức bình tĩnh lại, Hoa Tiêu lại không được như vậy, nó nhảy nhót lung tung không ngừng sủa inh ỏi trong nhà giam Linh Vực, mấy lần một thoát khỏi nhà tù Linh Vực, vô cùng táo bạo.

Một mớ khung thoại không ngừng lướt qua đầu Hoa Tiêu.

【 Corgi cấp một thứ đẳng: Là con gà này ra tay trước! Cái đồ không biết xấu hổ! Cái đồ ỷ đông rồi bắt nạt! 】

【 Corgi cấp một thứ đẳng: Mau thả tui ra ngoài, tui phải cắn chết chúng nó! 】

【 Corgi cấp một thứ đẳng: Cái đám gà vất vơ đâu ngoài đường mau cút đi! Dám khi dễ lão tử, tui cắn chết cả nhà mày! 】

Thái dương Giang Tứ nhảy thình thịch, trước kia Corgi chưa bao giờ tự xưng là "Lão tử" hết, chắc chắn là học được lúc đi theo Lộ Nguyên Minh rồi, linh hồn thú cưng thông minh hơn thú cưng nhiều, chúng nó có thể nghe hiểu và học tập, rất dễ dàng nhiễm phải thói hư tật xấu.

Giang Tứ: "Thả Hoa Tiêu ra."

Bạc Hoài thu lại Linh Vực nhốt Hoa Tiêu, Hoa Tiêu vừa lấy lại được tự do thì lập tức lao vào gà Brahma đang bị giam, đáng tiếc nó không thể chui vào, Hoa Tiêu phẫn nộ lay móng vuốt, muốn chiến một trận sinh tử với gà Brahma.

"Hoa Tiêu, lại đây!" Giang Tứ kêu nó.

Hoa Tiêu phẫn nộ quay đầu nhìn về phía Giang Tứ, thấy Giang Tứ nhìn nó với vẻ mặt nghiêm túc, nó mới không cam lòng chạy về phía Giang Tứ, chỉ là không chạy được vài bước thì bốn chân đột nhiên què một còn có ba chân, nó khập khiễng nhảy, miệng cứ luôn "Ư ư ẳng ẳng" như là bị thương rất nặng vậy.

Bạc Hoài nhướn mày, nhìn Hoa Tiêu diễn sâu.

Hoa Tiêu bắt gặp ánh mắt của Bạc Hoài thì lập tức dời mắt đi, tập trung cho sự nghiệp diễn xuất của mình.

Giang Tứ bất đắc dĩ, đành phải đi qua bế Hoa Tiêu lên, kiểm tra đầu của nó, đầu Hoa Tiêu bị mổ trọc hết hai miếng, lông ở mông cũng mất đi một nhúm, nó thảm hại dựa vào lòng ngực Giang Tứ kêu ẳng ẳng, Giang Tứ đau lòng không thôi, Hoa Tiêu lớn tới chừng này còn chưa bao giờ chịu thiệt thòi đến như vậy, ở nhà Thiên Lang luôn nhường nhịn nó, vậy mà lần này bị hai con gà đè xuống mổ.

Sau khi được Giang Tứ xoa xoa và an ủi một lúc lâu, Hoa Tiêu cuối cùng cũng không rên nữa, lúc này Giang Tứ mới nhìn về phía Thiên Lang, Thiên Lang vẫn ngồi xổm vô cùng đoan chính, soái khí bức người, thậm chí không rối một sợi lông nào, nó PK với gà chọi số 1 hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong, ngược lại là gà chọi số 1 chắc là bị đánh đến hôn mê rồi.

"Thiên Lang, lại đây." Giang Tứ vẫy tay.

Bạc Hoài thả Thiên Lang ra, Thiên Lang không nhanh không chậm đi tới, ngồi xổm ngồi ở Giang Tứ trước mặt, thái độ cứng rắn, nhận phạt nhưng không nhận sai.

Giang Tứ sờ đầu nó, Thiên Lang từ trước đến này đều đáng tin cậy, nếu không phải gà Brahma bắt nạt Hoa Tiêu rồi lại cho nó một móng vuốt thì Thiên Lang sẽ không lao tới, mà trong trận chiến này nó cũng chỉ động móng vuốt thôi, không hề đả thương gà Brahma.

Giang Tứ vỗ vỗ Thiên Lang, "Mày trở về trước đi."

Thiên Lang hóa thành một quả cầu ánh sáng trắng quay về Cỏ Linh Minh, chỉ còn lại hai con gà bá vương này, hai con gà Brahma dạo bước trong "Phòng tối", y như những con gà bình thường, hoàn toàn không cảm thấy mình đã làm sai.

Thái độ của hai con gà rất có vấn đề, chờ có thời gian rảnh nhất định cậu phải nói chuyện vui vẻ với chúng, còn phải hỏi Đoạn Hoằng có phải là thường xuyên để gà Brahma đánh nhau với chó trông thôn hay không, hoặc không phải là Đoạn Hoằng, là người trong thôn cảm thấy gà chó đánh nhau rất thú vị, mỗi khi nhìn thấy phản ứng thì gà Brahma sẽ cảm thấy rất tự hào vì bản thân mình đã đánh thắng một con chó, hoàn toàn không nói đến việc đúng sai.

Hiện tại chúng nó biến thành linh hồn thú cưng, thông minh thật sự, không thể tiếp tục phát triển những thói hư tật xấu này nữa, nếu chủ nhân không thể kiềm chế được thú cưng của mình thì sẽ là vấn đề lớn.

Hai con gà Brahma thấy Giang Tứ đang nhìn nó chằm chằm, nó nghiêng nghiêng đầu nhìn lại.

【 Gà Brahma cấp một thứ đẳng: Chúng ta chấp nhận khiêu chiến một chọi một, lúc trước không có kết quả, bây giờ có thể thử lại. 】

Nắm tay của Giang Tứ lập tức cứng lại, khó trách thích gọi là "Gà chọi", cái con gà này đúng là cuồng chọi mà!

Giang Tứ gọi điện thoại cho Đoạn Hoằng ngay tại chỗ, Đoạn Hoằng vừa bắt máy thì hỏi: "Chiêu hồn thành công không? Gà Brahma của tớ có phải vô cùng uy vũ khí phách không?"

Giang Tứ hít khí, "Có phải cậu thường xuyên để gà Brahma đánh lộn với chó không?"

Đoạn Hoằng: "Cũng không tính là thường xuyên, trong thôn có nhiều chó lắm, chính là loại chó bản địa được thả rông hoàn toàn, không ai dạy không ai quản cũng chỉ được cho thức ăn thừa, vô cùng tệ luôn, còn thường xuyên ăn trộm trứng gà trứng vịt để ăn, lúc mà gà Brahma nhà tớ còn nhỏ thì bị hai con chó trong thôn ăn thịt, bình thường đều là nuôi nhốt, chỉ khi nào có tớ ở nhà thì mới dắt tụi nó ra ngoài đi dạo.

Mỗi lần ra ngoài thì đều có chó đi theo, có một lần tớ không để ý thì lại có một con gà Brahma khác bị cắn chết, lúc đó tớ bốc hỏa luôn, kêu đám gà Brahma mổ chết con chó ngu đó, lúc mới đầu gà Brahma nhát gan lắm, không dám đánh lộn với chó đâu, lần nào tớ cũng phải hò hét cổ vũ, dần dà lá gan của gà Brahma càng lúc càng lớn, sau đó biến thành mỗi lần nhìn thấy chó thì sẽ xông lên, mổ mấy con chó khiến nó không dám đến gần, trong thôn có mấy người đàn ông rảnh rỗi không có việc gì làm thì đến xem gà chó đánh nhau, đặt cược hạt dưa hay thuốc lá gì đó......"

Vẫn luôn không thấy Giang Tứ lên tiếng, lúc này Đoạn Hoằng mới ý thức được có vấn đề, "Sao vậy? Gà Brahma có chiêu hồn thành công không?"

Tâm tình Giang Tứ rất là phức tạp, "Thành công, chỉ là con gà đó rất không thân thiện với chó, nó mổ trọc đầu chó nhà tôi rồi."

Đoạn Hoằng: "......"

Đoạn Hoằng: "Vậy vậy vậy vậy...... Có nghiêm trọng không? Còn có thể mọc lại được không?"

Loại cảm giác đứa nhỏ nghịch ngợm trong nhà gặp rắc rối là sao thế này?!

Giang Tứ nói: "Tôi sẽ thử giáo dục trước, linh hồn thú cưng không phải là thú cưng bình thường, chúng nó rất thông minh, sẽ học tập sẽ bắt chước còn có thể nghe hiểu lời nói của con người, có thói quen xấu thì nhất định phải sửa cho đúng, nếu cậu không quản được nó thì rất dễ xảy ra chuyện."

Đoạn Hoằng: "Tớ biết rồi, cậu cứ giáo dục tụi nó đi, nếu dạy bằng miệng không được thì dạy bằng đòn roi, đánh cho chúng nó một trận, đảm bảo nó sẽ nhớ dai luôn."

Giang Tứ: "......"

Thói quen được hình thành từ khi còn nhỏ này, chỉ có thể chậm rãi mà sửa, không phải cứ đập một trận là sẽ giải quyết được vấn đề đâu.

Cúp máy, Giang Tứ mệt mỏi nhìn con gà có vấn đề kia.

"Đây là gà Brahma được vẽ ra từ giấy linh hồn phỏng chế sao?" Bạc Hoài đi tới.

Giang Tứ gật đầu, "Đúng vậy, kinh nghiệm đánh lộn với chó của tụi nó vô cùng phong phú, cứ nhìn thấy chó thì sẽ nhào lên, hung lắm luôn."

Gà Brahma mà Bạc Hoài biết đều tương đối ôn hòa, thích hợp để nuôi làm thú cưng, một con gà Brahma hiếu chiến như vậy cũng là lần đầu hắn nhìn thấy, trận chiến với Hoa Tiêu và Thiên Lang kia quả thực vô cùng khốc liệt.

Bạc Hoài: "Còn đối với cậu thì sao?"

Giang Tứ: "Đối với người thì vẫn còn tốt, nhưng mà rất là cố chấp, nhất quyết gọi mình là gà chọi, gọi tên khác thì không được."

Bạc Hoài: "Giá trị tinh thần của chúng nó là bao nhiêu?"

Giang Tứ đang mở miệng muốn nói ra con số 304, rồi lời nói đên bên miệng đột nhiên dừng lại, "Tôi mới vừa vẽ xong, chưa kiểm tra nên không biết."

Ánh mắt hai người chạm nhau, Giang Tứ chủ động dời mắt, khóe miệng Bạc Hoài cong lên, "Cậu không hỏi Dù Dẫn Mộng sao?"

Giang Tứ: "......"

Hỏi Dù Dẫn Mộng cái gì, Dù Dẫn Mộng biết cái quỷ á!

Giang Tứ: "Dù, Dù Dẫn Mộng không phải cái gì cũng biết đâu, huống chi cho dù nó biết thì cũng chỉ biết những thứ liên quan tới quỷ thôi, nó không quản được Linh Giả đâu, phải, phải dùng dụng cụ kiểm tra chuyên dụng của Linh Giả."

Giang Tứ ôm Hoa Tiêu đặt lên sô pha, quay lưng về phía Bạc Hoài, không nhìn thấy được ánh mắt không kiềm chế được ý cười trong mắt Bạc Hoài.

Bạc Hoài: "Đúng lúc, tôi có mang dụng cụ tới, để kiểm tra thử xem."

Giang Tứ sững người một chút, vỗ vỗ Hoa Tiêu, kêu Hoa Tiêu trở về giấy linh hồn phỏng chế trước, lúc này mới ra vẻ trấn định nói: "Vậy kiểm tra thử xem."

Hai con chó đều đã quay về, Bạc Hoài thả hai con gà ra, đặt chiếc hộp đen hắn mang đến lên bàn trà, lấy ra dụng cụ kiểm tra giá trị tinh thần bên trong, tự mình kiểm tra giá trị tinh thần của gà Brahma.

Hai con gà Brahma tỏ ra cảnh giác, nhìn chằm chằm vào thiết bị kiểm tra với ánh mắt "Đừng có chạm vào lão tử", Bạc Hoài tiến lên thì chúng nó lui về phía sau, hai con gà gần như dính chặt vào tường, chính là không muốn phối hợp để kiểm tra.

Giang Tứ: "Kiểm tra giá trị tinh thần một chút đi, nó không gây tổn thương cho tụi mày đâu, để nhìn xem thử tụi mày mạnh đến mức nào."

Một từ "Mạnh" này đã chọc trúng lòng tự tin của gà Brahma, nó lập tức đứng thẳng, ưỡn ngực ngẩng đầu, cứ như so chiều cao với Bạc Hoài vậy.

Bạc Hoài thuận lợi kiểm tra giá trị tinh thần của gà Brahma, đều là 304 điểm, hắn biết giá trị tinh thần của chó nghiệp vụ Wig là 1000 điểm, cũng biết giá trị tinh thần của Hoa Tiêu nửa linh thân là 50 điểm, như vậy thì hiệu quả của giấy linh hồn phỏng chế chỉ bằng khoảng 30% so với giấy thật, thế nhưng Bạc Hoài cũng không cảm thấy là thấp, nếu như có nhiều linh hồn thú cưng như vậy thì cũng tương đương với việc có nhiều Linh Giả cấp D, đó là một sự cám dỗ rất lớn đối với bất cứ quốc gia nào.

Bạc Hoài hỏi Giang Tứ, "Cậu cảm thấy hiệu quả của giấy linh hồn phỏng chế và mực linh hồn phỏng chế như thế nào?"

Giang Tứ: "Trong khoảng thời gian ngắn có được hiệu quả như vậy, tôi cảm thấy không tồi."

Bạc Hoài cũng thấy như vậy, hắn nói: "Cậu đã từng thử qua việc dùng giấy linh hồn phỏng chế và mực linh hồn phỏng chế để vẽ Linh Văn phòng ngự chưa?"

Đối với chuyện này cấp trên cũng rất chú ý, nếu như có thể vẽ Linh Văn bằng mực linh hồn phỏng chế, không thể nghi ngờ rằng sẽ tiết kiệm rất nhiều Linh quặng, số lượng Linh quặng dự trữ vốn không nhiều lắm, nếu như tiết kiệm được Linh Văn bên này thì bên phía vũ khí Linh Văn sẽ dư dả hơn một chút.

Giang Tứ: "Vẫn chưa kịp thử, đã dùng hết giấy linh hồn phỏng chế rồi."

Bạc Hoài lấy một chiếc hộp gỗ nhỏ từ trong chiếc hộp đen, "Ở đây có mười tờ, cậu thử xem."

Giang Tứ: "......"

Giang Tứ cầm lấy, lấy ra một tờ kẹp vào bảng vẽ, dùng mực linh hồn phỏng chế trải to tờ giấy linh hồn phỏng chế ra, Giang Tứ cẩn thận nhớ lại phương hướng từng đường nét của Linh Văn phòng ngự, tranh thủ một lần là thành công.

- --------------------------------------

Ngày mai không có chương mới nhen mọi người!!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK